Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chương 251: Mua chuộc lòng người (2)

Hi Vũ Yên

04/09/2016

"Cha, mẹ không thoải mái sao?" Lâm Lâm hỏi.

"Không có không thoải mái, mẹ con rất tốt, trong lòng rất thích, cho nên vui vẻ đi tắm." Nam Cung Diệu ý vị sâu xa nói.

"Kỳ quái, mặt của mẹ thật là đỏ?" Lâm Lâm hoang mang, hôm nay không nóng, sao mặt của mẹ đỏ như vậy?

"Đi, chúng ta đi xuống lầu, để mẹ con tắm sạch mùi kỳ lạ trên người, bà xã tắm sạch mùi kỳ lạ trên người, bọn anh xuống trước." Nam Cung Diệu và Lâm Lâm nói xong, lại quay đầu sang chỗ khác kêu về phía phòng tắm.

"Khốn kiếp, biết rồi." Mộ Hi tức giận trả lời, vừa rồi ở trước mặt con gái thật là xấu mặt rồi!

"Cha, mẹ bảo cha khốn kiếp, chẳng lẽ khốn kiếp cũng là tên?" Lâm Lâm không hiểu.

"Khốn kiếp không phải tên, mẹ con không đánh răng, cho nên nói chuyện miệng thối, vẫn là con gái bảo bối của cha ngoan, không được học mẹ con mắng chửi người!" Nam Cung Diệu ôm Lâm Lâm rời đi.

Nam Cung Diệu ôm Lâm Lâm, trong lòng bắt đầu nghĩ tới kế hoạch bí mật của mình, thật ra thì, đây là anh và con trai cùng chung quyết định.

****

Khang Hân bị Lãnh Đông mang về, đại sư nhìn cô ta một chút, không có chuyện gì lớn, chính là bị ác linh mượn người, nguyên khí tổn thương nặng nề, nghỉ ngơi một chút là tốt, sau khi Khang Hân tỉnh lại rồi rời đi, không có ai làm khó cô ta.

Mộ Hi chuẩn bị về nhà gặp Đồng Đồng và mẹ, trong lòng rất hồi hộp, dù sao hiện tại gương mặt này, mẹ có thể chấp nhận hay không?

Nam Cung Diệu và bọn nhỏ cùng với Mộ Hi đi chung.

"Các con ở cùng một chỗ!" Mẹ Mộ Hi nói, thật ra thì, bà vẫn luôn nghĩ Tiểu Hi không trở lại, Nam Cung Diệu sớm muộn cũng sẽ tìm phụ nữ, không ngờ phụ nữ anh tìm lại là con gái nuôi của mình, cũng chính là bạn tốt của Mộ Hi là Mộ Vũ Hàn.

"Mẹ, là con, con là Tiểu Hi, Tiểu Hi của mẹ, Mộ Hi." Mắt Mộ Hi chứa nước mắt quỳ gối mẹ trước mặt.

"Con con, con nói cái gì?" Mẹ Mộ Hi không thể tin được lời Mộ Hi nói, gương mặt này làm sao lại là Tiểu Hi của bà?

"Mẹ, Mộ Hi hai năm trước, bởi vì một tai nạn xe cộ, hủy khuôn mặt, sau đó cô ấy đến Mĩ, hơn nữa còn thay đổi khuôn mặt, cho nên hiện tại biến thành như vậy, mẹ, cô ấy thật sự là Tiểu Hi của mẹ, cũng là Mộ Hi vợ con." Nam Cung Diệu nhẹ nhàng nói.

Mộ Y Na khóc, khó trách ban đầu lần đầu tiên bà nhìn thấy cô cũng cảm giác rất quen thuộc, giống như quen biết trước đây.

"Đứa bé, con về rồi, mẹ tin con." Mộ Y Na đỡ Mộ Hi dậy, cẩn thận nhìn con gái trước mắt, mặc dù là bộ dáng thay đổi, nhưng cặp mắt kia không thay đổi, còn có giọng nói quen thuộc đó không thay đổi, đây là con gái Mộ Hi bảo bối của bà, mẹ con hai người ôm đầu mà khóc.

"Bà ngoại, mẹ tìm được rồi, bà nên vui mừng, tại sao lại khóc? Phụ nữ thật sự phiền phức!" Nam Nam lắc đầu đi đến ban công.

Mọi người bị lời Nam Nam nói chọc cười.

Sau khi về đến nhà, Nam Nam gọi Lâm Lâm và mẹ, cha vào trong phòng ngủ mở hội nghị gia đình. Hàn Băng Tâm /Dien/Dan/Le/Quy/Don/

"Cha, mẹ, con và Lâm Lâm trải qua một hồi bàn bạc, chúng con quyết định về sau mỗi thứ hai, tư, sáu, mẹ về chúng con, nói cách khác ba ngày này mẹ ngủ chung với con và Lâm Lâm."

Nam Cung Diệu tính toán trong lòng, may mà anh có bốn ngày có thể chơi với bà xã, thật ra thì, từ trước đến nay Nam Nam và Lâm Lâm ngủ một phòng, bởi vì Lâm Lâm thích nghe chuyện cổ tích, cho nên Nam Nam mỗi ngày nằm ở trên giường kể chuyện cổ tích cho Lâm Lâm, bọn họ mỗi người một giường lớn, phòng ngủ rất lớn, có lúc Nam Nam cũng sẽ dạy em gái học gì đó.



Nam Cung Diệu vừa vui mừng mình có thể có bốn ngày ngủ chung với bà xã ở trong lòng, ai ngờ.

"Cha là mỗi thứ ba, năm, bảy cùng mẹ." Nam Nam nói.

"Con trai, không đúng, còn có một ngày, chủ nhật mẹ cùng ai chưa nói?" Nam Cung Diệu rất thất vọng, một tuần chỉ có thể ngủ cùng bà xã ba ngày, quá buồn bực, đây là con ruột của anh, đổi thành người khác, dám giành chén cơm của anh, anh trực tiếp giết hắn, nhưng mà, đây là con ruột của anh, không nỡ nha!

"Ngày đó là ngày mẹ tự do, mẹ muốn đi đâu thì đi đó." Nam Nam nói nghiêm túc.

Nam Cung Diệu cảm giác đỉnh đầu bay qua một con quạ, quạc quạc quạc. . . . . .

"Được nha, quá kích thích, con trai, mẹ phục tùng vô điều kiện." Mộ Hi rất hưng phấn nói.

"Vậy thì tốt, cha không nói lời nào chính là đồng ý, như vậy, bắt đầu từ hôm nay áp dụng, mẹ nhớ thực hiện nghĩa vụ của mình, một nghĩa vụ là làm vợ, còn lại là nghĩa vụ làm mẹ, con trai lúc nào cũng sẽ giám sát." Nam Nam sau khi nói xong trở lại chỗ ngồi.

Một vệt đen trước mắt Nam Cung Diệu, im lặng chính là đồng ý cái gì, rõ ràng là bất đắc dĩ!

Mấy ngày kế tiếp Mộ Hi vẫn chạy hai bên con trai, ông xã, cô rất vui vẻ, bởi vì cô cảm giác mình rất quan trọng, đến đâu cô cũng được hôn, nhất là Nam Cung Diệu hận không thể ăn cô, dường như thời điểm Nam Cung Diệu ở trong phòng ngủ cũng chính là ngủ nửa đêm, bởi vì thời gian nửa đêm này dùng để ném chim.

Chủ nhật đến, Nam Cung Diệu vẫn ám hiệu bà xã lựa chọn ngủ cùng anh, ai ngờ sau bữa cơm chiều.

"Hôm nay là ngày tự do của em, em lựa chọn ngủ phòng khách." Mộ Hi đứng lên nói, Nam Cung Diệu thất vọng, vợ yêu lại có thể không chọn anh, Nam Nam không sao cả.

"Cha, không cho giở trò nha, mẹ phòng ngủ không cho phép cha đến, trừ phi là mẹ tự nguyện đến phòng cha ngủ, nếu không cha chính là phạm quy, phạm quy trừng phạt chính là miễn một tuần không được gặp mẹ." Nam Nam nói.

"Ha ha ha, ông xã, tiểu nữ không tiện đi thị tẩm, anh cũng là người tự do, chúc mừng, chúc mừng." Mộ Hi cười mờ ám, bởi vì Nam Cung Diệu bị con trai ăn sạch sành sanh, từ thân phận Đế Vương ban đầu trực tiếp xuống đến tùy tùng, không có một chút uy nghiêm đáng nói nha!

"Ừ, cha hiểu." Nam Cung Diệu buồn bực ấp úng một tiếng, thật là quá đáng, mẹ con hợp lại để giáo huấn anh, nhưng mà, anh lại không thể phản kích, bởi vì đây đều là bảo bối của anh. Truyện chỉ edit tại diendanlequydon.com

Đêm khuya, Nam Cung Diệu len lén ra khỏi phòng, đầu tiên là đến cửa con trai nghe một chút, xác nhận bọn nhỏ đều ngủ, bắt đầu hành động, lặng lẽ lẻn vào phòng của Mộ Hi, Mộ Hi mơ mơ màng màng cảm giác bị thứ gì chặn miệng lại, không thể hô hấp.

"A ——" Mộ Hi kêu to, dọa sợ đến Nam Cung Diệu cọ cọ chạy đến cửa, bởi vì này âm thanh bao lớn bọn nhỏ đã sớm bị dọa tỉnh rồi, không thể bị đứa bé biết anh tới phòng của Mộ Hi, nếu không chính là một tần không thể gặp cô, nhất là ngàn vạn lần không thể để con trai phát hiện anh đi qua phòng của Mộ Hi, nếu không mấy ngày sau liền khổ bức rồi! Không có bà xã ngủ!

Thật may là tốc độ Nam Cung Diệu nhanh, vừa đứng vững ở cửa, liền nhìn thấy con trai mang dép lê nhỏ đi tới, dụi mắt.

"Cha, làm sao cha ở chỗ này?" Nam Nam tò mò hỏi, nhất là thấy cha chân không càng thêm tò mò, bởi vì cha sạch sẽ, cực kỳ thích sạch sẽ, càng sẽ không chân không, thật ra thì, Nam Cung Diệu thích sạch sẽ đều là chuyện lúc trước, từ khi biết Mộ Hi, anh thích sạch sẽ đã từ từ sửa lại, giống như là hiện tại, trong lòng anh một trăm lần không muốn chân không, nhưng không được nha, thời gian vừa rồi eo hẹp gấp gáp, không kịp mang giày!

"Con trai, vừa rồi cha nghe thấy âm thanh gì đó? Hình như là từ nơi này truyền tới, cho nên tới xem một chút." Nam Cung Diệu làm bộ ngó ngó khắp nơi.

"Cha, con cũng nghe được, hình như là mẹ kêu." Nam Nam nói.

"Cái đó, con trai vì để ngừa ngộ nhỡ, chúng ta có phải vào xem một chút không, lỡ có chuyện gì." Nam Cung Diệu hỏi ý con trai, anh phát hiện trong nhà này hiện tại Nam Nam từ từ đã thành công làm chủ, anh càng ngày càng không quyền lên tiếng rồi, anh ở nhà mình cũng không thể tùy tiện đi lại, bởi vì làm chính là một tuần không thể gặp bà xã, đây cũng không phải là trò chơi, một tuần, suốt cả bảy ngày, sống một ngày như một năm nha, cho nên cẩn thận là hơn, cẩn thận để thuyền vạn năm, không sai được.

"Ừ, được nha." Nam Nam sảng khoái đồng ý, bộ dạng Nam Cung Diệu gấp gáp chuẩn bị vào trong.



"Cũng không cần phiền toái cha rồi, cha đi ngủ đi, Nam Nam sẽ chăm sóc mẹ , cha mời trở về đi."

Nam Nam nhìn Nam Cung Diệu, ý là mình cậu vào xem mẹ, thật ra thì, tại sao Nam Nam muốn chọn lựa lần này phân chế độ ngủ, chính là vì treo ngược khẩu vị của cha, để cha vĩnh viễn quý trọng mẹ, để cha vĩnh viễn cảm giác thời gian cùng mẹ không đủ dùng, để bọn họ ân ân ái ái sống qua ngày, không còn có thời gian nghĩ khác, khoảng cách sinh ra đẹp, Nam Nam muốn xem thử một chút nhìn có phải thật vậy hay không.

Chỉ là Nam Nam vừa mới nhìn thấy dáng vẻ cha gấp gáp biết khoảng cách thật là sinh ra đẹp, chỉ là mới dùng thử một tuần, cha đã bắt đầu nhớ mẹ, hiệu quả này Nam Nam rất hài lòng.

Nam Cung Diệu bị con trai nhìn chằm chằm, chỉ đành trở về phòng ngủ.

Nam Nam nhìn một chút mẹ ngủ rất say, vì vậy an tâm đóng kín cửa, thuận tiện trực tiếp rắc rắc khóa cửa lại, cuối cùng yên tâm trở về phòng ngủ.

Sau một tiếng, Nam Cung Diệu lần nữa lặng lẽ đi ra khỏi phòng, thấy trong phòng con trai đen thùi lùi, biết con trai đã ngủ, vì vậy, lại lặng lẽ đi tới cửa phòng Mộ Hi.

Một tay mở cửa, đáng chết, thế nào vặn không mở, chẳng lẽ là vợ yêu khóa lại, không thể, vợ yêu một khi ngủ sẽ rất khó đánh thức, chẳng lẽ là con trai giở trò quỷ?

Thời điểm Nam Cung Diệu chuẩn bị nghĩ cách, một bóng người nhỏ bé đứng sau lưng anh, Nam Cung Diệu đã cảm thấy, nhưng không thể lập tức trở về, một khi con trai hoài nghi, anh bị tội, chính là phải chặn sắc giới bảy ngày!

"Ah, đồng hồ của cha đâu? Rơi ở đâu rồi?" Nam Cung Diệu không quay đầu lại làm bộ tìm đồ khắp nơi, thật ra thì trong lòng vẫn nói thầm, tiểu quỷ này quá khó lừa, hơn nửa đêm không ngủ, còn nhìn chằm chằm cha nó làm gì! Thật là chọc giận người ta.

"Cha?" Nam Nam nhỏ giọng kêu lên, bởi vì đây là đêm khuya, lo lắng ầm ĩ đến người khác, cho nên cậu cũng cố ý nhỏ giọng.

"Con. . . . . . trai?" Nam Cung Diệu làm bộ rất giật mình.

"Con cái gì con trai, hơn nửa đêm cha không ngủ ở chỗ này làm gì? Nam Nam phải nhắc nhở cha, ngàn vạn lần không được phạm quy, nếu không thì bảy ngày, chuyện không lớn nhìn làm đi!" Mặt Nam Cung Diệu đen lại, anh đây là trêu ai ghẹo ai, cưới cô dâu còn phải cô độc, bi ai!

Nam Nam cũng không sợ cha lãnh khốc, càng không sợ mặt poker của cha!

"Con trai, con thắng rồi, hiện tại cha liền ngoan ngoãn đi ngủ!" Nam Cung Diệu rất bất đắc dĩ, nói chuyện cũng biến thành rất vô lực, xem bộ dáng khốc khốc của con trai, trong lòng thật không biết gặp phải một đứa con vô địch như vậy rốt cuộc là phúc hay là họa? Suy nghĩ một chút đây chính là thủ lĩnh của miễn dịch ca, ít chọc mới tốt!

"Cha ngủ ngon." Nam Nam thấy nét mặt cha, vui vẻ, cười trộm.

Ngày hôm sau.

"A —— ông xã, sao anh biến thành gấu mèo rồi?" Mộ Hi chỉ vào quầng thâm mắt của Nam Cung Diệu nói.

"Bà xã, tối hôm qua mất ngủ!" Nam Cung Diệu làm bộ đáng thương nhìn vợ yêu nói, anh càng nghĩ càng uất ức, giằng co một đêm tìm ăn cái gì, thảm, thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, con cự long anh cư nhiên bị Địa Đầu Xà hàng phục!

Con trai hiện tại chính là một con Địa Đầu Xà trong nhà, tất cả người giúp việc trong nhà đều không xin phép anh, trực tiếp tìm con xử lý, anh làm việc rất nhàn rỗi, nhưng sao cảm giác địa vị càng ngày càng thấp!

Nam Cung Diệu suy nghĩ, nghĩ cách bắt con trai lại, nếu không mỗi ngày mình không dễ chịu, nhưng lại không thể mạnh bạo, bởi vì một khi đắc tội con trai không phải là chuyện tốt gì, đối với con trai thiên phú ở phương diện máy vi tính, đứa con trai này nhất định chính là chỗ nào cũng nhúng tay vào, cho nên phải tấn công mềm mại.

Trên bàn cơm.

"Con trai, cuối tuần này cả nhà chúng ta ra ngoài chơinhư thế nào? Con muốn đi đâu chúng ta đi đó có được hay không?" Nam Cung Diệu một bộ lấy lòng, Mộ Hi nhìn muốn buồn nôn, bởi vì ông xã luôn là người đàn ông lãnh khốc, lúc nào thì biến thành mặt chó săn, nhìn thật là kỳ cục!

Nam Nam hiểu cha là muốn mua chuộc lòng người, trong lòng vụng trộm vui mừng, nói rõ kế hoạch lần này hiệu quả không tệ, Nam Nam thấy cha rất nhớ mẹ, phải là rất nhớ nhung mẹ, nếu không lấy hiểu biết của Nam Nam với cha anh sẽ không làm vẻ mặt buồn nôn như vậy, Nam Cung Diệu cười hì hì nhìn con trai bảo bối, một bộ thái độ con nói cái gì cũng được, giờ phút này cha nhất định chính là bộ dáng người hầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook