Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa?

Chương 53: Rưsila

Hoàng Lôi_handsome

12/02/2016



Hàng loạt cỗ lửa nóng từ phía xa bắn tới, chúng lao vun vút xé rách bầu trời nhắm thẳng vào con quái vật đang gào thét vùng vẫy giữa biển băng. Xúc tu của nó bị lớp đá dày đặc giam giữ kiên cố dưới mặt nước lạnh băng . Đống thịt mỡ nhão nhoẹt đang điên cuồng dãy giụa bởi sức nóng kinh hoàng thiêu đốt toàn cơ thể.

"TR É É É É C !!!!!!!!!!!!"

"Sống dai dữ ha ! Nhưng đáng tiếc chẳng còn bao lâu !"

Red Fire nhếch môi cười khinh, thân hình nhẹ nhàng bật lên không trung mà tay không ngừng thi triển những viên đạn lửa liên hoàn gặm nhấm con quái vật. Tần số sử dụng tạo ra ma thuật vô cùng nhàn nhã, Red Fire thảnh thơi tùy ý ném ra những loại ma pháp lung linh đẹp mắt nhưng có lực sát thương cường đại khổng lồ. Mỗi lần va chạm vô da thịt liền lập tức chảy máu nở bung toe toét ra , phần cơ thể bị chấn thương bốc lên nồng nặc mùi thịt thối khét lẹt khiến con quái thú càng lúc càng thét gào khổ sở.

"TR É É É É C !!!!!!!!!!!!"

"Bà chơi đủ chưa !? Tưởng tui rảnh lắm hả !!!!!!???????"

Black Moon bực mình kêu to, đóng vai trò cầm chân nãy giờ nên thị giác lẫn thần kinh cực kì ngứa ngáy.

Red Fire xì mũi, nhún nhún vai. Gương mặt lộ hình xăm sáng rực không còn vẻ đùa cợt nữa, nhỏ tàn nhẫn thẳng thừng chém nhát nửa người con quái vật. Đôi ngươi sáng lấp lánh hằn rõ màu đỏ ngầu ánh lên sự tàn nhẫn chết chóc khi cắt đứt sự sống của một sinh vật bị giới hắc ám truy nã. Tiếng thét đau đớn cuối cùng vang lên đồng nghĩa với việc biến mất vĩnh viễn.

Mọi việc kết thúc .

Không gian bắt đầu trở về chốn yên bình, mây mù dần dần tản, hàn khí lạnh cũng thối lui để trả lại dáng vẻ nguyên sơ của mặt nước.

"Chơi vui quá !"- Đương nhiên là cũng không thể loại trừ nhỏ .

"Hứ !" - Cô hếch môi, tức tối quay ngoắt.

"Sao vậy !? Hi hi ! Giận à ?"

Red Fire nghịch ngợm, lấy ngón tay chọt chọt vai cô. Black Moon vẫn quay mặt sang chỗ khác, mặc kệ con bạn cứ làm đủ cách chọc phá mình.

Hai người cứ liên tục ồn ào cãi cọ mà quên béng đi sự chú ý của nó. Tà áo choàng hắc sắc bay lơ lững khẽ quệt vào hiện trường vụ án còn sót lại một lỗ hổng tỏa thứ hào quang hắc ám tiêu cực như muốn nuốt hết vạn vật xung quanh . Bloodmix suy nghĩ rồi chậm chạp rút ra , nó quan sát lỗ hổng từ mọi góc độ , sau đó cẩn thận đi tới đặt một viên đá lên vòng tâm chính giữa của cái hố. Viên đá lơ lững không hề rớt còn bắn ra loại ánh sáng lục bích mờ ảo.

"Ý ! Cái gì thế !?"- Nhỏ Bỗng dưng thù lù xuất hiện

"Đá Lục Huyết !" - Nó lạnh te, chẳng có phản ứng gì.

"Lục Huyết ! Đây có phải là loại đá cất giữ sáu dòng máu của các chúa tể Ma Cà Rồng cùng 12 năng lực khác nhau không !?" - Black Moon nghe thấy, lập tức đẩy nhỏ sang bên . Ánh mắt vàng kim phóng ra tia sáng lunh linh rực rỡ với vẻ vô cùng ngưỡng mộ.

Đá Lục Huyết phải nói là bảo vật vô giá đại đại cao quý, các vampire cấp thường chỉ có thể nhìn chứ không có quyền được cầm viên đá lên . Bởi vì nó chứa 12 loại ma thuật bậc cấp hoàng tộc khác nhau, là thánh vật lưu trữ toàn bộ kí ức cùng thân thể trước khi băng hà của các vị tổ tiên Ma Cà Rồng hùng mạnh. Những hậu duệ kế ngôi đều được mang trọng trách vinh quang song cũng vô cùng nặng nề là bằng cách phải vệ viên đá. Đây không những là thánh vật trân quý mà còn được gọi là "Trái Tim của Ma Cà Rồng ".

"Nếu như bà có thể cầm viên đá thánh vật này lên tức là viên đá này đã chọn bà làm chủ nhân phải không !?" - Cô nghi ngờ hỏi nó , lòng hồi hộp mong chờ .

Sở dĩ các vampire cấp thường không thể chạm vào viên đá này vì nó còn có thể tự quyết định chủ nhân tương lai của mình. Nếu ai có ý định ăn cắp hoặc dùng nó để phản bội đất nước thì lập tức linh hồn sẽ bị hủy diệt cho đến khi không sót lại mảnh nào.

Bloodmix miễn cưỡng gật đầu, thái độ lạnh nhạt chẳng có biểu hiện gì thêm ngoài việc vẫn chăm chú nhìn sự thay đổi của lỗ hổng . Miệng lỗ bắt đầu có dấu hiện biến đổi, nó cứ từ từ nhỏ dần rồi đột nhiên nổ bùm bắn hàng loạt màu mực đen tối bao trùm, phủ lấy khắp núi rừng không gian. Bloodmix hốt hoảng kinh ngạc sau đó vội vàng hét lên tạo ra kết giới thủy tinh để chúng không thể vượt ra ngoài. Chất lỏng đen sì , gặp chướng ngại vật liền bị va chạm hất bay ngược lại, chúng đổ ầm ầm như một đám thú dữ nổi loạn, điên cuồng lao về phía cả ba .

"Cái gì thế !?" - Red Fire nhanh chóng phất tay, bức tường lửa khổng lồ lập tức xuất hiện .

"Phong ! Cực Đông Băng Kết !" - Black Moon hô to , thi triển pháp thuật.

Đằng sau kết giới lửa tiếp tục trồi lên một lớp băng lạnh lẽo đâm xuyên cả tầng mây, chọc thủng cả bầu trời .

Đống chất lỏng va đập liên hồi , tần số âm thanh bị tác động réo gào dữ dội. Bất chợt, chúng tản ra từ nhiều phía khác nhau , hóa ngàn mũi tên nhọn rồi cuồng nộ lao vun vút nhắm thẳng vào tụi nó dường như muốn lấy mạng con mồi.

Chết tiệt !

"Damn it ! Xích Băng Lam !"

Black Moon bực mình nổi hứng chửi tục , cô cấp tốc ngưng tụ không khí thành sợi xích đá trong suốt sắc bén, quất mạnh vào những mũi tên khiến chúng gãy rụng rời.

Các đầu mũi tên rơi ào ào, chìm nghỉm trong lòng lỗ hổng không gian. Red Fire với cô thở phào nhẹ nhõm nhưng mi tâm của nó vẫn cau chặt, không chút giãn ra mà còn đầy cảnh giác . Mọi chuyện chưa kết thúc dễ dàng như vậy !

Lổ hổng vẫn còn đây , chính xác là đang càng lúc càng lớn. Kết giới thủy tinh mặc dù có thể bảo vệ cho bên ngoài, không cho chúng xâm chiếm hòn đảo nhưng mà.......... sao mình cứ thấy chúng quen thuộc thế nào ấy !?

Giống như....

Giống như....

Giống như....

Giống như....



Giấc mơ !

"Tré é é é c!!!!!!!!!!!!!!"

"Cái thứ gì nữa vậy !?"

Red Fire giật mình kêu lên, tay chân bỗng dưng bị khóa bởi những kẻ toàn thân đen ngòm, chẳng ra loại hình thù gì áp sát tóm chặt cơ thể nhỏ. Cô cũng chẳng đỡ mấy là hơn, mọi nhất chỉ cử động đều bị bọn chúng giam cầm bất động trong đau đớn , chỉ sót lại mỗi nó là không có vấn đề gì nhưng chưa chắc là đám chất lỏng xấu xí này chịu để yên cho nó .

"Trả lại mạng cho bọn ta !"

"Trả đây !"

"Ngươi trả lại cho bọn ta !"

"Trả lại cho bọn ta !"

"TRẢ ĐÂY !"

"Bọn chúng bị gì vậy !?"- Nhỏ nhăn nhó, bực mình giãy giụa khỏi chất lỏng không khác gì keo.

"Đây là oán linh ! Dường như chúng rất phẫn nộ !" - Black Moon quơ tay chặt chém, con ngươi đỏ ngầu hằn rõ ánh ghê tởm chán , ghét những thứ nhầy nhụa nhơn nhớt .

Có điều...tại sao nãy giờ chúng không tấn công Bloodmix, mặc dù nhìn chúng có vẻ vô cùng căm phẫn uất hận nhưng dường như......

Chúng rất sợ hãi điều gì đó tản ra từ nó .

"Trả mạng đây....."

"Trả đây...."

Âm thanh tức giận thê lương vẫn không ngừng kêu, mỗi câu thét gào thê lương tựa ngàn chiếc dao tẩm độc mà thứ độc dược ấy lại chính là những tình cảm tiêu cực cuồng hận xuất phát từ nơi đen tối sâu thẳm nhất của linh hồn.

PHẬP !

Tiếng hét đòi mạng đột nhiên biến mất. Các oán linh bàng hoàng kinh ngạc, nhìn một oán linh cứng đơ giữa gió ,từ từ bị ăn mòn đến khi hòa tan vào không gian.

Bloodmix âm u ngẩng đầu, con ngươi Thạch anh tím lẫn trộn huyết sắc đỏ tươi chết chóc càng làm nổi bật đôi đồng tử sẫm màu, lấp lánh tia sáng sắc bén lạnh lẽo quét qua từng kẻ một rồi dừng lại ở đám linh hồn đang sợ hãi cực độ , run rẩy giữ khoảng cách tránh xa .

Nó nhếch mép cười lạnh ngắt, khóe môi khẽ mở niệm câu thần chú kinh dị .

"Tử Phong - Ánh Hào Quang Chết Chóc !"

ĐOÀNG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!

.................................................................................................

Tại khu rừng lá kim phía tây......

Phép thuật hắc ám hung dữ càn quét , phá vỡ cả kết giới trong suốt . Đạo ánh sáng tím di chuyển tản khắp phía, tàn phá các khu rừng mà chúng đã đặt chân. Sức mạnh đen tối từ cơ thể nó chẳng ngừng bắn ra , tưởng chừng như vô hạn. Mọi khu rừng xanh mướt vốn có hiện giờ hoàn toàn bị cháy rụi, cho đến khi chúng sắp chuẩn bị hủy diệt luôn cả cánh rừng lá kim, một đạo ánh sáng xanh bỗng đâu xuất hiện, đối địch lại với luồng hào quang hắc ám tiêu cực đó.

ẦM !

Hự !

"Phụt ! Khụ khụ khụ khụ !"

Đang cầm ly uống nước đột nhiên hắn ôm ngực ho sặc sụa. Ly nước trong tay bị nới lỏng mất thăng bằng đổ xuống, kêu loảng xoảng đinh tai. Shin bên ngoài nghe thấy tiếng động liền chạy vào thì chứng kiến một màn dọa tim. Sum mặt tái mét, nằm co rút ôm ngực trên sàn, chất lỏng màu đỏ chảy ào ào khỏi miệng hòa tan cùng vũng nước rải đầy mảnh thủy tinh.

"Sum ! Mày sao vậy ? Đừng nói là mày uống nước mà để thủy tinh cứa rách vào miệng luôn nha !?" - Tình hình đang nguy kịch nhưng anh vẫn còn thời gian nói đùa .

"Thằng....khỉ ! Tao...tao......tự ...dưng.....đau....." - Hắn thật sự muốn chém anh tuy nhiên cơn đau khủng khiếp phát ra từ ngực khiến hắn hiện tại chẳng còn chút sức lực nào .

"Ừ ừ ! Ráng đi ! Tao gọi thằng Gin cho !" - Anh hốt hoảng không đùa giỡn nữa, vội vàng đỡ hắn lên phòng sau đó chạy vào gara biệt thự gọi cậu .

Gin nhanh chóng mang hộp cứu thương chữa trị cho hắn. Động tác rất chuyên nghiệp nên chỉ mấy phút là xong, các vết thương bị thủy tinh cứa mặc dù đã giải quyết ổn thỏa nhưng cơn đau hành hoành trong cơ thể vẫn không thuyên giảm. Thần sắc hắn mỗi lúc càng trở nên nghiêm trọng đến nỗi mồ hôi tích tụ trên trán vô cùng dày đặc.

"Rốt cuộc thằng Sum bị gì vậy , Gin !?"

"Tao không biết nhưng chắc chắn đây không phải phải là cơn đau bình thường !"

"Ý mày là......do phép thuật !?"

"Ừ !"



"Nhưng......"

"Đừng hỏi tại sao hay ai làm ! Ngay cả tao cũng không biết !"

Anh đành im bặt .

Cậu lo lắng, đăm chiêu suy nghĩ . Đôi mắt hổ phách hơi di chuyển một lượt khắp người hắn rồi bỗng dừng lại ngay phía ngực Sum. Một tia sáng lóe lên nhanh chóng vụt qua đầu như điều khiển cậu đi đến cởi bỏ chiếc áo sơ mi mỏng ra khỏi người hắn , hình xăm thập giá sau lớp áo đột nhiên phát sáng ,nó phát ra ánh hào quang xanh biển tuyệt đẹp nhưng càng như thế thì càng khiến cảm giác đau đớn trong người thêm khổ sở hơn .

"Hình xăm của thằng Sum.......bị gì vậy !?" - Gin kinh ngạc trợn to hai mắt .

Dải ánh sáng xanh bất ngờ rọi chiếu đôi đồng tử làm cậu giật bắn, hét to .

Shin bị tiếng hét của cậu làm sảng theo, anh hốt hoảng nhanh chóng đỡ lấy thân hình sắp va đập mặt đất.

"Mày...mày...sao vậy !?"

"Mắt...mắt...tao...không thấy gì ...hết !"

Kẽ hở đồng tử nổi lên một viền nung đỏ, nó sưng tấy phập phồng nối liền hai phần mí và gốc lông mi. Shin kinh hoàng , chẳng thể nghĩ ra biện pháp nào nữa liền giựt phắt chiếc điện thoại trên bàn, cấp tốc bấm dãy số quen thuộc mà anh mong rằng đây chính là hy vọng cuối cùng.

Trở lại khu rừng lá kim......

"Khụ khụ khụ !"

Hắc..hắc..hắc....trông ngươi thật thảm bại





Sóng âm lạnh lẽo lạnh lẽo nửa hư vô nửa chân thật choáng lấy hết tâm trí. Hai đạo ánh sáng đối địch biến mất, sương mù tan rã dần dần hiện rõ hai cái bóng mang hai luồng sức mạnh đối nghịch với nhau. Người con trai ho sặc sụa , thân hình cao lớn khụy xuống nền đất đầy lá vàng kim, những lọn tóc màu pha lê biếc xanh che khuất đi con ngươi nặng trĩu nỗi đau đớn kiệt sức .

Cảnh tượng vô cùng thảm bại này hoàn toàn đối lập với tư thế hiên ngang , quỷ dị của cô gái . Cả cơ thể nồng nặc hơi thở hắc ám đều chất đầy vẻ nguy hiểm, uy quyền như một đấng tối cao. Cô gái nhếch môi khẽ cười khinh , con ngươi tối om không linh hồn tràn ngập nỗi hận thù. Không gian yên tĩnh đến đáng sợ, cho đến khi tròng mắt lạnh lẽo tựa hố sâu không đáy áp sát gần, phản chiếu hết hình bóng bất lực vào trong chỗ song tù, như muốn giam cầm người con trai này mãi mãi trong đôi mắt của cô .

Khụ ! Khụ ! Khụ !Chẳng lẽ cô không biết....khụ ! Nếu ta dùng hai trận ánh sáng đề mang sức mạnh cân bằng đánh vào thì chúng sẽ tự triệt tiêu lẫn nhau sao !? - Theodore khổ sở ho sặc sụa nhưng vẫn cố gắng ngẩng đầu , dùng con ngươi giận dữ nhìn cô .

Ta biết chứ ! Nhưng ngươi nói sai một chỗ rồi ! Chúng chẳng hề cân bằng ! Chúng chưa bao giờ cân bằng ! Ngươi nghĩ chỉ với một linh hồn yếu ớt không thể siêu thoát mà dùng loại sức mạnh thấp kèm thì có thể ngăn cản được trận không chấn của ta sao !? Hahahaha...ta chỉ mới dùng một chút phần ma thuật của ta mà ngươi đã trông thê thảm tới thế này rồi , còn nói lớn được hả ! - Cô gái ngửa cổ cười to, tiếng cười điên dại khiến cả thiên nhiên dường như run sợ .

Cô làm vậy chẳng bao giờ có ích gì cả, cô chỉ làm cho cả thế giới này mất đi cân bằng thôi ! - Theodore dùng hết sức lay chuyển lý trí của cô ta nhưng anh không những không làm được ngược lại còn bị cô ta bóp cằm, ép nhìn thẳng vào gương mặt vô hồn trắng bệch như ma đói .

Ngươi có biết vì sao ta thành ra thế này không !? Vì ta quá thù ngươi ! Vì ta quá hận ngươi nên đã dùng hết sức mạnh phong ấn một phần linh hồn ta đầu thai sang kiếp khác ! Nhưng ta không ngờ chính nó cũng sa vào lưới tình như ta , tuy nhiên ta thật không hiểu nổi tại sao lại là ngươi ! Tại sao lại yêu trúng chính kiếp sau của ngươi nữa cơ chứ !? Ta sẽ không dừng lại ! Không dừng lại cho đến khi hủy diệt cả thế giới , trả được món nợ ngàn năm này !





Cô .....! Cô điên rồi ! Rưsila !





RƯSILA!....!?





HAHAHAHAHAAHAHAHA !





ĐÚNG RƯSILA !





TA CHÍNH LÀ RƯSILA ! RƯSILA CHÍNH LÀ TA ! CHÍNH LÀ KIẾP TRƯỚC CỦA BLOODMIX ! LÀ MỘT PHẦN LINH HỒN MANG NỖI THÙ HẬN KHÔNG THỂ SIÊU THOÁT !!!!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook