Cưng À, Cưng Chiều Anh Nữa Đi!

Chương 11

Nguyên Viện

26/01/2015



Chương 6:

Edit: trucjang

Đan Tiểu Phù chưa bao giờ nhăn nhó, muốn thì giành, không muốn sẽ không giành, cô không có hứng thú, ngay cả nhìn cũng sẽ không nhìn liếc mắt một cái, chỉ khi nào khiến cho của cô hứng thú, cô mới cố gắng để có được.

Hơn nữa, còn làm cho toàn thân quyến rũ đi dụ hoặc đối phương.

Vừa vào cửa, cô lập tức bị đặt ở trên cửa, hai chân thon dài ôm lấy thắt lưng người đàn ông, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, đầu lưỡi linh hoạt cùng đối phương dây dưa, hắn hôn kịch liệt, mà cô đáp lại nhiệt tình, môi lưỡi quấn quanh, tẫn nuốt hơi thở lẫn nhau, gợi lên lửa nóng tình dục.

Tay nhỏ bé mềm mại thậm chí tiến vào vạt áo hắn, khi đụng đến bụng của hắn, kinh ngạc dừng một chút, có cơ bụng nha !

Kỳ thật cô đối với dáng người của hắn là không ôm chờ mong, nhìn bộ dáng hắn gầy, không biết là dưới quần áo sẽ có cái gì đáng xem.

Nhưng xúc cảm trên tay làm cho cô kinh ngạc, cô không khỏi tò mò tiếp tục sờ lên trên, da thịt rắn chắc làm cho tim cô đập mạnh.

Thiệu Duẫn cắn nhẹ môi của cô, để tay cô sờ loạn ở ngực, bên môi gợi lên độ cong, trong sự mê người lại lộ ra một tia tà khí : “Thích thứ em đụng đến sao ?”

“Thích, hơn nữa thực yêu.” Mắt đẹp ôm lấy hắn, đầu lưỡi khẽ liếm qua môi của hắn, ngón tay mơn trớn nụ hoa trước ngực hắn, ái muội lại lớn mật khiêu khích.

Động tác của cô làm cho hắn hừ nhẹ, muốn bắt đầu lưỡi bướng bỉnh, cô lại đột nhiên đẩy ra hắn, thu lại hai chân đang quấn lấy hắn, đá rơi giày cao gót trên chân xuống, tư thái xinh đẹp đi đến trước sô pha.

Thiệu Duẫn nhíu mày nhìn cô.

“Muốn khiêu vũ hay không?” Mỉm cười, cô nũng nịu đề nghị, chăm chú nhìn mắt đẹp của hắn lộ ra sự quyến rũ cùng gợi cảm như có như không.

“Khiêu vũ ?” Hắn không có hứng thú, hắn hình như muốn vũ động ở trong thân thể cô hơn.

“Đúng nha ! Làm như trước đây.” Vứt cho hắn một ánh mắt khêu gợi, cô vươn tay đẩy ra dây áo trên vai trái, sau đó chậm rãi đi tới chỗ hắn.

Cô mị hoặc lắc lắc eo nhỏ, thong thả lắc lắc mông, đùa nghịch thân thể, cả người đều tản ra khiêu khích cùng dụ hoặc, hai bên dây áo rơi xuống, cô lôi kéo quần áo, bộ ngực tròn no đủ nửa lộ, mắt đẹp từ đầu đến cuối đều nhìn vào mắt hắn, bộ dáng khêu gợi đủ để đàn ông bốc cháy.

Cô đi đến trước người hắn, thân thể dán lấy hắn, đem hắn trở thành cây cột, ở trên người hắn vặn vẹo âu yếm, ngón tay mơn trớn mặt hắn, lại chuyển tới bên cạnh hắn, há mồm cắn lỗ tai của hắn.

Thiệu Duẫn nhanh nhìn chằm chằm cô, nhìn cô giống vũ kỹ cái mê người kề sát vặn vẹo ở trên người mình, để cho cô hôn cằm của hắn, môi, ngón tay đẩy ra cúc áo hắn, đầu ngón tay lướt qua ngực của hắn, lại nhanh chóng lùi lại, lắc lắc mông, thân thể vừa muốn dán lấy hắn rời đi.

Hắn không cho cô đi, vươn tay dùng sức ôm thắt lưng của cô, làm cho thân thể của cô kề sát mình, hô hấp của cô vì nhảy mà dồn dập, bộ ngực no đủ vì phập phồng mà nhẹ cọ vào ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, mà cô bị hắn ôm cũng không phản kháng, cười ngẩng đầu khẽ cắn cằm hắn.

“Thích màn khởi đầu này sao ?” Cô khẽ thở hỏi, thân thể chặt chẽ kề cận cảm giác được dục vọng hạ thân hắn, cô cười đến càng quyến rũ.

Bàn tay khẽ vuốt thắt lưng của cô, toàn bộ dục vọng bị cô khơi mào : “Em đã nhảy mà khởi đầu này với mấy người đàn ông rồi ?” Kỹ thuật nhảy của cô không có nửa điểm ngây ngô, lại lộ vẻ gợi cảm mê người.

Đan Tiểu Phù nhẹ nhàng nháy mắt, chuyển ánh mặt, lộ ra nụ cười vô tội lại khiêu khích, há mồm khẽ cắn môi hắn : “Về sau chỉ nhảy cho anh xem, được không ?”

Lời nói mềm mại thỏa mãn dục giữ lấy của đàn ông, nhưng cũng làm cho dục vọng đàn ông cháy càng nóng rực, cúi đầu ngậm lấy đôi môi cánh hoa, đầu lưỡi đi vào cái miệng nhỏ nhắn, hoàn toàn đoạt lấy ngọt ngào của cô, mà bàn tay cũng thô lỗ đem quần áo của cô tính cả nội y cởi xuống, lộ ra một cái nộn nhũ, liền vươn tay cầm lấy nơi rất tròn.

“Ngô……” Cô hừ nhẹ, môi lưỡi nóng bỏng đáp lại nụ hôn của hắn, tay nhỏ bé cũng vội vàng ở trong ngực hắn qua lại vỗ về chơi đùa, ngón tay như có như không đảo qua trước nụ hoa nơi ngực trái của hắn.

Khiêu khích của cô làm cho bàn tay cầm miên nhũ nắm chặt, đánh trả xoa bóp nhũ thịt trắng mịn, ngón tay kéo lấy nhụy tiêm, dùng hai ngón tay khẽ bóp chặt khẽ se, lập tức, nụ hoa liền mẫn cảm đứng thẳng, đỏ hồng nở rộ.

Mà cô cũng không cam lòng yếu thế, tay nhỏ bé đi xuống, cởi bỏ đũng quần của hắn, vươn tay tiến vào bên trong, dùng tay cầm trụ dục vọng sớm bừng bừng phấn chấn.

Nơi yếu ớt của đàn ông bị cô nắm giữ, trong lòng bàn tay ôn nhuyễn thong thả di động qua lại, lực đạo vừa đúng âu yếm nơi nóng rực, ngón cái thậm chí đỉnh ở nam tính cọ xát vẽ vòng tròn.

Thiệu Duẫn lập tức thở hắt ra, hắn buông cánh môi bị hắn hôn sưng đỏ ra, cắn răng hưởng thụ khoái cảm bị cô vỗ về chơi đùa, dục vọng ở trong tay cô càng trở nên thật lớn nóng bỏng.

“Thích không ?” Cắn môi của hắn, cô nũng nịu hỏi, mà vẻ mặt hắn hưởng thụ sớm cho cô biết đáp án, tay nhỏ bé chậm rãi tăng nhanh tốc độ trừu đưa hơn.

“Ngô ân……” Thư sướng khoái cảm làm cho hắn than nhẹ : “Em cô gái này……”

Thiệu Duẫn chịu không nổi đem Đan Tiểu Phù đặt ở trên tường, hắn nguyên bản còn muốn từ từ đến, nhưng cô lại lần nữa khiêu chiến lý trí của hắn.

Hắn vươn tay dùng sức kéo quần đùi dưới thân cô, nhưng quần đùi quá mức bó sát người, hắn nhất thời khó có thể dễ dàng cởi ra.

“Đáng chết !” Hắn không khỏi thấp rủa.

“Đừng nóng vội.” Hắn nôn nóng làm cho cô cười khẽ, cô trấn an hắn, tay nhỏ bé vẫn cầm nam tính, tăng thêm lực đạo âu yếm : “Em có thể cho anh ra trước……”

Lời nói lớn mật của cô làm cho Thiệu Duẫn càng hưng phấn, nhưng lại cũng càng tức giận, loại cảm giác bị nắm trong tay này làm cho tự tôn đàn ông của hắn không thể chịu đựng được.

Huống chi khinh địch như vậy liền bị cô khiêu khích, thật sự ở trên người cô phát tiết như cô mong muốn, cô gái này sẽ càng đắc ý.

Quả nhiên, hắn vừa nhấc mắt liền nhìn thấy ý cười hiện lên trong mắt cô, hắn nheo lại con ngươi đen, đột nhiên buông ra cô, đem tay cô theo trong quần lấy ra, sau đó lùi lại từng bước.

“Cởi quần ra.” Hắn mới là người nắm quyền chủ đạo trận tình dục này.

Hành động bắt ngờ của hắn làm cho Đan Tiểu Phù ngây ngốc, nhìn thấy dục vọng dưới thân hắn rõ ràng sớm đứng thẳng tăng vọt, nhưng hắn lại áp chế dục hỏa, chỉ là không muốn như ý của cô, cô không khỏi nở nụ cười.

Người đàn ông này, cô nên bội phục lực nhẫn nại của hắn sao ?

“Được, nghe lời anh.” Cô kéo hai bên quần đùi, tính cả quần lót vẫn thong thả cởi, sau đó đá qua một bên, mắt đẹp nhìn hắn : “Như vậy, vừa lòng sao ?”

Không, còn chưa đủ, cô muốn chơi, hắn liền cùng cô chơi !

“Lại đây.” Hắn ngoắc ngoắc ngón tay với cô.

Cô nghe lời đi đến trước mặt hắn.

“Quỳ xuống.” Hắn mệnh lệnh.

Trong nháy mắt, Đan Tiểu Phù hiểu được hắn muốn làm cái gì, cô cũng không phản kháng, mềm mại ngồi chồm hỗm ở trước người hắn, để khuôn mặt nhỏ nhắn đối diện nam tính đang cương cứng.

Thiệu Duẫn cúi đầu, ngón tay thon dài khẽ vuốt cằm cô, ngón tay đi vào miệng của cô, quyến rũ lưỡi của cô, cô khẽ liếm ngón tay hắn, đầu lưỡi lượn từng vòng quanh ngón tay hắn.

Con ngươi đen híp lại, tiếng nói bởi vì dục hỏa mà khàn khàn : “Cùng với dùng tay, anh muốn ở trong miệng em.” Nói xong, hắn rút ngón tay ra, cũng kéo ra mấy sợi chỉ bạc.

Bàn tay nắm lấy gáy cô, dùng một chút lực, làm cho cánh môi tiếp cận nóng rực của đàn ông.

Mắt đẹp nhìn lên trên khẽ liếc mắt hắn một cái, dưới cái nhìn chăm chú của hắn, cô mở cánh môi ra, ngậm lấy đỉnh nam tính, mềm mại ẩm ướt bao vây làm cho người đàn ông hừ nhẹ một tiếng.

Nghe được người đàn ông hừ nhẹ, cô buộc chặt khoang miệng, thong thả qua lại phun ra nuốt vào, đầu lưỡi liếm duyện nơi nóng bỏng, tay nhỏ bé cũng cầm hai viên nóng bỏng phía cuối, cực lực thỏa mãn hắn.

Cô gái này…… Không nghĩ tới cô thật sự làm như vậy ! Thiệu Duẫn không khỏi cắn răng trừng cô.

Động tác của cô làm cho hắn cảm thấy run rẩy khoái cảm, đầu lưỡi mềm mại liếm duyện cháy nóng không ngờ, mà cái miệng nhỏ nhắn trơn ướt càng buộc chặt, theo tiết tấu phun ra nuốt vào làm cho hắn gần như khoái hoạt bùng nổ.

Nhưng mềm mại của cô lại làm cho Thiệu Duẫn càng ảo não, nhìn như hắn chiếm thượng phong, nhưng nắm chủ đạo trận tình dục này lại vẫn là cô, hắn bị cô khiêu khích không thể là chính mình.

Hắn hơi nhếch môi, thô lỗ kéo cô, ảo não cắn môi của cô.

“Ngô ! Đau……” Động tác đột ngột của hắn làm cho cô nhíu mày : “Anh……”

“Câm miệng !” Hắn không cho cô nói nữa, thô bạo hôn cô, cô chỉ cần ở dưới thân hắn rên rỉ là tốt rồi !

Hắn mở hai chân của cô, đỉnh nam tính để trước hoa huyệt, đỉnh đầu hướng lên trên, khẽ mở cánh hoa, dùng sức lấp đầy cô.

“Ân ngô……” Tuy rằng sớm ướt át, khả đột nhiên tới thật nhanh vẫn làm cho cô không thích ứng phát ra khinh ngâm, chau mày, cảm thấy một tia đau.



Hắn cũng không cho cô thời gian thích ứng, kéo chân của cô ra để cô quấn lấy thắt lưng của hắn, khẽ nâng mông cô, ôm cô đi tới cái bàn bên cạnh.

Tư thế như vậy làm cho hắn đi vào càng sâu, khi nam tính đã ở trong hoa kính đi lại, làm cho thân thể yêu kiều một trận tê dại, ngâm nga từ trong cái miệng nhỏ nhắn đang cúi đầu che giấu nhẹ nhàng vang lên.

Nghe được than nhẹ của cô, Thiệu Duẫn nhẹ nhàng câu môi, đem cô để lên trên bàn, nam tính đột nhiên rút ra, lại làm cho cô dật ra một tiếng than nhẹ.

Hắn làm cho cô đưa lưng về phía hắn, bàn tay hướng lên trên cầm no đủ, ngón tay dùng sức miết nhũ thịt.

“A !” Thô lỗ của hắn làm cho cô vang lên tiếng kháng nghị.

Còn không đủ.

“Thoải mái mà kêu thỏa thích đi !” Tay dùng sức vỗ lên mông cô lên một chút, khi cô rên rỉ, nam tính lập tức từ phía sau lại đâm vào hoa huyệt.

Cuồng dã mạnh mẽ tiến vào làm cho vách tường hoa co rút nhanh, Đan Tiểu Phù vang lên tiếng than nhẹ, nhưng hắn không cho cô thời gian thích ứng, lại lập tức rời khỏi, lại đột nhiên tiến vào.

Hắn một lần lại một lần lặp lại luật động cuồng dã mạnh mẽ, nóng thiết ra vào không ngừng lại ma sát qua vách tường hoa mềm mại, nhiều lần tiến thẳng đến chỗ sâu trong hoa tâm.

Mà bàn tay bên trên lại liên tục bắt lấy nơi đẫy đà của cô, ngón tay miết, nắm, kéo đỉnh nụ hoa, cùng với dưới thân tiến lên trong cơ thể yêu kiều đang kích thích.

“Ô a……” Xâm chiếm như mưa rền gió dữ làm cho cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra yêu kiều, cô nhíu chặt mi, trong đau đớn lại mang theo một tia khoái ý mê người, làm cho cô không thể kiềm chế.

Hoa huyệt bởi vì hắn ra vào cuồng dã mạnh mẽ mà càng ướt át, hoa dịch trơn bóng nóng rực, làm cho hắn trừu đưa càng thuận lợi, hoa thịt căng chặt càng bó chặt nam tính, làm cho dục hỏa của Thiệu Duẫn càng mãnh liệt.

“Thật là nhanh, thật ẩm ướt…… Như vậy thích không ?” Hắn dừng hoạt động, lui tới miệng hoa, lại dùng lực tiến vào một cái.

“A a……” Đan Tiểu Phù nâng mặt lên, thân thể yêu kiều vì khoái cảm mà run run, hoa huyệt co thắt càng nhanh, đem nam tính mút càng nhanh.

“Trả lời anh.” Hắn cúi đầu cắn vai tuyết trắng, bàn tay bắt lấy nộn nhũ dùng sức nắm chặt.

“Ân…… thích, thích……” Mắt đẹp có có vài tia nước mắt, thân thể của cô bị hắn hoàn toàn nắm trong tay, sớm không thể tự chủ.

Mà bộ dáng cô ý loạn tình mê làm cho Thiệu Duẫn phi thường vừa lòng, lúc này mới là hắn chủ đạo, hắn không cần cô khêu gợi dụ hoặc, chỉ cần cô hảo hảo ở dưới thân hắn rên rỉ là đủ.

Ôm thắt lưng của cô, hắn quay về ngồi vào trên sô pha, để cô ngồi đưa lưng về phía hắn, tư thế này làm cho hắn càng có thể sờ lần toàn thân cô.

Nam tính dưới mông vẫn không ngừng hướng lên trên đỉnh, va chạm hoa huyệt thật sâu, yêu dịch không ngừng chảy ra, làm ẩm ướt nơi hai người kết hợp.

Ngón tay đi vào miệng hoa, đẩy ra hai cánh hoa, như có như không nhẹ miết ở chung quanh, mà nam tính cũng đột nhiên thả chậm tốc độ, ra vào như cố ý cọ sát vách tường hoa.

“Ngô……” Thong thả của hắn làm cho cô cắn môi, cái mông khó nhịn mà đong đưa.

“Không cho phép nhúc nhích !” Hắn dùng lực chụp lại mông của cô.

Cô lập tức dừng lại vặn vẹo, cắn môi chịu đựng sự hành hạ của hắn, ngón tay vẽ qua đóa hoa, ở giữa đóa hoa khẽ kéo, kìm, mà nam tính động càng chậm, ma sát từng chút từng chút một.

Loại cảm giác ngứa ngáy khó nhịn này làm cho cô thống khổ cắn môi, nhịn không được ủy khuất quay đầu nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn cầu : “Duẫn……”

“Muốn ?” Hắn liếm đi nước mắt trên mặt cô.

“Ừ……” Cô gật đầu.

“Vậy quay lại đây đối mặt anh.”

Đan Tiểu Phù sửng sốt, lập tức cắn môi muốn đứng dậy.

“Không cho phép đứng lên ! Trực tiếp quay lại đây đối mặt anh.”

Trực tiếp……

Đan Tiểu Phù trừng mắt hắn, sau đó nhìn chính mình, còn có tư mật hai người đang kết hợp, thoáng chốc thật sự ngây ngẩn cả người : “Em……”

“Ừ ?” Hắn nhíu mày.

“Em, em không……” Cô không biết nên làm như thế nào, chỉ có thể mở to mắt, không biết làm sao nhìn hắn.

Khó được nhìn đến vẻ mặt này của cô, Thiệu Duẫn không khỏi nghiền ngẫm, trong lòng dâng lên một chút sung sướng, nắm lấy cái gáy của cô, mừng rỡ mà hôn cô.

Hôn cái miệng nhỏ nhắn, hắn kéo thân thể cô, liền giữ nguyên tư thế, làm cho cô quay nửa vòng, ngồi đối mặt với hắn, mà nam tính vẫn chôn sâu ở trong cơ thể cô, khi chuyển động, đã ở trong hoa huyệt quay nửa vòng, làm cho Đan Tiểu Phù cảm thấy khoái cảm không nói nên lời.

Mà mặt đang đối mặt với hắn, đỉnh đầu dưới mông đột nhiên dùng sức hướng lên trên, rất nhanh va chạm hoa huyệt, ngón tay cũng bắt lấy nụ hoa trước ngực, vừa xoay tròn kéo làm.

“Ừ……” Toàn bộ yêu kiều bị môi lưỡi của hắn cắn nuốt, tay nhỏ bé nhanh chụp lấy vai hắn, cô muốn hoạt động cái mông, nhưng mới động một chút lại nhanh chóng dừng lại, sợ hắn tức giận.

“Anh cho phép em động.” Ngậm lấy cái lưỡi thơm tho, hắn không hề hạn chế cô.

Vừa được sự đồng ý của hắn, Đan Tiểu Phù lập tức nâng mông lên, ngồi xuống nơi đỉnh đầu của hắn đang va chạm cô, hai người lập tức phát ra than nhẹ sung sướng.

Hắn đi vào càng sâu mãnh, va chạm chỗ mẫn cảm nhất của cô, ngón tay nụ hoa dùng sức vuốt ve sưng đỏ, làm cho cô khoái ý sâu sắc.

Yêu dịch theo trừu đưa không ngừng chảy ra, nơi ra vào bật ra tiếng nước “trạch trạch”, tiếng vang phiến tình làm tình dục hai người càng thêm sâu sắc, thân thể ẩm ướt mồ hôi gắt gao áp chặt, dục hỏa cháy càng nóng rực.

Bộ ngực no đủ vì hắn va chạm mà nhảy lên, hắn cúi đầu ngậm lấy một nụ hoa, răng nanh khẽ cắn cắn, lại lấy phương thức tương tự ngậm lấy bên còn lại, đem bộ ngực no đủ ngậm cắn lộ ra dấu vết thuộc về hắn.

Cô ưỡng cong thân trên, đem đầu ngực càng đưa vào trong miệng hắn, vách tường hoa chật hẹp co rút lại từng cái một, thân thể yêu kiều nhất thời nhiễm một tầng phi hồng.

Hưởng thụ hoa thịt co rút nhanh, vách tường hoa mấp máy rất nhanh đè ép nam tính đến không được, va chạm nóng rực càng mãnh liệt, muốn cô nở rộ ở dưới thân hắn.

Nháy mắt, thân thể mềm mại đột nhiên buộc chặt, tay nhỏ bé nhanh bắt lấy bờ vai của hắn, đầu ngón tay ở trên da thịt tạo thành dấu vết. Vách tường hoa co rút lại nhanh hơn, rất nhiều yêu dịch từ trong ở chỗ sâu trào ra, nhanh chóng cọ rửa nam tính còn đang trong cơ thể.

“A……” Thiệu Duẫn cắn răng, thấy thân thể cô mềm nhũn, vô lực ngã vào trên người hắn, hắn vươn tay ôm lấy eo nhỏ, lại hướng lên trên va chạm một cái, đem nam tính chôn sâu ở trong cơ thể cô, thế này mới cam tâm giải phóng dục vọng áp lực đã lâu, cùng cô tiến vào thiên đường tình dục……

Chờ lý trí hoàn hồn, Thiệu Duẫn chỉ biết ngay từ đầu chính mình đã bị thiết kế.

Nhìn người phụ nữ nằm úp sấp ngủ ở trên người mình, hắn nhớ lại hết thảy ngày hôm qua, sau khi nôn nóng rút đi, đầu óc khôn khéo lập tức phát hiện ra điểm đáng ngờ.

Sau đó liên tưởng từng chút, nhất thời sáng tỏ ngay từ đầu đây chính là cạm bẫy — bao gồm chuyện tên Đồ Vu Luân kia đột nhiên nói muốn đính hôn cũng vậy.

Hắn nhìn người phụ nữ trên người, thân thể hai người vẫn trần trụi, mà dục vọng của hắn vẫn chôn sâu ở trong cơ thể cô, trên mặt cô vẫn nhiễm màu đỏ hồng sau tình dục, ánh mắt sưng đỏ, có dấu vết đã khóc, cánh môi cũng đỏ au, bộ dáng vừa thấy đã biết là bị hung hăng yêu thương.

Con ngươi đen chuyển thâm, dục vọng đàn ông theo bản năng làm cho nóng rực đứng thẳng, bổ sung cho hoa huyệt, sáng sớm liền nhìn thấy hình ảnh mê người đến như vậy, nếu hắn xúc động một chút đã sớm lại đè lên cô mà tiếp tục.

Nhưng khi tỉnh táo lại, hắn lại nghĩ chính mình sao lại cùng cô ở trên giường ? “Cùng nhau tán gẫu để hiểu nhau hơn.”

Cô dụ hoặc hắn, mà hắn cũng bị dụ hoặc, rượu làm hắn mất lý trí, hơn nữa, cảm xúc của hắn vẫn khiến hắn phiền chán.

Mà này, tất cả đều là bởi vì cô.

Cô đột nhiên muốn cùng hắn kết giao, làm cho hắn kinh ngạc, nhưng sau đó, lại biến mất ở trước mặt hắn, làm cho trong lòng hắn nhớ.

Bởi vì không hiểu cô đang nghĩ cái gì, cho nên hắn nôn nóng.

Mà vốn tính rời đi trấn nhỏ, Đồ Vu Luân lại đột nhiên nói muốn đính hôn, hắn đành phải lại lưu lại.

Sao đó là trong quán bar nhỏ, cô xuất hiện, lại cũng không thèm nhìn hắn liếc mắt một cái, ngược lại cùng người đàn ông khác nói giỡn, bày ra phong tình.

Cô bắt được tâm lý đàn ông, đối với một cô gái ngỏ lời muốn kết giao với mình, đàn ông nhất định sẽ để ý, nhưng cô lại bày ra bộ dáng như nhìn không thấy hắn, lạnh nhạt hắn, lại nhiệt tình với người đàn ông khác, trong lòng hắn đương nhiên sẽ khó chịu.

Mà cô liền nắm chắc suy nghĩ của hắn, trước mặt của hắn mặt ngồi vào trên đùi Đồ Vu Luân, lại ở trước mặt hắn hôn môi, cô muốn kích hắn phản ứng.



Mà hắn, cũng thực sự làm –

Lôi kéo cô rời đi quán bar nhỏ, sau đó cô bắt đầu chọc giận hắn, lại đưa ra tư thái mềm mỏng dụ hoặc hắn, mỗi một bước đi đều là nhằm vào phản ứng của hắn.

Mà hắn, cứ như vậy từng bước một bước vào cạm bẫy của cô, hoàn toàn không có năng lực gì chống cự, hơn nữa, trải qua tối hôm qua, hắn tin tưởng không có một người đàn ông nào có thể kháng cự sự quyến rũ của cô.

Người phụ nữ này một khi triển lộ phong tình, cả người lại kiều lại mị, cả người tản ra gợi cảm, giơ chân nhấc tay đều để lộ tư thái mị hoặc.

Mà hắn, cứ như vậy bị cô dụ hoặc.

Làm không tốt ngay cả hoan ái đều bị cô tính kế đến, Thiệu Duẫn nheo mắt, nghĩ đến cô ngay từ đầu vẫn là chủ động, cường thế dụ hoặc hắn, chờ sau khi kích thích tự tôn nam tính của hắn, liền đổi thành nhu nhược, tùy ý hắn xâm chiếm, kiều kiều mị mị ở dưới thân hắn rên rỉ.

Nghĩ đến bộ dáng kiều mỵ tối hôm qua của Đan Tiểu Phù, dục vọng dưới thân trướng lớn hơn nữa, mà cô lại giật mình ngay lúc đó, hoa vách tường hơi hơi co rút lại.

Thiệu Duẫn nhíu mày, nhịn không được đỉnh đầu hướng lên trên.

“Ừ……” Cô khinh ngâm một tiếng, thân thể có cảm giác lại động một chút.

“Đáng chết !” Thiệu Duẫn rốt cuộc nhịn không được, xoay người áp đảo cô, nâng lên đùi phải của cô, dưới mông khẽ lui ra, lại dùng lực chen vào hoa huyệt.

Hoa kính vẫn ướt át, nóng rực khiến hắn ra vào cực thông thuận, từng tầng hoa thịt buộc vòng quanh mật dịch bên trong, khi ra vào nóng rực không ngừng mà ma sát qua hai phiến hoa môi đỏ tươi, khiến cho thân thể kiều mị càng tê ngứa và khoái ý.

Cô khinh ngâm, nửa tỉnh nửa mê, vừa vặn người đáp lại tự nhiên, hai chân tự động ôm lấy thắt lưng của hắn, nhiệt tình nâng mông lên đón ý hùa.

Hắn cũng không cho cô ngủ tiếp, vươn tay cầm lấy nơi đẫy đà, cúi đầu dùng sức cắn đầu ngực.

“A !” Đau đớn làm cho cô mở mắt ra, đôi mắt vẫn mờ mịt, cảm giác được luật động phía trên, còn có thân thể phong phú, cô trừng mắt nhìn.

“Tỉnh ?” Nhẹ kéo đầu nhũ, hắn dùng ngón tay vân vê ma sát, lửa nóng ở hoa huyệt không ngừng ra vào qua lại, va chạm nơi mềm mại của cô.

“Ừ a……” Cô tinh tế than nhẹ, dưới sự va chạm của hắn hoàn toàn tỉnh, mắt đẹp nhìn hắn, giơ tay ôm lấy gáy hắn, cô ngẩng đầu, chủ động hôn lên môi hắn.

Đầu lưỡi chui vào miệng hắn, liếm qua răng của hắn, lại quyến rũ lưỡi hắn.

Mà bụng cô càng lui, theo bụng co rút lại, hoa thịt cũng co rút nhanh theo, gắt gao hút cắn nam tính đang tiến lên.

“A……” Động tác của cô làm cho Thiệu Duẫn mất hết lý trí, môi lưỡi thô bạo hôn lấy cô, kịch liệt đoạt lấy hương vị ngọt ngào của cô.

Mà ngón tay cũng chuyển qua hoa huyệt, bắt lấy hoa hạch kiều diễm sớm sưng đỏ, ngón tay khẽ niết hạt châu yếu ớt, kích thích mẫn cảm của cô.

“Ừ……” Cô hưng phấn mà run rẩy, vách tường hoa nhất thời co rụt lại.

Khoái cảm bị siết chặt gắt gao kia làm cho lửa nóng tiến lên càng càn rỡ, lần lượt va chạm cái mông tuyết nộn, thanh âm ra vào kết hợp càng vang dội.

Mà yêu dịch cũng chảy ra không dứt, hoa thịt chịu không được co rút lại, môi lưỡi giao triền cũng như ái ân dưới thân, cũng cuồng liệt đoạt lấy lẫn nhau.

Nước bọt chảy xuôi xuống giống như yêu dịch tràn ra dưới thân, lại nóng lại ẩm ướt, tình dục dâng trào, hỏa diễm bốc cháy kịch liệt.

Cho đến khi hắn xỏ xuyên một cái thật sâu, cô rên rỉ, thân thể yêu kiều run rẩy một trận, mà hắn nhanh chóng rút nam tính ra, nóng rực phun trào ra, toàn bộ tuôn trào trên bụng tuyết trắng……

Nhất thời, chỉ còn tiếng lại thở dốc càng kịch liệt.

Từ từ nhắm hai mắt, Đan Tiểu Phù cơ hồ là vô lực di chuyển, toàn thân mềm nhũn, một đêm kịch chiến hơn nữa kích tình mới vừa rồi, làm cho cô rốt cuộc không còn một chút khí lực.

“Allen đính hôn là giả ?” Thiệu Duẫn ngồi dậy, nhìn khắp thân thể mềm mại của cô, trên người lộ ra dấu vết cùng dục vọng hắn lưu lại, mà hoa huyệt vẫn không ngừng chảy ra yêu dịch, quyến rũ xinh đẹp làm cho con ngươi đen càng thâm.

Đan Tiểu Phù chậm rãi mở mắt ra, nghe hắn hỏi, thấy hắn vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng ánh mắt cũng là bình tĩnh hiểu rõ hết thảy, nhất thời hiểu được người đàn ông này đã biết tất cả.

Cô khẽ liếm đôi môi khô ráo, thanh âm kiều nhuyễn vẫn đang khàn khàn : “Không, là thật, nhưng quả thật là quyết định bất ngờ.” Cô thành thật thừa nhận.

“Vì làm cho anh lưu lại ?”

“Đúng nha !” Cô gật đầu.

“Vì sao ?” Thiết kế tất cả, mục đích của cô là gì ?

“Đương nhiên là vì anh.” Nhịn xuống đau nhức, Đan Tiểu Phù đi đến chỗ hắn, ngồi vào trên đùi hắn, mềm mại tiến sát trong ngực hắn.

Thiệu Duẫn vốn định đẩy ra cô, lại nhìn đến dấu vết trên người cô, do dự thu tay lại.

“Em nói kết giao là thật sự.” Ôm cổ hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn dán bên gáy hắn, cô mềm mại nói: “Nhưng nhìn anh không tin, đương nhiên trước đùa giỡn chút thủ đoạn.”

“Em thật đúng là dụng tâm lương khổ.” Thiệu Duẫn hừ lạnh.

Đan Tiểu Phù ngẩng đầu cười với hắn : “Là với anh, đáng giá.”

Thiệu Duẫn trừng cô, hắn rõ ràng là châm chọc cô, cô lại còn cười được : “Anh không thể kết giao với em, lên giường cũng không có ý nghĩa gì cả.”

“Em biết nha !” Cô sẽ không ngây thơ mà nghĩ lên giường rồi hắn sẽ phụ trách, hơn nữa cô cũng không cần hắn phụ trách, đều là người trưởng thành rồi, nam nữ hoan ái thực bình thường.

Thấy vẻ mặt cô bình thản, nhìn không ra cô đang nghĩ cái gì, Thiệu Duẫn không khỏi nheo mắt : “Hơn nữa sau khi kỳ nghỉ chấm dứt anh sẽ về nước Mĩ, với em là không có khả năng.”

“Ừ, này em biết.” Đan Tiểu Phù gật đầu hiểu rõ.

“Cứ như vậy ?” Phản ứng của cô liền đơn giản như vậy?

“Ừ……” Đan Tiểu Phù khẽ nghiêng đầu, đôi mắt nhẹ chuyển, lộ ra tươi cười lấy lòng : “Bằng không thế này là được, chúng ta ở bên nhau, nhưng trong lúc bên nhau anh cũng có thể ở bên người phụ nữ khác, mà em thì, cũng chỉ sẽ có một mình anh, như vậy được không ?” Đều là hắn có lợi, đối với hắn không tệ đi ?

“Cái gì ?” Nghe được đề nghị của cô, Thiệu Duẫn sửng sốt, không thể tin nhìn cô : “Đan Tiểu Phù, em đang nghĩ cái gì ?”

“Coi như là thử nghiệm nha !” Cô cười, ngón tay nhẹ vẽ trên ngực hắn : “Hơn nữa trong lúc này, chỉ cần anh muốn, tùy anh muốn làm gì em đều được a……”

“Em……” Lời của cô làm cho thân thể hắn nóng lên, dục vọng dưới bụng lại ẩn ẩn muốn nổi lên.

“Như thế nào ? Muốn không ?” Cô nâng mắt nhìn hắn.

Thiệu Duẫn không hiểu cô đang nghĩ cái gì, nhìn cô, hắn không biết cô đang muốn làm gì, sao lại đưa ra hiệp nghị này, nhưng lại là bất lợi cho cô ?

Hắn nhíu mày, đoán được suy nghĩ của cô : “Em đừng nghĩ đến một ngày anh sẽ yêu thương em.”

“Cũng không chắc là em không chán anh trước đâu !” Khả năng này cũng không phải không có nha !

Người phụ nữ này…… Lời của cô chọc giận hắn.

“Được.” Hắn đáp ứng : “Em cũng đừng hối hận.”

A, cô là chờ những lời này của hắn.

“Vậy, đánh dấu.” Cô dùng sức hôn lên môi hắn, khi muốn lùi lại, hắn lại nắm chặt cái gáy của cô, ngậm chặt cánh môi, thân thể đè lên cô.

“A ! Thiệu……” Toàn thân cô còn rất mệt !

Hắn không cho cô cơ hội cự tuyệt, lập tức xâm chiếm cô, làm cho cô rên rỉ dưới người hắn, người phụ nữ này chỉ có khi rên rỉ mới sẽ không chọc giận hắn.

Nếu là hiệp nghị chính cô đưa ra, vậy hắn sẽ “Hưởng dụng” cô thật tốt.

Chán ?

Hừ ! Ai chán trước còn không biết đâu !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cưng À, Cưng Chiều Anh Nữa Đi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook