Có Phải Yêu Nhau Không

Chương 11: Không có kết quả cũng có kinh nghiệm

Vũ Y Liên

28/10/2015

Buổi tối này Tần Huyên đặc biệt hài lòng, Tống Dạ Huyền đem nó ôm vào trong ngực, thức ăn mà nó được ăn là Tần Huyên chưa bao giờ ăn qua, hoặc là nó có khả năng thích ăn, Tần Huyên ăn đến một miệng bóng nhẫy , đôi khi cũng sẽ hướng về phía cô nói cười mà miệng còn phùng lớn, hai mẹ con chơi không còn biết trời đất đâu.

“Mẹ, buổi tối hôm nay con rất hạnh phúc!” Ăn xong một cái cái sushi cuối cùng, Tần Huyên lau miệng, cười đặc biệt hạnh phúc.

Tống Dạ Huyền lấy khăn ướt trong túi ra, đưa cho con, nhóc con lau khóe miệng của cô có dính chút dầu mỡ trước, sau đó mới đến nó lau .

Nhìn con chăm chú lau, Tống Dạ Huyền bỗng nhiên nghĩ muốn trêu chọc “Bên trái còn có.”

Tần Huyên lập tức dùng khăn ướt hết lau bên trái khóe môi, thậm chí ngay cả bên trái gò má đều lau hết rồi!

“Bên phải cũng có!” Tống Dạ Huyền suýt chút nữa cười hỏng rồi, nhưng vẫn thích trêu con!

Tần Huyên lại đi lau bên phải, mãi đến lúc có chút đau đớn, Tần Huyên rốt cuộc biết là Tống Dạ Huyền trêu đùa nó!

“Mẹ, mẹ quá xấu rồi!” Gương mặt Tần Huyên bị chính mình lau đến thành một cái quả táo lớn !

Tống Dạ Huyền rốt cục không nhịn được, cười đau bụng!

Hai mẹ con lại cười đùa một lúc, lúc này Tống Dạ Huyền cảm thấy một luồng không khí lạ đang đến gần.

“Dạ Huyền, nha, xin lỗi, hẳn là Tần phu nhân, cô tại sao lại ở chỗ này ?” Lục Húc Nghiên đã sớm nhìn thấy Tống Dạ Huyền cùng Tần Huyên hai người qua lại ở chỗ những sinh viên đại học đi lại, cô có lúc thật sự hận vận mệnh bất công, cô (ở đây là TDH) đều đã qua thời con gái, rõ ràng con đã lớn như vậy rồi, nhưng là trên người cô vẫn như cũ có một thứ gì đó khiến người ta không thể dời ánh mắt đi !



Vóc người của cô không tính đẹp nhất, nhưng cũng là muốn dáng có dáng muốn xinh đẹp có xinh đẹp, da của cô vẫn trắng nõn như trước, chiếc đầm màu xanh nhạt được cắt may khéo léo càng làm tôn lên vóc dáng của cô, mặc dù trên người cô không có mang bất kỳ trang sức gì, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy có hào quang óng ánh.

Cô cười thoải mái, cô vô tư, người phụ nữ này, bất kỳ thời gian, bất kỳ địa điểm, đều quá như vậy tự tại!

Nghe được phía sau có giọng nói truyền đến, Tống Dạ Huyền không thể làm gì khác hơn không cùng Tần Huyên chơi đùa nữa, quay lại nhìn phía sau, “A, Triều Ca, Húc Nghiên, thật trùng hợp!”

Nhìn thấy Đường Triều Ca cùng Lục Húc Nghiên mười ngón tay giao nhau, Tống Dạ Huyền cắn răng.

“Mẹ , răng mẹ không thoải mái sao?” Ở gần cô nhất, Tần Huyên thấy rõ cô đang cắn chặt răng.

Tống Dạ Huyền mạnh mẽ trứng mắt nhìn con mình một chút, chỉ cảm thấy răng càng ngứa “Thịt dính vào nên trong răng!”

Tần Huyên bị trợn lên hoảng hốt, lập tức thức thời cúi đầu!

“Đây là Tần tiểu thiếu gia đi, lớn lên thật là xinh đẹp!” Lục Húc Nghiên nín cười, thấy Tống Dạ Huyền liên tục nhìn chằm chằm vào Tần Huyên, đem tầm mắt chuyển đến trên người Tần Huyên.

“Nếu như Đường tiên sinh đồng ý, Lục tiểu thư cũng rất nhanh có thể trở thành Đường phu nhân, sau đó sinh một cái Đường tiểu thiếu gia, lớn lên sẽ đẹp hơn!” Tống Dạ Huyền cười híp mắt nói.

“Này, Tần phu nhân nói giỡn , tôi cùng Triều Ca chỉ là bạn bè!” Lục Húc Nghiên cười có chút ngượng ngùng!



“Anh cũng rất yêu thích trẻ con, Tần Huyên, cháu thích có em trai không?” Triều Ca bỗng nhiên nói.

Lần này, ánh mắt ba người đều rơi xuống trên người Tần Huyên.

Tần Huyên đối đầu với ánh mắt cực kỳ tàn nhẫn của mẹ mình, liền bĩu môi, vừa ngẫm lại vừa nuốt sushi xuống, quả nhiên cái gì cũng là phải trả giá thật lớn!

“Chú Đường, ở nhà trẻ của chúng cháu, các bạn nhỏ mỗi ngày đều được xem chuột Mickey cùng vịt Donald, tuy rằng cháu vẫn yêu thích chuột Mickey, nhưng nếu chú Đường không sinh được, như vậy dì sinh cho cháu một con vịt Donald chơi đi!”

Ba người hai mặt nhìn nhau, tuy rằng con trai đã đủ ác miệng , thế nhưng Tống Dạ Huyền vẫn cảm thấy còn chưa đủ!

Cô lại gần Tần Huyên ôm lên “Con trai, con biết vịt Donald là con gì không?”

Tần Huyên không chút nào phát hiện mẹ mình đã nói sai ý tứ hôn nhẹ cô nói “Là con vịt a.”

“Haha, được rồi, Tống Dạ Huyền!” Triều Ca lại không cách nào trầm mặc nữa! Một bên Lục Húc Nghiên thậm chí ngay cả con mắt đều đỏ!

“Triều Ca , em nghĩ Tần tiểu thiếu gia sẽ không có ý tứ khác!” Lục Húc Nghiên lôi kéo Triều Ca tay, nhẹ nhàng đung đưa tay.

“Lục tiểu thư là nói Tần Huyên nhà chúng ta nói sai sao? Lẽ nào vịt Donald không phải một con con vịt sao?” Tống Dạ Huyền kích động, trứng mắt nhìn về phía Lục Húc Nghiên.

Không phải là cãi nhau sao? Cô cùng Tần Địch Phi ầm ĩ năm năm , không có công lao cũng có khổ lao, không có kết quả cũng có kinh nghiệm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Có Phải Yêu Nhau Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook