Bây Giờ, Rất Muốn Gặp Em

Chương 2

Đang cập nhật

18/02/2017

Đồng gia

"Con mua bánh ngọt về rồi, các em đâu ạ?" Như Điệp vừa cởi giày vừa gọi to

"Được rồi, cám ơn con, Lê Nhi cùng với Mộng Hàm ở trong phòng xem pps" mẹ nói.

Thực ra cho đến khi Mộng Điệp học năm nhất, bố mẹ mới biết cô có một bạn nam, tên là Đường Vĩ.

Lúc đầu, bố mẹ cô tưởng Đường Vĩ là người yêu, kịch liệt phản đối chuyện Đường Vĩ và Như Điệp thường xuyên qua lại.

Sau khi Đường Vĩ thường đến nhà Như Điệp làm khách, quan hệ tự nhiên cũng tốt lên

Ba ba cô còn thường nấu đồ ăn ngon cho anh ăn.

Ba mẹ Đường Vĩ đều rất bận.

Cho nên thời gian ở chung không nhiều lắm, Đường Vĩ thích cái gì ba mẹ anh cũng không biết.

Như Điệp biết tuy anh không nói ra nhưng trong lòng có lẽ rất cô đơn.

Leng keng!

"Để con đi mở cửa , chắc là Đường Vĩ" Như Điệp ra mở cửa.

"Hi, đây là những món em thích ăn" Đường Vĩ đưa cho Như Điệp một cái gói to.

"Hôm nay là sinh nhật của con mà, khách sáo như vậy làm gì, lại đây rồi ngồi xuống đi" mẹ tiếp đón.

"Không sao đâu ạ, cả nhà đã mất công chuẩn bị, con sao có thể không biết xấu hổ mà đến tay không?" Đường Vĩ trả lời.

“Mẹ, chúng con đang xem phim Hàn" Lê Nhi đi ra cửa phòng nói.

"Chào anh Đường Vĩ " Mộng Hàm nói

"Hi, Lê Nhi,Mộng Hàm" Đường Vĩ cười

“Lại xem phim Hàn à?" Như Điệp nói với Lê Nhi cùng Mộng Hàm.

Anh Đường Vĩ, phim Hàn xem hay lắm nha !" Lê nhi trả lời

“Được rồi ,được rồi ,không cần ầm ỹ , mau tới ăn bánh ngọt nào" mẹ thúc giục mọi người.

Mẹ mở bánh ngọt.

Đường Vĩ nhìn bánh ngọt chocolate ở mặt trên không hề có kem tươi, thoáng chấn động.

Cứ tưởng rằng ba mẹ Như Điệp sẽ mua bánh ngọt có kem tươi, cũng đã xác định hôm nay trở về nhất định sẽ bị đau bụng.



Nhất định là Như Điệp đã mua , đáy lòng nổi lên một tia ngọt ngào.

Từ khi thích Như Điệp, Đường Vĩ đều muốn học cùng lớp với cô.

Cho nên sau khi hắn hỏi thăm Như Điệp muốn học đại học nào, chiếm được đáp án, anh liền không do dự mà đăng kí vào đại học đó

Kỳ thật, với thành tích của anh còn có thể học một đại học tốt hơn rất nhiều, hồi trước, vì chuyện này mà anh cãi nhau một trận với ba mẹ.

Như Điệp đến bây giờ còn tưởng rằng cùng Đường Vĩ học một lớp lâu như vậy là trùng hợp.

"Chúc Đường Vĩ sinh nhật vui vẻ ~~ chúc Đường Vĩ sinh nhật vui vẻ ~~ chúc Đường Vĩ sinh nhật vui vẻ ~~ chúc Đường Vĩ sinh nhật vui vẻ ~~

happy birthday to you~~happy birthday to you~~happy birthday to you~~happy birthday to you~~" mọi người bắt đầu hát chúc mừng sinh nhật..

"Ước đi ~~ Ước đi ~~ Ước đi ~~" mọi người cùng nhau ồn ào nói.

"Được rồi! Ước nguyện thứ nhất là mỗi ngày đều trôi qua bình an, mọi người đều sống vui vẻ, hạnh phúc.

Nguyện vọng thứ hai là mong muốn mọi người luôn khỏe mạnh, còn điều ước cuối cùng thì không nói được" Đường Vĩ lớn tiếng nói rồi thổi tắt ngọn nến.

( Nguyện vọng thứ ba là.. tôi có thể ở bên Như Điệp mỗi ngày, cứ như vậy cho đến cuối đời… )

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Ăn xong bánh ngọt, mọi người ở phòng khách nghỉ ngơi một lát.

"Cảm ơn cả nhà hôm nay đã giúp con làm sinh nhật thật là vui vẻ" Đường Vĩ nói

"Không có gì, sau này con cứ thường xuyên đến nhé" ba ba nói

"Mẹ, con phải đi đến công ty rồi" Như Điệp nhìn nhìn đồng hồ báo thức rồi nói.

"Được, lát về gặp" mẹ nói.

"Anh đưa em đi, anh cũng không phải đi đâu cả " Đường Vĩ vội vàng đứng dậy

"Vâng, vậy con đi đây" Như Điệp trả lời

Bãi đỗ xe

Xe của Đường Vĩ được để ở dãy của Rolls-Royce

Ở bãi đỗ xe Như Điệp liếc mắt một cái có thể tìm được xe của anh.

"Này, Tề Đường Vĩ hôm nay nguyện vọng thứ ba là cái gì?" Ở trên xe Như Điệp tò mò, nhịn không được bèn hỏi.



"Không nói cho em, nói ra sẽ không ứng nghiệm " Đường Vĩ trả lời

"Hừ! Không được đánh đố em nhưng mà vẫn chúc anh sinh nhật 28 tuổi " Như Điệp trêu hắn, lè lưỡi.

"Ha ~ được rồi, em lát nữa phải đi làm, có muốn ngủ một chút không?" Đường Vĩ nhìn cô vừa mới ngáp

"Ừm, còn có một vấn đề cuối cùng em muốn hỏi, chính là như thế nào anh vẫn không có người yêu, bây giờ đã 28 tuổi rồi ?" Như Điệp nghi vấn trong đáy lòng nói ra.

Đường Vĩ nhíu mày, im lặng một lát nói "Em hy vọng anh có người yêu?"

". . . Đúng vậy, bằng không ba mẹ anh cũng nóng lòng mà, không phải sao?"Nói ra những lời này, Như Điệp không khỏi cảm thấy ê ẩm trong lòng.

"Được rồi, đã đến lúc nên tìm một người " Đường Vĩ trầm giọng nói

"Ừm, em ngủ đây" Cái mũi bỗng ê ẩm, thôi quên đi, trước tiên ngủ cái đã.

Qua 20 phút

"Đến rồi" Đường Vĩ cho xe ngừng lại ở ven đường, nhìn Như Điệp ngủ thật say

Anh đắp áo khoác lên người Như Điệp

"Em làm anh đau khổ quá, có biết không?" Anh lầm bầm.

Đường Vĩ vỗ vai cô "Tỉnh dậy đi Như Điệp "

Như Điệp tỉnh "Ai da, đến rồi à? Cám ơn anh "

“Ừ, khoác áo cẩn thận không cảm lạnh " Đường Vĩ nói

"Vậy. . . bye bye, liên lạc sau nha " Như Điệp nói lời từ biệt

“Ừ, hẹn gặp lại" Đường Vĩ giúp cô cởi bỏ dây an toàn

Radio

"Hoan nghênh nghe Wow radio, tôi là DJ không ngủ Fatina, hôm nay là sinh nhật một người bạn rất quan trọng đối với tôi,chúc anh sinh nhật vui vẻ nha, hôm nay mọi người có khỏe không? Bài hát tiếp theo là yêu cầu của Vịnh Nhi: “Thích một người thật mệt mỏi” "

Thầm thích một người thật mệt mỏi quá

Tưởng tượng anh nhẹ nhàng vuốt má em

Đi ngoài phố lặng lẽ nắm chặt bàn tay em

Ngọt ngào vô hạn..

Đêm khuya, ở đài bắc có hai người không ngủ..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bây Giờ, Rất Muốn Gặp Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook