Công Tước

Chương 1139: Bí mật (1)

Yến Tử Hồi Thời

07/04/2019

Matthew hít thật sâu một hơi, nói: “Quốc vương bệ hạ... hắn ta hút ma túy đã rất nhiều năm. Nguồn tài chính của hoàng thất luôn trong tình trạng khó khăn, trừ đi khoản tiền tiêu tốn lúc hắn ta lên ngôi, nếu chỉ chi tiêu bình thường trong hoàng thất thì cơ bản chẳng1có vấn đề gì. Nhưng dần dần tiền của hoàng thất càng ngày càng ít là vì một nguyên nhân khác, vì quốc vương bệ hạ đã nghiện thứ không nên nghiện. Thứ đồ đó rõ ràng là hàng cấm ở Gaddles, nhưng hắn ta lại nghiện nhiều năm như vậy, còn lừa cả Gloria. Hắn8ta cơ bản không phải vì chuyện quốc sự mà lạnh nhạt với Gloria mà là vì cả ngày đều bận nghĩ cách làm thế nào để mua được thứ

đó về hút.”

Biểu cảm của Công tước đại nhân không có chút gì biến động, anh mỉm cười, “Vậy sao?”

Matthew thấy anh không tin, vội vàng nói:2“Vô cùng xác thực! Tôi có chứng cứ!”

Công tước đại nhân chậm rãi ngẩng đầu: “Cậu có chứng cứ gì?”

“Sau khi tôi phát hiện ra bí mật đó, tôi đã bảo Gloria gắn camera trong nhà vệ sinh và đã quay lại được cảnh đó.” Matthew nói rồi lấy đĩa từ mà cậu ta sao chép4ra, “Bên trong có tất cả. Tôi đã lắp một tuần, gần như ngày nào cũng quay được... Xem số lần trong đó có thể thấy cơn nghiện của hắn ta đã đến mức rất nghiêm trọng!”

Cổng tước đại nhân nhìn chiếc đĩa từ đó, ngồi yên bất động, một hồi sau anh mới nói: “Như vậy thì đã sao? Hắn ta là bệ hạ của tôi, hắn ta có thể ngồi yên trên ngai vị, tôi mới có thể nhận được lợi ích. Hắn bị lật đổ rồi, tôi sẽ tốn nhiều công sức hơn. Hiện giờ tôi biết được bí mật này, nhưng tôi không thể công khai mà còn phải giữ bí mật, thậm chí để bảo vệ bí mật này, tôi có thể làm ra chuyện giết người diệt khẩu.” Anh ngẩng đầu mỉm cười với Matthew, hỏi ngược lại: “Cậu Hal biết lời tôi nói ý là gì không?”.

Sắc mặt Matthew lập tức trắng bệch như tờ giấy. Cậu ta cử động khóe môi: “Ngài Edward..”

Công tước đại nhân mỉm cười, nói: “Lẽ nào không phải sao? Đúng vậy, cậu đã biết được điểm yếu của bệ hạ, tôi tin rằng bệ hạ sẽ rất vui vẻ khi nhìn thấy tội giết chết cậu.” Matthew đứng bật dậy thật mạnh, ra sức lắc đầu: “Ngài Edward, ngài không thể làm vậy!” Công tước đại nhân chỉ yên lặng ngẩng đầu, nở nụ cười nhìn cậu ta. Matthew nuốt nước bọt từng đợt, thận trọng nói: “Ngài không thể làm vậy... Vì, vì căn bệnh di truyền của gia tộc Edward ngài là do tổ tiên của Quốc vương bệ hạ làm ra, lẽ nào chuyện đã như vậy, ngài còn kiên quyết trung thành với Quốc vương bệ hạ hay sao?” Khi Công tước đại nhân nghe thấy cậu ta nói câu này, mắt hơi híp lại, nói: “À, nếu đã như vậy thì không thể giúp hắn ta rồi.”

Chương 340.1 BÍ MẬT (2)

Công tước đại nhân vừa nói xong, Matthew cũng nặng nhọc thở phào nhẹ nhõm, nhưng vài giây sau, tim cậu ta lại đập mạnh lần nữa, vì Công tước đại nhân lại mở miệng nói: “Có điều... cậu Hal làm sao chứng minh được những gì cậu vừa nói là sự thật?”



Matthew sững sờ tại chỗ.

Cậu ta cử động khóe môi, mở miệng nói: “Là ba tôi nói với tôi...”

“Gia tộc Hal thật sự không có ý muốn hợp tác với tôi sao? Dù gì thì chuyện đó cũng liên quan đến bí mật sinh tử của gia tộc Edward từ ba trăm năm trước, nhưng lại bị gia tộc Hal lén lút giấu kín, bất luận nói từ phương diện nào thì cũng không thấy được thành ý của gia tộc Hal. Ba của cậu Hal chịu mang chuyện đó nói cho cậu Hal biết mà không muốn đích thân nói với tôi, khiến tôi cảm thấy tin tức này không đáng tin cậy cho lắm.”

Matthew vội vàng đứng dậy nói: “Không phải! Không phải như vậy! Ba tôi không dám nói ra, là vì... vì...”

Công tước đại nhân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Matthew, ánh mắt bình tĩnh, trên mặt nở nụ cười lạnh lùng, anh hỏi: “Tại vì sao thế?”

Matthew do dự, cậu ta đã sớm có sự chuẩn bị, bí mật này nhất định phải giấu đến sau cùng mới được nói cho anh biết, bằng không ưu thế của bản thân sẽ hoàn toàn biến thành điểm yếu. “Nếu cậu Hal cảm thấy khó khăn thì có thể không nói. Dù sao thì chuyện cậu nói cũng rất khó khiến người ta tin, nếu truyền ra ngoài, e rằng cậu Hal sẽ khó tránh khỏi trọng tội. Mấy trăm nay nay hoàng tộc và gia tộc Edward đều giúp đỡ hỗ trợ cho nhau, cùng tương trợ nhau tồn tại cho đến ngày hôm nay. Lời cậu Hal vừa nói, có phải là có ý ly gián không?”

Sắc mặt Matthew lập tức tái xanh. Cậu ta đột nhiên nghĩ đến lời ba cậu ta nói trước khi mất, nói Công tước Edward không phải là người cậu ta có thể đối phó.

Matthew lúc này dường như đã hiểu ý ông ta nói. Rõ ràng là cậu ta đã chiếm được một mặt lợi, nhưng không biết tại sao, cậu ta càng nói nhiều càng tự đưa mình vào chỗ khó, dù hiện giờ muốn thoát thân, cũng không kịp nữa rồi. Matthew nhìn gương mặt nở nụ cười nhẹ nhàng của Công tước đại nhân, không kìm được mà lùi về sau một bước, “Ngài Edward, không không. Ngài Edward, tôi không hề có ý đó. Những chuyện này đều là do ba tôi nói lại, là do ông ấy nói với tôi, tôi không có lừa ngài... A! A! Đúng rồi, tôi nhớ ra rối, gia tộc Dewey!”

Cậu ta cố gắng trừng to mắt nhìn Công tước đại nhân, giọng nói khá to khiến cho Eugene và hai người vệ sĩ đang đứng ngoài cửa đợi lệnh cũng cảnh giác mà xoay đầu lại nhìn một cái, phát hiện không có gì khác thường mới quay đầu trở ra.

Matthew lớn tiếng nói: “Ngài Edward, là gia tộc Dewey! Ba tôi nói rất lâu rất lâu trước kia, gia tộc Dewey vẫn còn là một gia tộc rất lớn chuyên nghiên cứu y dược và làm vườn, lệ thuộc vào gia tộc Edward. Những chuyện này đều được ghi chép lại trong lịch sử. Gia tộc Dewey nhận được một lệnh riêng của Quốc vương, sau khi gia tộc Edward chọn được lãnh địa, tiến hành tu sửa phủ Công tước lần đầu tiên, lợi dụng chuyện Công tước đại nhân đời đầu tiên của gia tộc Edward rất tin vào phong thủy, lựa chọn vị trí tốt nhất ở trung tâm làm phòng ngủ, sau đó để một loại cỏ độc có thể phát tán độc tính vào trong các khe hở trên tường.”

Biểu cảm của Công tước đại nhân không hề thay đổi, ánh mắt nhìn Matthew không chút gợn sóng.



Matthew sốt ruột muốn thể hiện sự trong sạch của mình, “Những chuyện này đều là do ba tôi nói, những bí mật này ông ấy luôn giữ trong lòng, không dám nói với ai... Năm đó tham gia vào chuyện này không chỉ có mỗi mình gia tộc Dewey, còn có gia tộc phụ trách quản lý mọi việc lớn nhỏ trong phủ Công tước là gia tộc Eugene..” Ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của Công tước đại nhân cuối cùng cũng xuất hiện sự biến động, anh nhìn chằm chằm Matthew, mở miệng nói: “Cậu có biết mình đang nói gì không?” “Tôi biết!” Matthew nhìn Công tước đại nhân, giọng nói mang vẻ sốt ruột, còn có chút chấn động vì bản thân đang nói ra một bí mật động trời, cậu ta lớn tiếng nói: “Tôi nói thật! Tôi xin thề là mình nói thật!”

“Nếu gia tộc Hal là một gia tộc không liên quan đến chuyện này, vậy tại sao ba của cậu, hoặc tổ tiên mà cậu nói đến lại mang bí mật động trời này truyền đến bây giờ?” Matthew lại lần nữa sững sờ.

Công tước đại nhân nói: “Đến cả người của gia tộc Dewey cũng không biết các mối liên quan bên trong, vậy mà một gia tộc không hề liên quan như các người lại biết được tất cả mọi chuyện?” Cơ thể Matthew cứng đờ, muốn cử động cũng không được, sau đó cậu ta nói: “Không! Ngài Edward không thể nói như vậy, ngài không thể nói như vậy...” Nếu ép cậu ta nói ra tất cả bí mật, vậy sau này cậu ta phải làm sao?

Công tước đại nhân vẫn mỉm cười, “Cậu Hal định đổ tội cho gia tộc nhiều đời ở bên cạnh phục vụ cho gia tộc Edward, sau đó không nói thêm gì sao? Đối với Gaddles hoặc rất nhiều nơi khác mà nói, vu oan không phải là tội lớn, nhưng đối với tôi mà nói đó là tội không thể tha thứ.”

Matthew bỗng chuyển sang trạng thái run rẩy căng thẳng, tay chân cậu ta cứng đờ, có cảm giác tuyệt vọng và hoảng sợ vì bị người khác dồn vào đường cùng. Cậu ta nhìn Công tước đại nhân, sau đó chân mềm nhũn ngồi lên ghế, khí thể lúc vừa mới đến hiện tại đã hoàn toàn tan biến, hóa thành sự hoảng sợ và non nớt có thể dễ dàng nhìn thấy.

“Ba của tôi biết được là vì.” Matthew lẩm bẩm nói: “Là vì... là vì tiền thân của gia tộc Hal chính là gia tộc Dewey. Mấy trăm năm trước, vì trưởng tộc của gia tộc Dewey lúc đó nghe theo mệnh lệnh của Quốc vương, mà các nhánh của gia tộc lại kiên quyết phản đối, hoặc giữ nguyên ý kiến của mình, nhưng bất luận ra sao cũng không ai dám công khai phản đối quốc vương, cách duy nhất chính là rời khỏi gia tộc Dewey... Ban đầu ngài Edward đã nói như vậy. Gia tộc Hal là một nhánh được tách ra từ gia tộc Dewey, chính ngài Edward đã đưa ra bằng chứng cho việc này. Ba tôi và tổ tiên của tôi biết được bí mật này rồi lưu truyền đến hiện tại, không phải là ăn nói lung tung không có bằng chứng!”

Công tước đại nhân chậm rãi gật đầu: “Ừ, gia tộc Hal là một nhánh của gia tộc Dewey, đây là kết luận có được từ những chứng cứ khoa học. Nếu nói như vậy thì vấn đề sau cùng chính là cậu Hal làm thế nào để chứng minh những gì cậu vừa nói là thật?”

Matthew đứng ngây ra, một hồi sau mới nói: “Ba tôi trước khi mất đã nói, hơn hai trăm năm trước có một đời tổ tiên từng ghi chép lại quá trình cụ thể của chuyện này trong một quyển sách da cừu, nhưng sau đó mảnh giấy đó đã bị thất lạc, mà ba tôi cũng đã qua đời, tôi không biết còn có tư liệu lịch sử nào có thể chứng minh...” Cậu ta ngẩng đầu thật mạnh, nói với Công tước đại nhân: “Những chuyện tôi vừa nói đều là do ba tôi đích thân nói với tôi. Gia tộc Dewey và gia tộc Eunege của phủ Công tước Edward chính là đồng phạm và tay sai của hoàng thất năm đó. Gia tộc Dewey có chứng minh thế nào cũng không chứng minh được bọn họ trong sạch, vì tổ tiên của bọn họ thật sự đã lựa chọn phản bội.”

Matthew vừa nói xong, ngoài cửa liền xuất hiện một bóng dáng. Tiểu Eugene đang đứng cạnh cửa, sắc mặt tái xanh trợn tròn mắt, anh ta lắc đầu phủ nhận: “Không thể nào! Không thể nào! Ba của tôi! Tổ tiên của tôi! Ông cố của tôi... các thế hệ trước của tôi đều rất trung thành với gia tộc Edward, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện hại đến mọi người! Từ khi tôi còn rất nhỏ ba tôi đã nói với tôi, sau này tôi sẽ là đại quản gia của phủ Công tước Edward, đây chính là vinh quang nhiều đời của gia tộc Eugene chúng tôi. Những thứ tôi học cho đến giờ đều là để phục vụ cho ngài Edward, cậu không thể vu oan cho tổ tiên tôi và gia tộc tôi như vậy!”

Matthew cuối cùng cũng bắt được người có thể chết cùng với cậu ta. Hiện giờ người của cả hai gia tộc ở phủ Công tước Edward có tội nhiều hơn người của gia tộc Hal. Cậu ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, trong giọng nói mang sự vui vẻ trên nỗi đau của người khác, “Vu oan? Ba tôi là một người đã chết, ông ấy vu oan cho các người làm gì? Gia tộc Eugene các người chuyên phụ trách việc ăn ở quần áo của Công tước Edward, đến cả việc các đời Công tước ở phòng nào cũng là do các người đề nghị và sắp xếp, lẽ nào các người có thể tránh được mối liên quan?” Eugene nhìn sang Công tước đại nhân, “Ngài Edward, không phải sự thật, gia tộc Eugene tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện có hại cho sức khỏe của ngài. Chúng tôi thậm chí còn vì bệnh di truyền và sức khỏe của gia tộc Edward mà nỗ lực từ đầu đến giờ...”

Công tước đại nhân giơ tay lại ngăn anh ta nói những lời tiếp theo, “Cậu ra ngoài trước, tôi vẫn còn lời muốn nói với cậu Hal.” Tiểu Eugene mím môi, sau đó chậm rãi lui ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Công Tước

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook