Bỉ Thì Bỉ Thì Phần 1

Chương 98: Chương 99

Neleta

11/01/2018

Mời Tương Điền cùng Lưu Đông ăn cơm xong, đưa hai người về trường học, Yến Phi lái xe đi tìm Tần Trữ. Tương Điền cùng Lưu Đông dù sao cũng không biết thân phận thực sự của mình, cũng không cần phải làm cao, Yến Phi chỉ mời hai người bọn họ tới một quán cơm nhỏ gọi vài món ăn gia đình thường ngày. Mặc dù là như vậy, nhưng Tương Điền cùng Lưu Đông cũng đã rất cao hứng. Đối với bọn họ, những sinh viên gia đình có hoàn cảnh không tốt mà nói, tới quán ăn đã là chuyện phi thường xa xỉ. Trong lúc ăn cơm, Yến Phi lại đem chuyện ‘chùm bạch quang’ ra để thảo luận một hồi, nghe được Tương Điền cùng Lưu Đông đều sửng sốt, cũng rất tin tưởng không hề nghi ngờ, dù sao Yến Phi quả thực cũng là người đã chết qua một lần, lời hắn nói tuyệt đối là có cơ sở để tin tưởng. Yến Phi mục đích làm như vậy chính là để cho hai người tin tưởng vì sao bản thân mình lại thay đổi nhiều tới như vậy. Loại chuyện mơ mơ hồ hồ này, một truyền mười, mười truyền trăm, biến thành ‘bí mật’ mà tất cả mọi người ai cũng biết.

Ở trong lúc Yến Phi mời mọi người đi ăn cơm, Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu đang ngồi ở trong văn phòng của Nhạc tư lệnh. Nhạc tư lệnh đem ý đồ của Chung Dũng nói cho ba người biết. Tôn Kính Trì trầm giọng nói: “Chung gia quệt mông một cái, con cũng biết được bọn họ muốn đánh rắm gì. Con mẹ nó muốn chết!”

Nhạc Thiệu cùng Tiêu Tiếu hút thuốc, trong mắt là ý tứ giống nhau. Nhạc tư lệnh nói: “Các con trước kia sống chết vì Chung Phong, còn đi tìm thế thân. Lấy tính cách của Chung Chấn Tả, ông ta chịu đựng tới hiện giờ đã là không đơn giản. Hiện giờ, các con có Yến Phi là ‘người yêu mới’, vì thằng bé mà tới căn cứ Tây Hàng gây chiến, hơn nữa còn không thèm nể mặt những người tới cầu tình, ai cũng hiểu các con đối với Yến Phi là nghiêm túc. Đối với Chung gia mà nói, đây chẳng khác nào các con vứt bỏ Chung Phong. Gần nhất có vài tin đồn, Chung Chấn Tả vốn sau khi Chung Phong tự sát cùng Quyền gia rơi đài, đã mất sạch mặt mũi. Lúc này cướp được tro cốt của Chung Phong trở về, coi như ông ta có thể giữ được một chút thể diện cuối cùng của bản thân.”

“Mặt mũi của ông ta cũng khiến bọn con đánh rắm.” Nhạc Thiệu trực tiếp lấy ra di động, gọi cho thuộc hạ một cú điện thoại, nói thuộc hạ bảo với Chung Dũng, tro cốt của Chung Phong bọn họ tuyệt đối không trả lại. Chung gia sớm nên chết phần tâm nguyện này đi. Anh thậm chí còn không có cả kiên nhẫn để tự mình gọi điện thoại cho Chung Dũng.

Nhạc tư lệnh không ngăn cản Nhạc Thiệu, ở sau khi Nhạc Thiệu gọi điện thoại xong, ông hỏi: “Hiện tại có người truyền rằng các con vứt bỏ Chung Phong, các con tính làm sao?”

Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu suy nghĩ thật lâu, bọn họ biết người kia vẫn còn sống, nhưng những người khác thì không biết, cũng không thể để bọn họ biết, đây quả thực là một việc rất phiền toái. Bọn họ lại không thích có người ngoài nói bọn họ ‘vứt bỏ’ Chung Phong, yêu người khác. Từ đầu tới cuối ba người bọn họ chỉ yêu người kia, cũng chỉ có người kia mới có thể khiến cho bọn họ động tâm.

“Chúng ta trở về suy tính xem sao.” Tôn Kính Trì nhìn Nhạc Thiệu cùng Tiêu Tiếu, hai người gật gật đầu, quả thực cần phải suy nghĩ cẩn thận chuyện này.

Nhạc tư lệnh lời nói mang theo thâm ý hỏi: “Yến Phi đối với việc chúng ta chèn ép Chung gia có thái độ gì?”

Ba người trăm miệng một lời, một giây cũng không lưỡng lự: “Anh ấy hiện tại là ‘Yến Phi’, Chung gia cùng anh ấy không có quan hệ gì!”

“… Như vậy là tốt nhất.” Nhạc tư lệnh cũng không nói ông có suy tính gì, ngược lại bảo: “Gọi các con tới, chính là vì để nói cho các con nghe chuyện này, đồng thời muốn nghe xem ý tứ của các con cùng ý tứ của Yến Phi. Ta còn có một cuộc họp, nếu không có việc gì thì các con về trước đi. Năm nay tết nguyên tiêu, các con không về nhà, cha mẹ hi vọng các con năm sau có thể về nhà để ăn tết.”

Sang năm… ba người lập tức không đồng ý, Nhạc Thiệu nói: “Phi không muốn trở lại đại viện, tới lúc đó rồi nói sau.”

Nhạc tư lệnh nói: “Các con ở chung một chỗ, thằng bé là con dâu của ba nhà chúng ta, nào có chuyện con dâu không gặp cha mẹ chồng. Chuyện này các con phải khuyên nhủ thẳng bé.”

“Nói sau đi.” Nhạc Thiệu vẫn giữ nguyên câu nói kia, anh một chút cũng không muốn miễn cưỡng người kia. Nhạc tư lệnh thấy vậy cũng không khuyên nữa, tìm thời điểm nào đó cùng Yến Phi gặp mặt rồi nói sau vậy. Có vài người, Yến Phi không thể trốn tránh không gặp.

Nói chuyện chính sự xong, Nhạc tư lệnh phải đi họp, ba người rời đi. Không có về nhà, ba người cùng nhau tới công ty, trên đường đi thuận tiện ăn một bữa cơm. Tiêu Tiếu ngày mai sẽ tới Tây Hàng, nhạc Thiệu cùng Tôn Kính Trì hai ngày nữa cũng sẽ ra nước ngoài để bàn chuyện làm ăn. Tình cảm với Yến Phi đã bước vào thời kỳ ổn định, ba người cũng có thể chuyên tâm lo việc công ty. Còn về việc hai tháng cấm túc còn chưa quá, chuyện này, sớm đã quên mất.

Sau khi ba người rời đi, Nhạc tư lệnh gọi điện thoại cho Tôn phụ cùng Tiêu phụ, để bọn họ buổi tối về nhà nói chuyện một chút.



Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu đều đi công tác, Yến Phi trở lại ký túc xá ở. Yến Phi sau hôm khai giảng liền đem bốn môn cần phải thi lại đều thi xong, cùng ngày đó lấy được điểm số, cao nhất là 72 điểm, thấp nhất là 65. Đối với thành tích như vậy, Yến Phi tương đối hài lòng, ít nhất không phải học lại môn nào.

Thi lại các môn xong, hắn cũng tham gia vào xã đoàn thư pháp cùng hội họa. Đối với sự gia nhập của hắn, Lương Cầm vô cùng kích động, Yến Phi hiện tại ở trong trường chính là danh nhân. Ngày hôm đó gia nhập, Yến Phi gặp được Tư Quang Nam. Tư Quang Nam đem toàn bộ thành viên trong xã đoàn hội họp lại, đặc biệt để các thành viên nhận thức Yến Phi một phen. Bất quá Tư Quang Nam cũng không có đối với Yến Phi biểu hiện ra đặc biệt chiếu cố, đối với việc này Yến Phi phi thường tán thưởng. Tiếp sau hôm đó, ngày thứ ba, Yến Phi cũng không nhìn thấy Tư Quang Nam nữa, ấn theo lời của Lương Cầm mà nói, hắn ta là người vô cùng bận rộn.

Khai giảng một tuần, Yến Phi tìm một buổi cuối tuần hẹn Hứa Cốc Xuyên ra ngoài. Cuối tuần Tiêu Dương về nhà, Tiêu Bách Chu tới căn hộ bên kia của Nhạc Lăng, không có ai ở trong phòng, Yến Phi ở lại làm bạn với Vệ Văn Bân. Nhận điện thoại của Yến Phi, Hứa Cốc Xuyên liền lái xe tới trường học để đón hắn.

Ngồi ở trên xe, Hứa Cốc Xuyên nhìn cổng lớn của ký túc xá tòa nhà số 3, hôm nay anh vốn muốn hẹn Tiêu Dương ra ngoài ăn cơm, nhưng mà Yến Phi ở trong điện thoại đã nói rõ là có việc ‘riêng tư’ cần thảo luận với anh, anh cũng chỉ đành buông tha cho ý tưởng ban đầu. Anh đại khái cũng đoán được Yến Phi tìm mình để làm gì.

Hút thuốc đợi vài phút, Yến Phi liền xuất hiện. Hứa Cốc Xuyên thấy liền mở cửa xe chỗ ghế phó lái cho hắn. Yến Phi lên xe, đóng cửa xe lại, trêu tức nói: “Sớm biết cậu đem một siêu xe tới như vậy, tôi sẽ không để cậu lái xe vào tận đây. Xong rồi, coi như tôi có muốn điệu thấp cũng không thể điệu thấp nổi.”

Hứa Cốc Xuyên hôm nay lái tới đây một chiếc xe thể thao Ferrari, tuyệt đối là siêu xe. Hoàn hảo là anh không có mặc quân trang, bằng không đi ra ngoài sẽ bị người ta hoài nghi anh dùng xe quân để làm việc tư. Hứa Cốc Xuyên cùng Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì và Tiêu Tiếu rất giống nhau, đều yêu thích xe. Trong gara xe riêng của bọn họ đều có rất nhiều các loại siêu xe, cùng với loại người điệu thấp như Yến Phi hoàn toàn bất đồng. Chỉ cần không mặc quân trang, Hứa Cốc Xuyên tuyệt đối là siêu xe không rời khỏi người.

Điều chỉnh kính râm một chút, Hứa Cốc Xuyên khởi động xe thể thao, nói: “Thời điểm cậu mở mắt ra, đã không có cách nào điệu thấp rồi. Không phải có người truyền tin là cậu được người khác bao dưỡng hay sao? Tôi thay cậu đem lời đồn này biến thành có khả năng đáng tin hơn một chút, tuyệt đối so với để Nhạc Thiệu bọn họ mang vòng xích bằng vàng giống nhà giàu mới nổi còn có công dụng hơn.”

“Tới địa ngục đi.” Yến Phi trở mình ném qua một ánh mắt xem thường, người này còn thực sự cho là thật. Nếu Thiệu Thiệu bọn họ quả thực dám đeo cái gì vòng xích vàng kia tới tìm hắn, đánh chết hắn cũng sẽ không xuống dưới tầng.

Cười cười, Hứa Cốc Xuyên nói: “Đi ăn cơm đi, vừa ăn vừa nói chuyện.”

“Được.”

Hứa Cốc Xuyên đưa Yến Phi tới một nhà hàng mà mình mới mở không bao lâu. Nhà hàng này mỗi ngày chỉ dự tính nhận năm bàn cơm được đặt trước, hơn nữa chỉ nhận đơn đặt trước của những người trong vòng luẩn quẩn, tiêu phí tuyệt đối là cực kỳ nhiều. Hứa Cốc Xuyên đưa Yến Phi tới nơi này, thứ nhất là để hắn được thưởng thức những món đồ ăn có hương vị vô cùng đặc sắc của cửa hàng, thứ hai cũng là để Yến Phi biết được ông chủ của nơi này là anh. Hai người vừa ngồi xuống, Hứa Cốc Xuyên liền bảo quản lý của cửa hàng cấp cho Yến Phi một thẻ hội viên đặc biệt, sau này Yến Phi có thể tùy thời tới đây ăn cơm.

Chọn xong đồ ăn, chờ đồ ăn được mang lên, không để cho người khác quấy rầy, Hứa Cốc Xuyên trước một bước liền hỏi: “Cậu tìm tôi là vì chuyện của Tiểu Dương đi?”



Vốn Yến Phi còn muốn hỏi xem giữa Hứa Cốc Xuyên cùng Tiêu Dương là chuyện gì, nhưng một câu này của Hứa Cốc Xuyên vừa nói ra, hắn không cần hỏi thêm nữa. Yến Phi lúc này nhíu mày: “Cậu cùng Tiểu Dương ở chung một chỗ?”

Hứa Cốc Xuyên nói: “Còn chưa tính là ở chung một chỗ. Chờ sau khi tôi ly hôn xong, mới có thể được xem như là chân chính ở chung một chỗ.”

“Cậu đem mọi chuyện nói rõ ràng cho tôi.” Yến Phi rất mất hứng.

Hứa Cốc Xuyên cũng không cảm thấy chột dạ gì cả, anh châm một điếu thuốc, nói: “Tôi biết là nói cho cậu thì cậu sẽ mất hứng mà. Nhưng mà vẫn phải nói thật, tôi cũng bởi vì lo lắng tới chuyện giữa mình cùng Tiểu Dương, cho nên mới quyết định kết hôn.”

“Vậy cậu nói đi, tôi nghe.” Nếu Hứa Cốc Xuyên không giải thích rõ ràng cho hắn, hắn tuyệt đối là sẽ đánh cho người này một trận.

Hứa Cốc Xuyên hút thuốc, phun ra một ngụm khói: “Tôi đã nghĩ rằng cả đời này tôi sẽ không có khả năng động tâm với ai, nào biết, sẽ bị rơi vào trong tay của Tiểu Dương. Tôi trước kia, đúng là không đem nhóc đó để vào trong mắt, chỉ là một đứa nhỏ mà thôi, huống hồ nhóc đó còn là em trai của Tiêu Tiếu. Nếu không phải bởi vì tra chuyện của cậu, tôi cùng nhóc đó hẳn là sẽ không xuất hiện chuyện gì.”

Hứa Cốc Xuyên là một người không dễ gì đối với người khác nói ra tâm sự suy nghĩ trong lòng, Chung Phong được anh coi như là một trường hợp vô cùng đặc biệt. Chỉ cần là người được Chung Phong tán thành, hắn tuyệt đối là giúp bạn không tiếc cả mạng sống, không bao giờ từ chối. Cũng chính bởi vì như vậy, Hứa Cốc Xuyên mới có thể tín nhiệm Chung Phong tới như thế, hơn nữa sau khi Chung Phong chết đi anh còn âm thầm vì bạn tốt mà báo thù. Hiện tại Chung Phong biến thành Yến Phi, cũng không hề ảnh hưởng tới tín nhiệm của Hứa Cốc Xuyên đối với hắn.

Tựa hồ có đầy cả bụng tâm sự, Hứa Cốc Xuyên hút tiếp một ngụm lại một ngụm thuốc. Yến Phi không bảo anh dập thuốc, hắn cũng châm một điếu, bồi Hứa Cốc Xuyên cùng hút. Hắn nhìn ra được Hứa Cốc Xuyên rất phiền lòng.

“Kế hoạch của tôi vốn là vào năm 35 tuổi sẽ tìm một nữ nhân an phận thủ thường để kết hôn, cấp Hứa gia đời sau. Con của tôi không thể nào là con riêng, trừ phi tôi giống như ba người Nhạc Thiệu, thoát ly khỏi vòng luẩn quẩn quân chính. Nhưng đây là chuyện không có khả năng.”

Yến Phi đương nhiên hiểu được.

“Nhưng mà tôi đối với Tiểu Dương động tâm, cho nên thời gian trước này, tôi phải có được đời sau của Hứa gia.” Hứa Cốc Xuyên nhíu mày, “Ngay cả bản thân tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Ở sau khi tôi cùng Tiểu Dương càng ngày càng tiếp xúc thường xuyên hơn, tôi ngay cả khi cùng người khác lên giường cũng đều nghĩ tới nhóc ấy. Tôi biết, lần này tôi gặp họa rồi.”

“Cậu cùng Tiểu Dương lên giường rồi?” Tâm tình của Yến Phi rất phức tạp.

Hứa Cốc Xuyên lắc đầu: “Không. Tôi là người có hôn ước trên người, điểm tự chủ này thì vẫn phải có.” Mạnh hút vài ngụm thuốc, anh buồn bực nói: “Nhưng mà con mẹ nó thực sự là gấp tới luống cuống. Tôi trước kia nam nữ đều ăn, hiện tại lại chỉ thầm muốn làm tình với nhóc con kia, còn phải nhẫn nhịn dục vọng.”

“Vô nghĩa!” Yến Phi nói: “Cậu muốn kết hôn, còn dám cùng em ấy làm việc kia, tôi là người đầu tiên không buông tha cho cậu. Cho dù cậu sau khi đứa nhỏ sinh ra liền ly hôn ngay cũng không được! Vậy Tiểu Dương thì sao? Em ấy sẽ không phải là cũng thích cậu chứ?” Nghĩ tới vẻ mặt ảm đạm ở trong phòng bếp ngày hôm đó của Tiêu Dương, Yến Phi liền đau lòng.

Hứa Cốc Xuyên châm điếu thuốc thứ hai, tự phụ nói: “Nhóc đó đương nhiên là thích tôi, bằng không sao có thể chịu loại ủy khuất như vậy.”

Yến Phi đá đá Hứa Cốc Xuyên: “Vậy cậu chạy tới Trường Phản để làm gì?”

Hứa Cốc Xuyên nói: “Tiểu Dương chuẩn bị năm thứ ba sẽ đi du học nước ngoài, đây là việc liên quan tới tiền đồ của nhóc ấy, tôi không thể phản đối. Dù sao cũng phải chia lìa, còn không bằng thừa dịp nhóc ấy du học, làm nhiều chuyện để xây dựng thêm quyền lực quân chính của bản thân một chút. Tiểu Dương là người mà tôi coi trọng, tôi cũng không muốn để cho nhóc ấy sau này gặp rắc rối còn phải tìm tới Tiêu Tiếu để giải quyết. Tôi là nam nhân của nhóc ấy, chỗ dựa vững chắc của nhóc ấy cũng chỉ có thể là tôi.”

“Vậy cậu có thể thuận lợi ly hôn không? Đứa nhỏ thì làm sao?” Yến Phi thực sự rất mâu thuẫn, “Cậu để cho đứa nhỏ vừa sinh ra liền phải chấp nhận một gia đình không hoàn chỉnh sao? Còn có, mẹ của đứa nhỏ sau này cũng có thể chịu đựng không tới gặp đứa nhỏ ư? Cậu có đứa nhỏ rồi, còn Tiểu Dương thì làm sao? Tiểu Dương sau này chẳng lẽ cũng sẽ giống cậu, phải tìm một nữ nhân để kết hôn vì có đứa nhỏ à? Tiểu Dương không phải là theo con đường chính trị sao?”

“Tôi dám kết hôn thì cũng dám cam đoan có thể ly hôn mà không lưu lại phiền toái gì.” Hứa Cốc Xuyên cào cào đầu: “Tiêu Tiếu nói không cần Tiểu Dương giúp Tiêu gia lưu lại hậu đại, nhưng mà tôi cũng thực mâu thuẫn, tôi không thể ích kỷ cướp đi đứa nhỏ của Tiểu Dương.”

“Cái gì? Tiểu Tiểu bọn họ biết?” Yến Phi kinh sợ.

Hứa Cốc Xuyên trấn an nói: “Chuyện giữa tôi cùng Tiểu Dương rất phức tạp, ba người họ không muốn để cậu lo lắng quan tâm.”

Chờ ba tiểu tử kia trở về, hắn liền tính sổ với bọn họ! Yến Phi ra hiệu ý bảo Hứa Cốc Xuyên tiếp tục nói.

“Tôi hi vọng Tiểu Dương có thể nhập ngũ, bản thân nhóc ấy cũng đã có quyết định về vấn đề này. Nhưng mà nhóc ấy đi du học, sớm thì ba năm, muộn thì năm năm mới về. Tiểu Dương không giống với tôi, tôi trời sinh là song tính luyến, còn nhóc ấy là bị tôi bẻ cong. Không khí ở nước ngoài cởi mở như vậy, nhóc ấy có thể hay không sẽ bị người khác câu dẫn đi mất?! Có đôi khi tôi thầm nghĩ, cứ dứt khoát đem nhóc ấy ăn sạch, chặt đứt hết mọi khả năng để cho nhóc ấy có thể quay trở lại ở chung một chỗ với nữ nhân. Nhưng mà tôi biết, tôi không thể làm như vậy được.”

Hứa Cốc Xuyên bắt đầu hút điếu thuốc thứ ba: “Đại Phi, tôi so với Tiểu Dương lớn hơn 12 tuổi. Nhóc ấy hiện giờ vẫn còn rất trẻ tuổi, rất rất trẻ tuổi.”

Yến Phi cũng không nói lời trách cứ đối với anh. Hôn nhân, đứa nhỏ, đây là hai việc mà bất cứ ai ở trong vòng luẩn quẩn muốn tiến lên đều không thể tránh khỏi được. Yến Phi dập thuốc, cũng giật đi điếu thuốc mà Hứa Cốc Xuyên đang kẹp ở trong tay, dập tắt, nói: “Hứa thiếu luôn luôn giữ được sự bình tĩnh, bày mưu tính kế, vậy mà cũng có thời điểm không tự tin như vậy à? Cậu không có khả năng ra nước ngoài, nhưng mà Tiểu Dương có thể về nước a. Khoảng cách, tuổi tác cũng không phải là vấn đề. Chủ yếu là hai người các cậu có thể kiên trì được phần tình cảm này tới cuối cùng hay không, hay chỉ là nhất thời tinh trùng thượng não.”

Hứa Cốc Xuyên bị Yến Phi trêu chọc: “Tôi mà tinh trùng thượng não cũng sẽ không tìm tới nhóc ấy, sớm nghẹn muốn chết.”

Yến Phi cũng cười, nói: “Hứa đại thiếu, không tự tin như vậy thực sự không giống với cậu a. Tiểu Dương nhà chúng tôi có bao nhiêu vĩ đại a, theo cậu quả thực là quá ủy khuất mà. Bất quá tôi cũng cảnh cáo cậu trước, sau khi đứa nhỏ sinh ra rồi mà cậu vẫn không ly hôn, vậy cũng đừng trách tôi tuyệt tình. Đứa nhỏ nhà chúng tôi cũng không phải để cho cậu bắt nạt.”



Hứa Cốc Xuyên nói: “Có một người anh trai bao che khuyết điểm như cậu, tôi dám bắt nạt nhóc ấy sao?” Tiếp theo, anh trịnh trọng đối với hắn nói: “Đại Phi, có một việc tôi cần cậu hỗ trợ.”

“Cậu nói đi, tôi có thể giúp được liền nhất định sẽ giúp.”

Hứa Cốc Xuyên nói: “Tôi nghe Nhạc Lăng có đề cập tới chuyện Tiêu Bách Chu muốn du học nước ngoài. Tiêu Bách Chu người này tính cách rất lãnh tĩnh, cũng rất có chủ kiến, tôi muốn cậu ta có thể đi du học cùng Tiểu Dương, tốt nhất là học chung một trường. Có cậu ta ở bên cạnh chiếu cố Tiểu Dương, tôi sẽ an tâm hơn.”

Yến Phi nghĩ nghĩ rồi nói: “Tôi sẽ cùng Bách Chu nói chuyện xem sao, bất quá chuyện học ở đâu thì không thể miễn cưỡng.”

“Tôi biết, cậu trước giúp tôi hỏi một chút xem sao đi.”

“Được.”

Yến Phi rót cho Hứa Cốc Xuyên một chén trà, nói: “Chuyện cậu kết hôn đã là ván đóng thuyền, vậy chuyện giữa cậu cùng Tiểu Dương, cậu phải bình tĩnh xử lý. Tiểu Dương đứa nhỏ này rất trọng tình cảm, bằng không cũng không thể là người đầu tiên phát hiện ra thân phận của tôi. Cậu nếu thực sự cùng Tiểu Dương thành đôi, tôi cũng chúc phúc cho hai người.”

“Cảm ơn.” Hứa Cốc Xuyên rất cao hứng khi được bạn thân ủng hộ.

“Còn về chuyện đứa nhỏ…” Yến Phi hít sâu một hơi, “Chuyện đứa nhỏ, tôi sẽ khuyên Tiểu Tiểu tìm người mang thai hộ, cậu cùng Tiểu Dương không cần phải phiền.”

Hứa Cốc Xuyên lập tức không tán thành nói: “Tiểu Dương là Tiểu Dương, Tiêu Tiếu là Tiêu Tiếu. Cậu nếu bởi vì tôi mà đi miễn cưỡng Tiêu Tiếu tìm người mang thai hộ, tôi cũng sẽ không biết ơn đâu.”

Yến Phi nói: “Không riêng gì bởi vì cậu. Những lời trước kia đã từng nói với tôi, nếu muốn ở chung một chỗ với ba người bọn họ, sẽ không thể không lo lắng tới chuyện đứa nhỏ. Hiện tại ngẫm lại, quả thực cả Nhạc Lăng cùng Tiểu Dương đều cong, tôi không thể ích kỷ mà khiến cho bọn họ phải đau đầu phiền não về vấn đề hậu đại. Tôi làm anh trai, cho nên vẫn là giao cho tôi đi. Tôi bây giờ còn đang phải đi học, không có thời gian cùng tinh lực, chờ tới lúc tôi tốt nghiệp đại học rồi, tôi sẽ giục bọn họ tìm người mang thai hộ. Cậu nếu không để ý, sau này con trai của cậu cũng có thể giao cho tôi chăm sóc, dù sao tôi khẳng định là sẽ làm việc ở tại nhà.”

Hứa Cốc Xuyên vô cùng cảm động, anh cầm lấy chén trà, chạm một cái với chén trà trong tay của Yến Phi: “Lão Chung, cảm ơn cậu. Nếu Tiểu Dương không muốn chăm sóc, tôi sẽ giao cho cậu chăm sóc.” Người này, cho dù có cách xa mười năm, vẫn là Chung Phong kia.

“Không thành vấn đề.” Yến Phi da mặt dày nói, “Nhìn tôi dạy dỗ Thiệu Thiệu, A Trì cùng Tiểu Tiểu trở nên có bao nhiêu vĩ đại a, cậu cứ an tâm đi.”

Hứa Cốc Xuyên nhướng nhướng mày. Ba người kia vĩ đại?! Được rồi, anh cũng miễn cưỡng gật gật đầu ở trong lòng. Ờ, coi như là vĩ đại đi.

Hứa Cốc Xuyên không giấu diếm, hơn nữa vì để phụ trách đối với Tiêu Dương, cho nên anh vẫn luôn nhẫn nhịn ở trước khi ly hôn không chạm tới Tiêu Dương, Yến Phi cũng thực lòng vì cả hai mà chúc phúc, nhưng trong lòng lại vẫn có một chút lo lắng. Dù sao một người cũng phải kết hôn, một người lại chuẩn bị đi du học, chuyện tương lai ai cũng không thể nói trước được. Hắn đương nhiên hi vọng tình cảm của hai người có thể giữ vững được ổn định cùng kiên trì.

Cùng Hứa Cốc Xuyên ăn cơm xong, Yến Phi cũng không quấy rầy cuộc hẹn hò của Hứa Cốc Xuyên cùng Tiêu Dương, để Hứa Cốc Xuyên đưa hắn quay trở về trường học. Thái độ của Yến Phi ít nhiều gì cũng khiến cho trong lòng của Hứa Cốc Xuyên thoải mái hơn không ít. Vẫn là ’phách lối’ đem Yến Phi đưa tới tận trước cửa của ký túc xá, Hứa Cốc Xuyên trong lòng nóng vội rời đi, đi tìm Tiêu Dương.

Nhìn siêu xe của Hứa Cốc Xuyên không còn bóng dáng, Yến Phi thở hắt ra, vẫn là có chút nặng nề. Xoay người vừa muốn hướng vào trong ký túc xá đi tới, có người ở phía sau gọi hắn: “Yến Phi.”

Yến Phi quay người, trong nháy mắt nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, phản ứng của hắn cực nhanh liền cắn xuống đầu lưỡi, nhưng mà vẫn không cách nào che giấu được khiếp sợ ở trên mặt khi thấy đối phương. Đối phương nghi hoặc nhìn phản ứng của Yến Phi, anh ta đi tới trước mặt của Yến Phi, tự giới thiệu nói: “Xin chào, Yến Phi, tôi là Chung Dũng, là anh trai của Chung Phong, có thể cùng cậu nói chuyện riêng một chút được không?”

Yến Phi tim đập thật nhanh, hai tay đang cắm ở trong túi quần liền xiết chặt lại thành nắm đấm. Áp chế nội tâm chấn động, hắn cố gắng bảo trì bình tĩnh hỏi: “Anh tìm tôi, nói chuyện gì? Tôi không quen biết anh.”

Không quen tôi? Chung Dũng cẩn thận đánh giá Yến Phi một phen, nếu không phải thị lực của anh rất tốt, thái độ hiện tại Yến Phi hiện tại sẽ khiến cho anh hoài nghi sự khiếp sợ vừa rồi trên mặt hắn chỉ là ảo giác.

Chung Dũng ho nhẹ hai tiếng, nói: “Là chuyện có liên quan tới Chung Phong, có thể cùng cậu nói chuyện sao? Cậu nhất định muốn biết chuyện về em trai của tôi đi?”

Chuyện về hắn? Hắn thì có chuyện gì mà phải khiến cho người này tới tìm ‘Yến Phi’ cơ chứ?

Móng tay của Yến Phi cắm sâu vào lòng bàn tay, hắn lợi dụng chiều cao chênh lệch mà hơi cúi đầu, tránh đi ánh nhìn chăm chú của Chung Dũng, nói: “Tôi có biết Chung Phong, nhưng mà anh tìm lầm người rồi đi? Anh nên tìm Nhạc Thiệu bọn họ để nói chuyện mới đúng.”

Chung Dũng nhẫn nại sự không vui, nói: “Chuyện này tôi chỉ có thể nói với cậu. Tôi đã ở dưới ký túc xá của cậu chờ rất nhiều giờ.” Vì cái gì bộ dáng của Hứa Cốc Xuyên cùng với người này lại rất quen thuộc như vậy?

Nơi này là cửa vào ký túc xá của sinh viên, có rất nhiều sinh viên ra ra vào vào, Chung Dũng đã hạ quyết tâm phải cùng bản thân nói chuyện, Yến Phi khẽ cắn môi, nói: “Được rồi. Bất quá tôi không thể đi theo anh, tới quán café trước cửa trường nói chuyện đi.”

“… Được.”

Yến Phi theo Chung Dũng ra ngoài xe của anh, một chiếc xe vô cùng bình thường có gắn rèm che. Thanh âm răng rắc răng rắc biến mất trong tiếng ồn ào của bốn phía truyền lại, ai cũng không chú ý tới.

~ ~ ~ ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bỉ Thì Bỉ Thì Phần 1

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook