Cô Gái Nhỏ Đang Trưởng Thành

Chương 1: Sinh nhật tuổi 15 của cô gái nhỏ

Tiếu Cô Nương

23/05/2017

Trình Thanh giờ chỉ là một cô gái nhỏ. Một cô gái nhỏ kỳ lạ và bốc đồng.

Gia đình Trình Thanh là một gia đình cơ bản, nghiêm phụ từ mẫu, ba mẹ là viên chức nhà nước, điều kiện hết sức bình thường, tóm lại là không giàu có gì những cũng coi như khá giả tầm trung, cuộc sống hạnh phúc tiêu chuẩn 13 năm gia đình văn hóa. Trình ba và Nguyễn mẹ lấy nhau được 1 năm thì có Trình Thanh, đến giờ đã hạnh phúc được 16 năm rồi, 3 năm không nhận được bằng khen kia cũng không phải do lục đục không vui hay thế nào, mà đơn giản thời kỳ đó quốc gia còn rất đói kém nên “Gia đình văn hóa” và gì đó được coi quá mức mơ mộng màu hồng không cần thiết nên nhà nước cũng chưa có chính sách cấp mấy giấy khen loại này.

15 tuổi Trình Thanh đang học lớp 10. Thật ra sinh nhật 15 tuổi năm đó của Trình Thanh đã được đoán chắc là ảm đạm trôi qua từ trước cái ngày ý nghĩa đó 1 tuần. Chuyện chẳng là Trình Thanh có một cô em gái ruột tên là Trình Phương kém cô 5 tuổi, hai chị em phương pháp ở chung ko giống chị em gái như trái cau non của nhà khác cho lắm, suốt ngày như chó với mèo nhưng thật ra lại rất thân và hiểu nhau.

Trưa hôm đó hai chị em không ngủ trưa mà lặng lẽ dắt nhau đi chợ chơi, 10 tuổi bạn nhỏ Trình Phương lần đầu nhớ được sinh nhật chị gái, gom góp hết số tiền dành dụm được từ nhỏ rất hứng khởi dắt tay chị đi mua quà. 15 tuổi Trình Thanh biết em gái định mua quà cho mình nên cũng rất nể tình không chọc khóc em mình mà dắt tay em gái vào quán đồ lưu niệm đầy đồ nhìn lấp lánh bắt mắt dạo 1 vòng. Kết quả là dồn cả tiền chị tiền em cũng chỉ mua được 1 cái hộp đựng quà loại rẻ nhất màu tím nhẹ có đính cái nơ giấy cũng màu tím được rắc kim tuyến ở bên trên. Cái hộp nho nhỏ rất đẹp với 2 đứa nhóc tỳ tuổi đó, mặc dù không có quà gì bên trong nhưng cũng coi có thể đựng khối thứ nhỏ nhỏ và đặt trang trí trên bàn học.

“Em sẽ mua cái hộp này tặng chị, nhưng chị cũng phải cho em dùng chung nữa đấy”

“Ừ biết rồi, mau trả tiên đi, ba mẹ sắp ngủ dậy rồi đấy” - Cảm ơn, chiếc hộp rất đẹp.

Thế là thành tựu giữa trưa nóng trái mùa tháng 11 của 2 chị em là 1 cái hộp quà giá 8000 đồng màu tím xinh đẹp.

Và tác dụng của chiếc hộp đó được thể hiện chỉ 15’ sau đó. Nó bị cắt làm đôi và vứt ở ngoài vườn. Dưới 1 gốc cây xoài rụng hết lá, năng chói trang kỳ lạ của tháng 11, cây cối vào mùa đông có vẻ phá lệ tiêu điều, cái hộp xinh đẹp giờ nhìn cũng không còn xinh đẹp nữa cô linh linh nằm đó trông thật buồn bã.

Từ đó Trình Thanh tự thề sẽ chẳng bao giờ tổ chức mừng sinh nhật nữa. Có thể là vì thấy có lỗi với em gái, cũng có thể vì một lý do nào khác, không biết được. Thật ra 15 tuổi Trình Thanh không hiểu vì sao ba cô làm thế, nhưng sau đó 25 tuổi Trình Thanh có lẽ đã hiểu lý do, cũng thông cảm cho xúc động ngày đó của ông, tuy nhiên cô vẫn không cho đó là đúng.

Chương 2: Tuổi mười sáu mơ mộng

Trình Tranh 16 tuổi không còn ngây ngô như lúc 15 nhưng cũng chẳng trưởng thành được là bao, đầu óc toàn những giấc mơ màu hồng, mơ mộng và hồn nhiên lắm.



Từ vài năm trước Trình Thanh đã tiếp xúc với mấy chuyện nam nam nữ nữ rồi. Nói thế thì hơi quá, thật ra là đọc bản đầy đủ của mấy tác phẩm trong sách giáo khoa thôi, và nó có mấy đoạn khiến một con ngố 16 tuổi mặt đỏ tim đập nhanh một tý, cũng chẳng có gì ghê gớm lắm. Nhưng với Trình Thanh khi đó thì nó được liệt vào danh sách những thứ phải dấu dấu diếm diếm khi đọc, vụng trộm đọc, rồi tự phấn khích tưởng tượng não mở rộng, thỉnh thoảng cơ thể non nớt còn có phản ứng, cũng chẳng trách được, thời kỳ đó tư tưởng thì lạc hậu mà hooc môn tuổi dậy thì lại tương đối phát đạt.

Nhưng nếu để Trình Thanh lựa chọn thì lúc đó cô tuyệt đối tích xem hoạt hình và truyện tranh thiếu nhi hơn. Hai ngày ba bữa rảnh rỗi còn có thể đi dạo 3 vòng trong vườn tìm kiếm Tinh Linh, hoặc người lùn gì đó trong truyền thuyết. Buổi tối thì nương náu trong lý do học khuya, muỗi căn sưng chân lên vẫn kiên trì thình thoảng nhấc đầu nhìn lên trời xem có ngồi sao mang phép màu kỳ lạ nào đó rơi vào cửa sổ hoặc vào vườn nhà mình không. Thật ra cái niềm tin vào phép màu này của cô nó tương đối mạnh mẽ, vì thói quen này vấn giữ cho đến hết cấp 3, vào đại học thì ngại ngùng bạn cùng phòng nên tần suất giảm đỉ, và đến 25 tuổi cô vẫn tin vào điều kỳ diệu lắm, chỉ là nhạt hơn trước 1 chút và chuyển bớt sang sự tin tưởng vào thuyết nhân quả của nhà Phật mà thôi.

16 tuổi Trình Thanh cũng ko phải chưa yêu bao giờ, chỉ là luôn chăm ngoan nghiêm túc đi học, về nhà khi nào rảnh rỗi cô đơn lại tự YY đáng xấu hổ, sau này cô mới nghiệm ra đó cũng không phải thích mà chỉ là yêu thích cái “đẹp hơn” trong một đám không được đẹp lắm của một phàm phu tục tử như cô mà thôi.

Bản thân Trình Thanh sống 16 năm luôn là con ngoan trò giỏi, tự giác tự lập, nghiêm túc, chăm chỉ, vui tươi hòa đồng. Nhưng rất ít ai biết câu “Rắm thối thì không vang” áp dụng với Trình Thanh là chuẩn 100%. Trình Thanh luôn cười vui, không hay giận dỗi, nhưng không ai biết bản thân Trình Thanh rất táo bạo và người chịu điều đó nhiều nhất là em gái cô.

“M** có nghe t** nói ko?” – Chát

“T** hỏi lại, m** có nghe không ?” – “Mở cửa, mở ngay, ai cho m khóa trái cửa thế, m ko ra đây thì t** phá cửa đấy, đừng để lúc đấy t đánh chết m, láo à”

“Hu hu hu, em ko mở đâu….nấc” – Trình Phương nói vọng ra, nhất quyết không mở cửa, nó rất sợ, chị nó cầm 1 cái cán chổi rất to đuổi theo nó từ dưới tầng 1 lên tầng 2, nó bị tát 2 cái rất đau rồi, nó muốn đợi mẹ về.

Dĩ nhiên không phải mọi lần đều ác liệt như vậy, và lỗi cũng 1 phần do Trình Phương rất bướng và cứng đâu, và một phần lơn hơn là do Trình Thanh ở 1 mình với em gái rất táo bạo cũng chẳng thèm che dấu gì. Cô gái nhỏ có 2 mặt.

Thật ra nhiều năm sau Trình Thanh rút ra được 1 kế luận là cô là 1 người rất ích kỷ, suy nghĩ thì rất máu lạnh nhưng hành động thì không như vậy, đối khi cứ như bạch liên hoa nhưng có lúc lại xử sự như trà xanh biểu đáng ghét. Nhưng về cơ bản ích kỷ là vô tâm là hai tính từ miêu tả rất chuẩn xác về Trình Thanh.

Trình Thanh sẽ là người chả mấy khi nhớ sinh nhật bố mẹ, lại rất nhớ sinh nhật bạn thân. Rất nhỏ mọn, ko muốn chia sẻ thứ tốt với người khác nhiều nhưng lắm lúc hứng khởi lên thì có bao nhiêu cho sạch sẽ. Rất ít quan tâm tới những người thân lại có thể cúi xuống nhặt rác vứt lung tung mang đến đúng chỗ, đi đường sẽ chủ động đi bên trái để chắn xe cho người già,….Cơ thể rất mẫn cảm, đam mê dục vọng, tránh hung tìm cát, vụ lợi chi ly, lại vụng về thô thiển, đó là những gì Trình Thanh người lớn nhìn thấy được ở bản thân, còn 16 tuổi Trình Thanh vẫn ngu ngơ như đứa trẻ không tự biết bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Nguyên Tôn
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Gái Nhỏ Đang Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook