Cân Cả Thiên Hạ

Chương 205: Chương 201: Tịch diệt

truonghongsinh1207@

28/06/2018

Nhưng khuôn mặt hung tợn kia với số lượng khổng lồ từ trên cao nhìn xuống như một đám mây màu xám to lớn nhanh chóng tán ra xung quanh, như một loại bệnh dịch lan tràn khắp nơi,khi đám mây kia đi qua trên mặt đất chỉ còn lại những quả cầu màu xanh bé nhỏ và một biển nước sền sệt đen như nhựa đường một dạng, bên trên mặt đất đã thành thứ chất lỏng đen đặc bây giờ đã không còn bất cứ vật gì, cây cối, sinh vật hay gì cả, những ngọn núi lớn cũng bị san bằng.

Khi đám mây màu xám kia tán ra đến khu vực gần 200 vạn dặm thì mới tan biến, bây giờ từ trên Tà Long nhìn xuống phía dưới chỉ còn là một biển biển chất lỏng đen kịt, sóng sánh và bên trên có từng đám lớn sinh mệnh tinh hoa như thủy triều lao về cùng một nơi. Nhưng nếu dùng thần thức quan sát kỹ càng có thể thấy được vài đầu Bất Diệt Cảnh đang vùng vẫy bên trên cái biển chất lỏng đen đặc này.

Tà Long nhìn thấy tất cả sự việc phát sinh, cả khuôn mặt không khỏi từng trận co giật. Nó còn chưa từng thấy cái pháp thuật nào lại tà ác đến thế này, cái này là tận diệt tất cả vì mình lớn mạnh. Không chỉ có Tà Long sợ hãi, đám người Thanh Trúc, Bạch Tinh đang nhắm mắt tu luyện cảm nhận được cái gì không đúng mở mắt ra, khi mở mắt ra thì họ đã thấy cảnh tượng suốt đời khó quên. Vạn vật tịch diệt chỉ còn lại một biển màu đen, vô số ánh sáng màu xanh hội tụ thành từng đám mây lớn bay về thẳng phía bọn họ.

Bọn họ không ai nói bất cứ cái gì cứ ngơ ngác như vậy nhìn khung cảnh trước mắt, thật sự khung cảnh trước mắt quá có lực trùng kích, cả đời bọn họ cũng chưa từng thấy lần nào. Người không thay đổi sắc mặt gì chỉ duy nhất mình Tuyết Anh nàng cứ ngốc ngốc bắt xung quanh nhưng ánh sáng xanh vào trong lòng bàn tay, khi thấy trong tay đã gom lại một quả cầu màu xanh lớn thì nàng mới mỉm cười đầy hạnh phúc.

Còn Xuân Đức bây giờ cả người gầy còm, ốm yếu như mới bị yêu nữ nào đó hấp hết tinh huyết vậy. Có thể nói lần thi triển này là cực hạn của hắn rồi, bây giờ chỉ cần một tên Hóa Thần bé nhỏ là có khả năng tiển hắn quy thiên rồi. Năng lực " Phân Giải-Hấp Thụ " này của hắn bây giờ có quá nhiều hạn chế, từ việc mục tiêu nếu có chiến lực không thấp hơn hắn 1 đại cảnh giới thì có thể an toàn trước kỹ năng này, việc thứ hai là tiêu hao quá khổng lồ, nhưng yêu điểm phân giải mọi thứ thành đơn giản nhất của nó cũng không thể phủ nhận được, tóm lại là hắn cần tham ngộ nhiều hơn để cải thiện cái năng lực đang còn thiếu sót này.

Khi từng đám mây sinh mệnh tinh hoa và linh hồn nhiều kẻ xấu số bay lại gần mình, Xuân Đức như con hung thú cắn nuốt tất cả, cơ thể hắn nhanh chóng hồi phục cứ như mấy quả bóng bay bị bơm căng lên vậy, đang gầy chỉ còn da bọc xương bây giờ lại đã có da có thịt rồi.

Không quá 40 hô hấp Xuân Đức đã cắn nuốt tất cả sinh mệnh tinh hoa trong phạm vi 200 vạn dặm kia,hắn bây giờ đã hồi phục như bình thường, không những thế sinh mệnh cấp 2 lại còn tăng lên 0,03% nữa, cái này đúng là có lời ngoài ý muốn. Mở mắt ra Xuân Đức hỏi hai người đần long và ngốc hàng Tuyết Anh:

" Cái đại trận kia đã hủy chưa? có cần ta thi ra tay thêm lần nữa không?".

Nghe Xuân Đức hỏi Tà Long đang còn choáng váng thì lấy lại tinh thần đạo:

" Thế này mà còn chưa hủy thì thế nào mới hủy nữa, mà cái năng lực ngươi vừa thi triển là tự lĩnh ngộ sao? ".

Xuân Đức gật đầu đạo:

" Ừm, ta tự lĩnh ngộ đấy, ngươi thấy cái thứ chất lỏng đen đen phía dưới không, nó là một loại chất độc gây mê loạn đấy, bị dính phải thì cả ngươi cũng khó thể chống cự được, nhưng nó không thể gây chết người được chỉ làm kẻ kia thần trí suy giảm thôi, thật đáng tiếc, nên mấy con ngu ngốc sinh vật mới vào Bất Diệt Cảnh kia bây giờ đang vùng vẫy trong biển nước đen này chứ không thì đã thoát ra từ lâu rồi, thôi bây giờ bắt mấy con kia lại cái này cũng là một phần chiến lợi phẩm lần này".

" Được, chúng ta đi "- Tà Long cũng không ý kiến gì thêm mà bay về nơi có 5 con quái vật Bất Diệt Cảnh kia, nó cũng thật không ngờ bên trong một đại trận nho nhỏ thế này mà lại có 5 con quái vật mạnh mẽ thế này, không hiểu vì sao đám này lại sống được trong cái đại trận này.



................

Khi lại gần mấy con quái vật này khuôn mặt Xuân Đức bỗng nhiên quái dị lên, hắn đạo:

" Này đần long sao ta cảm thấy mấy con quái vật phía dưới có phần giống ngươi quá vậy, ngoại trừ hình dáng nhỏ hơn ngươi một chút với có 2 mắt ra thì cái gì cũng giống ngươi cả, sẽ không phải con rơi của ngươi chứ hắc hắc" nói xong hắn còn cười đểu mấy tiếng.

Cứ ngỡ đần long sẽ phản ứng mãnh liệt phản bác lại kia, không ngờ tên này lại không phản ứng gì cả mà cũng nghi hoặc đáp lại:

" Ta không biết đám này có liên hệ gì với ta hay không nhưng ta biết đám này cũng là một chi thứ của Tà Long nhất tộc chúng ta coi như là có một chút liên hệ, không ngờ ở đây lại gặp được. Nhìn bọn này đến bây giờ còn không biết chúng ta đang đứng trên đầu bọn nó thì chắc bọn này chúng độc của ngươi nặng rồi".

Xuân Đức khoác vai Tuyết Anh bên cạnh đạo:

" Ngươi từ khi nào lại dài dòng giống con nhóc này rồi, theo ý ngươi là có giết hay giữ, nói nhiều kinh". Tuyết Anh bị tên này ám chỉ là nhiều lời thì trên khuôn mặt thoáng qua vẻ không vui nhưng ngay sau đó lại biến mất, nàng lại quay lại chơi với quả cầu sinh mệnh trong tay. Không để ý tới tên đáng ghét này nữa.

Lão Tà cười khặc khặc đáp:

" Quên, ngươi giúp ta bắt mấy tên này lại, nhớ giải quyết luôn đám độc tố đã thấm vào trong người bọn chúng nhé,ta quyết định thu mấy tên này làm chân chạy ".

Xuân Đức gật đầu đạo:

" Không thành vấn đề, mà ngươi có khả năng thu phục mấy con này không vậy, để cho đám này làm loạn thì lại mất công ta đi giải quyết lần 2 ".

" Lo gì, cứ tin ở ta, chỉ là đám tiểu tử còn hôi sữa mà thôi, có gì mà khó khăn chứ, ngươi cứ làm đi, việc còn lại để ta" - Lão Tà chém đinh chặt sắt đạo.

" Ờ"- Xuân Đức ờ một tiếng xem như đồng ý

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cân Cả Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook