Cuộc Chiến Học Đường

Chương 8: CHAP 8

MinyuEtic

07/07/2015

.. Hắn lái xe đi dọc hết con đường,hắn chỉ muốn tìm 1 chỗ nào đó để tim hết đau,hắn cứ lặng lẽ lái xe đi,hắn dừng xe ven 1 cái hồ nước,hắn ngồi xuống thở dài,cầm 1 viên sỏi ném xuống hồ

– Mình bị sao thế này?

Hắn ngồi đó thẩn thờ,rồi hắn nhắm mắt lại .. Nó tỉnh dậy thì không muốn học nữa và muốn ra cái hồ nước gần đây chơi.Nó bước đi lặng lẽ,nó muốn quên anh nó đi,vì 2 người là anh em ruột,mắt nó ngấn nước,nó quệt đi những giọt nước ấy.Nó nhìn mặt trời rồi nói:

– Sẽ quên được thôi mà!

Nó lại lặng lẽ bước tới bờ hồ,nó thấy 1 dáng người con trai đang tựa mình ở gốc cây,nó lặng lẽ bước đến – là hắn,tên con trai ngồi kế bên nó,nó ngồi xuống bên cạnh,khẽ nói:

– Anh khi ngủ đẹp trai thật đấy!

Nó vén một lọn tóc rũ trên mặt hắn,nó cười nhạt:

– Anh nói xem bây giờ tôi nên làm gì đây? Tim tôi đang nhói lên từng cơn đây! Tôi phải làm gì mới đúng đây? Anh em ruột sao? Là 1 vật rào cản tôi và anh ấy,thà chúng tôi đừng là anh em ruột.. Hức hức ..

Nó bật khóc,nó khóc như để mọi uất ức,cảm xúc của nó ra ngoài hết vậy.Nó khóc thành tiếng,nước mắt giàn dụa.Nó xiết chặt tay hắn,như bao nhiêu cảm xúc của nó dồn vào hết đôi mắt và bàn tay vậy .. Hắn nãy giờ chỉ là nhắm mắt,không hề ngủ,nghe tiếng nó nói chuyện với hắn và nó đã khóc,hắn muốn ngồi dậy an ủi nó,trái tim muốn thế nhưng lý trí không cho phép,hắn vẫn ngồi tựa vào cây .. Nó ngưng khóc,nó ngắm nghía gương mặt người con trai kế bên,nó đưa tay sờ nhẹ gương mặt hắn,nó hôn nhẹ vào má hắn rồi nói:

– Cảm ơn vì đã lắng nghe tâm sự của tôi!

Nó nhìn về phía hồ nước,rồi ngủ từ lúc nào không hay,nó gục trên vai hắn ngủ.Khi có cảm giác 1 người đang gục trên vai mình,hắn mở mắt ra nhìn qua phía nó,hắn bất giác sờ lên chỗ nó vừa hôn lên,hắn mỉm cười hạnh phúc,rồi nắm tay nó.Một lúc sau,hắn bế nó lên xe,đi thẳng về trường.Lúc đó đã ra về,sân trường vắng tanh,hắn bế nó vào phòng y tế,đặt nó lên 1 cái giường.Sau đó hắn kiếm 1 cái giường kế bên nằm xuống đó ngủ ..

Mới đây đã 10 giờ đêm,nó vươn vai tỉnh dậy,nó ngó quanh căn phòng,chẳng giống phòng nó,chỉ 1 màn đêm ( tắt đèn + đêm thì tối thui rồi @@ ),nó bước xuống giường định đi ra chỗ công tắc bật đèn,thì không để ý cái giường mà hắn đang ngủ,thế là té thẳng vào người hắn.Nó nằm bất động khi cảm nhận được hơi ấm phía dưới,hắn biết là nó nên hỏi:

– Tỉnh rồi à?

– Ưm …

– Ngồi dậy đi

– …

Nó lồm cồm bò dậy,hắn với tay bật cái công tắc đèn lên.Đèn sáng lên,hắn thấy mặt nó đỏ lên vì ngượng,hắn cố nhịn cười,nó thỏ thẻ nói:

– Tôi xin lỗi ..

Hắn nghe nhưng vẫn cố chọc tức nó:

– Cô nói gì tôi nghe không rõ?

– Tôi xin lỗi – Nó vẫn nhỏ giọng

– Cô nói lại được không?Nhỏ quá?!

– TÔI XIN LỖI !!! VỪA LÒNG ANH CHƯA HẢ? – Nó tức tối hét lên

– Thôi thôi được rồi! Tôi nghe rồi!

– Ơ mà tôi và anh đang ở đâu vậy? – Nó hỏi

– Phòng y tế của trường

– Ừm .. Mà mấy giờ rồi hả?

– 10h20′ – Hắn xem đồng hồ trên tường

– Hả? Đã trễ như vậy rồi sao? Tôi phải về

– Khoan đã,khuya vậy rồi cô muốn đi đâu?

– Về nhà

– Vậy cô về đi,cô có bị sao tôi cũng chả chịu trách nhiệm

– … Vậy tôi ở lại ..

– Ừm

– Nhưng mai lấy đồ đâu mà mặc

– Ưm … À – Hắn búng tay 1 cái – Trong tủ đồ của phòng y tế có 1 bộ đồ đấy,mai cô lấy mà mặc!

– Ừm .. Thanks nha!

Hắn cười nhẹ 1 cái rồi nói:

– Cô muốn uống chút rượu không?

Nó gật đầu.Hắn lôi ra từ cặp 1 cái chai nhỏ,hắn uống rất nhiều,mặt đỏ bừng hết lên,còn nó chỉ uống 1 chút nên chẳng xi nhê gì cả,nó thấy hắn đả ngủ say nên nằm xuống đánh 1 giấc ngon lành ..

Sáng tinh mơ,sân trường không 1 bóng người,hắn dậy trước,đi vào nhà vệ sinh nam ở cuối hành lang VSCN rồi vào gọi nó dậy

– Này này,Hy,dậy đi!

Bỗng nó túm cổ tay hắn kéo xuống giường,miệng lớ mớ:

– Vera,Rachel với Lucy đi đâu rồi?Nằm xuống ngủ với tớ đi!



Hắn bị nó kéo đột ngột thì té thẳng vào người nó.Hiện tại là nó đang nằm trong lòng hắn,hắn thì mặt đỏ ngây lên,không gian im lặng .. Nó lên tiếng:

– Người cậu ấm quá!Tớ ôm cậu mãi được thì hay quá!

Hắn mỉm cười hạnh phúc vì lời nói của nó.Nó vẫn nằm ôm hắn ngủ ngon lành,hắn thì ngắm nhìn nó ngủ.Như bừng tỉnh,hắn gỡ nhẹ tay nó ra,rồi khều nó:

– Minh Hy này!Cô không dậy đi học à?

Nó mở mắt ra,nhìn tứ phía rồi xuống giường.Bây giờ nhìn nó mà hắn muốn bật cười nhưng nhịn,tóc tai bù xù,quần áo nhăn nheo,mắt nhắm mắt mở,nhìn chẳng ra dáng 1 cô tiểu thư danh giá chút nào.Nó cần điện thoại lên mở ra,OMG!!!35 cuộc gọi từ Vera,27 cuộc gọi từ Rachel,29 cuộc gọi từ Lucy,23 cuộc gọi từ anh Ân,18 cuộc gọi từ anh Hoàng,tổng cộng tin nhắn là 62 tin,nó nhìn xong muốn xỉu ngay tại chỗ.Nó quay sang hắn hỏi:

– Quần áo?

– Trong tủ – Hắn chỉ tay về phía 1 cái tủ gỗ ở góc phòng

Nó vừa mở tủ ra thì ..

– What?Anh định để tôi mặc đồ này sao?

Nó vừa nói vừa lôi từ trong tủ ra 1 cái áo thể thao bó sát người ngắn hơn bụng,1 cái váy thể thao ngắn ngang đùi,hắn cợt:

– Thế thì sao nào?3 vòng của cô không chuẩn à?

– Xì,để rồi anh coi

Nó tức tối cầm bộ đồ đi thẳng vào nhà vệ sinh của phòng y tế ( chỉ nữ mới được dùng thui =]]]] ) . 10 phút sau,sau khi VSCN và đã thay đồ,nó bước ra làm hắn ngỡ ngàng,bộ đồ lộ rõ 3 vòng cực quyến rũ của nó [ ng mẫu mà lỵ ] . Nó cười đắc chí,ra chỗ chiếc túi lấy ra 1 cây son bóng,thoa đều lên bờ môi màu cherry của nó,nhìn nó bây giờ khá gợi cảm.Nó quát lên:

– Nhìn hoài vậy,đi học kìa!

Hắn luống cuống xách cặp bỏ ra ngoài,nó phì cười rồi cũng cầm túi đi ra ngoài.Nó vừa bước ra ngoài là cả trăm con mắt dán vào người nó,nó hết hồn rồi cũng bình thản đi.Nó đang đi thì ..

” Bốp ”

1 cái đánh vào ngay vai nó,nó tức giận quay lại thì gặp ngay ánh mắt tức giận hơn của Kỳ

– Đi đâu?

– Ngủ – Nó thỏ thẻ

– Ở đâu? – Kỳ trừng mắt

– Phòng y tế – Nó hết hồn

– Với ai?

– 1 mình

– Thật không?

Nó gật đầu lia lịa,Kỳ tiếp:

– Tin sao được khi người cô có mùi Romano của người khác giới thế này?

Nó hoảng loạn vì giờ chẳng chối được,chứng cứ rành rành thế này rồi có chạy đằng trời.Nó đành khai thật,tới đâu hay đến đấy.Nó thấy hắn đang nói chuyện gì vui vẻ lắm với mấy đứa con gái thì đi tới túm cổ tay hắn kéo xềnh xệch đi tới chỗ lũ bạn,3 tên kia thấy thế cũng chạy theo.Nó la lên:

– Là hắn

Nó nói xong cười tươi nhìn hắn.Cả trường yên ắng,ngàn đôi mắt tập trung về chỗ tụi nó và tụi hắn.Kỳ hỏi:

– Có làm gì?

– Có – Nó trả lời trong khi mặt hắn vẫn còn ngơ ra

– What???2 người đã làm gì? – Kỳ nói tiếp

– Có 1 nam 1 nữ trong phòng thì làm gì? – Nó cười đểu

– Nè nè .. Đừng nói 2 người có ấy ấy nha? – My và Như nãy giờ đứng nghe nên hiểu

– Hắn xúi tớ – Nó giả vờ thút thít

– Này,tôi với cô làm vậy khi nào? – Hắn nãy giờ cũng hiểu nên cố minh oan cho mình

– Là anh nói tôi thử xem mà,tôi không đồng ý nhưng anh cứ đòi,rồi anh tự biên tự diễn,tôi là con gái sao phản kháng nổi,bất lực nên buông xuôi luôn – Nó sụt sùi

– Này,cô quá đáng rồi đấy!! – Hắn phản bác

– Tao không ngờ mày lại vậy – Lộc lắc đầu nhìn hắn

– Thế mày có chịu trách nhiệm không? – Quân hỏi

– Trách nhiệm gì chứ,tao không làm sao tao phải chịu,với lại ai biết được cô ta gài tao hay không.Tao mệt rồi,tao lên lớp

Nói rồi hắn hậm hực bỏ lên lớp,nó vẫn vờ thút thít,cả đám lại dỗ nó.Cả trường đơ hết ..

Chuông lên lớp reo,mọi người lại tấp nập chạy lên lớp.Nó vừa vào bàn học đã nhận lấy những cái nhìn khinh bỉ của lũ con gái trong lớp,hắn thì ngủ rồi,biết trời trăng gì nữa.Tiết học trôi qua,nhưng trong đầu nó biết bao là ý nghĩ:” Anh dám chọc tôi,hahaha,cho anh biết thế nào là lễ độ,thế chỉ là cảnh cáo ”



[ Tua nhanh : ra chơi,ra về bla bla… ]

Ngày hôm sau,hắn đã suy biết được ý đồ của nó,nên hắn tìm cách cho nó bị phạt và bị mời PH chơi.Nghĩ là làm,hắn bày đủ trò làm nó bị đuổi khỏi lớp,rồi bị phạt quét dọn sân .. Ngày nào cũng thế nhưng nó vẫn tìm cách chơi lại,nhưng không thành vì hắn chả thèm để tâm,lên lớp ngủ,ra chơi nghe nhạc – ngủ,ra về đã vọt về mất tiêu ..

5 ngày sau,nó nhận được 1 cuộc điện thoại của papa iu dấu

– Alô

– Này Lâm Minh Hy,con còn muốn học nữa không,còn muốn về nước nữa không hả? Bị hiệu trưởng mắng vốn vầy đây hả? Con muốn ba cắt gết chi tiêu tháng này của con khôg?

– Ba à, con xin lỗi ..

– 1 cơ hội cuối cho con,ba cúp đây

– Vâng,bye ba!

” Phan Thiên Bảo,tôi đã nương tay rồi mà anh không muốn à? Được,tôi chơi tới cùng với anh ” Nó cười nhếch mép rồi nằm xuống giường đánh 1 giấc ..

1 tuần sau,nó vẫn đi học bình thường,khi vừa vào lớp nó đã gục xuống ngủ.Ra chơi tụi nó ăn đủ thứ mà nó không hề đụng tới ( ăn ở nhà cmnr =]]]] ) , rồi nói buồn ói.Sau khi nó vừa đi vào nhà vệ sinh,3 nhỏ tụ lại nói chuyện:

– Vera này,tớ thấy Selca hơi lạ – My nói

– Ừm .. Nó không muốn ăn,hay buồn ói,hay than mệt .. – Kỳ nói

– Chẳng lẽ .. Nó có thai? – 3 nhỏ nói khẽ

– Hừ,do tên Bảo đó gây ra – Như tức giận

– Phải hỏi Selca cho ra lẽ – Kỳ nói

3 nhỏ gật đầu rồi chạy vào nhà vệ sinh tìm nó.Nó đoán trước sẽ như cậy nên giả vờ vào nhà vệ sinh nôn,nó đứng trước gương thấy 3 nhỏ bạn đã đứng ngoài cửa thì vờ xoa xoa cái bụng nói:

– Con à,con được 2 tuần rồi mà ba không hề biết đến sự tồn tại của con,mẹ phải làm sao đây?

Rồi nó vờ khóc,nó khóc nhìn rất thê thảm,còn trong bụng đang đánh trống ăn mừng.3 nhỏ bạn thấy vậy liền xông cửa chạy vào,Kỳ hét toáng lên:

– Cậu bạn bè kiểu gì vậy?Có chuyện mà không thèm nói

– Mà cậu có baby thật sao? – Như ngây người ra hỏi

– Thật từ đêm đó sao? – My hỏi

Nó chỉ gật đầu nhẹ xem như là đúng.3 nhỏ tức giận định kéo nó đi ra chỗ tên Bảo hỏi cho ra chuyện thì nó quỳ xuống:

– Đừng làm phiền Bảo,cậu ấy chỉ nhất thời thôi.Tớ chỉ lo cho đứa nhỏ sẽ mồ côi ba thôi!

3 nhỏ đã tức càng thêm tức,liền lôi nó đi gặp hắn nói chuyện rõ ràng,nó thì đang mừng đây,vì sắp thành công rồi.Gặp tụi hắn trên lớp,Kỳ quát to:

– Này Phan Thiên Bảo!

Hắn đang ngủ thì giật mình ngước lên,hắn hỏi:

– Chuyện gì vậy?

– Cậu chịu trách nhiệm đi – My vừa nói vừa chỉ vào bụng nó

– 2 tuần rồi đấy! – Như tức giận

Còn 3 tên kia thì sững người ra.Hắn hỏi:

– Cô ta chỉ đùa thôi,làm gì có chuyện ..

Nó bỗng bật khóc,Kỳ hoảng hốt hỏi:

– Sao vậy Selca?

– Anh ta quá đáng ..

– Được rồi Selca!Anh muốn sao?

– Cô giỡn quá rồi đấy Minh Hy – Hắn gằn giọng

– Trong cặp tớ đấy Vera,ngăn 2 – Nó vẫn nức nỡ

Kỳ lấy từ trong đó ra 1 tờ giấy,sửng sốt,đập thẳng tờ giấy trước mặt hắn

– Đọc

Hắn cầm tờ giấy lên đọc,như không tin vào mắt mình,nghĩ:” Chẳng lẽ do .. rượu làm mình mẩt lý trí ” Hắn nhăn mặt trong khó coi vô cùng,My giật lấy tờ giấy đọc lên

– Giấy xét nghiệm.Tên: Lâm Minh Hy,16t.Tình trạng:đang mang thai.Thời gian mang thai: 2 tuần …

Im lặng …

Hắn lên tiếng:

– Tôi sẽ chịu trách nhiệm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Chiến Học Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook