Băng Hỏa Ma Trù

Chương 117: Hỏa diễm ma long

Đường Gia Tam Thiểu

02/04/2013



Lần công kích này của Niệm Băng chính là do hắn đã suy nghĩ từ rất lâu. Nhìn ma pháp bao trùm một phạm vi cực lớn nhưng khi tiếp xúc với mục tiêu thì cửu long cửu phượng dưới sự khống chế của tinh thần lực tức thì cùng lúc đánh về một điểm. Đây chính là một đơn thể ma pháp công kích, cũng là đơn thể ma pháp có uy lực công kích mạnh nhất mà Niệm Băng có thể phát ra lúc này. Dưới sự khống chế của mình, Niệm Băng cho rằng không có gì có thể cản được uy lực ma pháp.

Trong tiếng nổ ầm ầm, một đạo lưu quang lóe lên, ma pháp nguyên tố điên cuồng bạo phát. Quang mang rực sáng, uy lực của long phượng hỏa diễm phát ra nhìn bề ngoài không hề mạnh hơn hai cái cửu giai ma pháp băng hỏa đồng nguyên nhưng thực ra lực công kích lớn hơn rất nhiều. Thứ nhất là bởi vì ma pháp bị áp súc, thứ hai là ma pháp được khống chế tập trung công kích vào một điểm. Muốn phá hoại một lực phòng ngự cường đại thì tập trung công kích một điểm chính là biện pháp tốt nhất.

Quang mang từ từ tan đi. Bàn Tử bụi bám đầy mặt đang không ngừng khạc đất trong miệng ra. Cả đầu tóc Bàn Tử lúc này bám đầy đất cát. Nhưng chỉ là đất cát mà thôi.

Niệm Băng trợn mắt nhìn y phục của Bàn Tử dính đầy đất lúc này một chút hư hại cũng không có, cả người bất giác cảm thấy vô lực. Công kích như vậy mà còn không tạo ra chút thương hại gì, không lẽ da thịt hắn cứng như sắt hay sao? Mà có dù là sắt đi chăng nữa thì cũng không thể chịu được công kích của mình như vậy.

“Không đánh nữa, ta nhận thua.”

Niệm Băng bất lực lắc lắc đầu. Bàn Tử tán thưởng nhìn niệm Băng nói:

“Tiểu tử, lần này so với lần trước mạnh hơn không ít đó. Ít nhất ngươi cũng biết đánh vào một điểm, hơn nữa còn làm cho ta vô pháp tránh né. Bất quá, ngươi nghĩ ma pháp là phải màu mè lắm sao? Ma pháp càng sặc sỡ thì càng tiêu hao nhiều tinh thần lực. Nếu như ngươi có thể đem ma lực ngưng tụ thành một điểm thì hoặc giả ngươi có lẽ sẽ gây chút phiền phức cho ta. Nhận thua à, ừ, đi thôi, tới tòa thành tiếp tục nấu cho ta ăn. Khu rừng này linh khí sung túc, ngủ ở đây thật thoải mái. Ta quyết định trước khi ngươi đánh lại ta thì không được rời khỏi đây. Hôm nay ngươi đã nghĩ làm gì cho ta chưa? Yêu cầu của ta cũng không cao lắm, chỉ cần ngon hơn lần trước một chút là được rồi.”

Niệm Băng nhíu mày:

“Ngươi chẳng phải nói là ta đi đâu ngươi theo đó sao? Sao bây giờ ngươi lại nuốt lời chứ?”

Niệm Băng sớm đã nghĩ tới sau khi rời khỏi nơi này tức thì đi tới Áo Lan đế quốc tìm Ngọc Như Yên. Dựa vào sức liên hợp của phu thê Ngọc Như Yên cộng thêm bản thân thì nói không chừng có thể sẽ cứu được Phượng Nữ. Mặc dù hiện tại Bàn Tử nói vậy nhưng theo lời hắn nói thì chẳng khác nào giam lỏng, dù mình muốn rời đi cũng không thể được.

Bàn Tử cười cười nhìn Niệm Băng nói:

“Tiểu tử, nghĩ xấu xa thì khỏi cần nghĩ làm gì. Muốn cứu lấy lão bà của ngươi thì phải dựa vào chính bản thân ngươi thôi. Đi đi, lúc này ngươi vẫn còn ma pháp lực, không cần phải để ta giúp bay nữa rồi. Ngủ mười ngày, ta bây giờ đói bụng lắm. Tiền lần trước lấy về xem ra vẫn còn đủ cho ngươi mua thực phẩm.”

Niệm Băng hung hăng trừng mắt nhìn Bàn Tử:

“Được, coi như ngươi lợi hại đi, bất quá, ngươi hãy cẩn thận một chút, phòng ngự bên ngoài của ngươi mặc dù rất mạnh nhưng phòng ngự bên trong chưa chắc đã vậy đâu. Cẩn thận coi chừng bị ta hạ độc chết đó.”

**

*

Hai tháng sau.

Bình nguyên Lãng Mộc có thể nói là bình nguyên nổi danh nhất trên đại lục. Đất đai ở đây phì nhiêu có thể nuôi sống cả mấy chục vạn người. Lãng Mộc bình nguyên không chỉ địa thế bằng phẳng mà còn có rất nhiều con sông lớn uốn quanh, vị trí địa lý cùa bình nguyên so với nước biển không cao lắm. Dưới các điều kiện như vậy, đất đai của bình nguyên rất phì nhiêu để khiến cho đủ các loại thực vật sinh trưởng. Hầu như các loại sản vật của đế quốc đều xuất phát từ Lãng Mộc bình nguyên mà ra, có thể nói, Lãng Mộc bình nguyên chính là kho lương của Lãng Mộc đế quốc.

Lãng Mộc bình nguyên nằm ở phía nam Lãng Mộc đế quốc, diện tích tựa hồ như chiếm tới một phần ba toàn quốc. Vì để bảo vệ tài nguyên lớn nhất của đế quốc phòng ngừa Hoa Dung đế quốc nên Lãng Mộc đế quốc bố trí trọng binh đóng tại dãy núi Thiên Lang ngay bên rìa Lãng Mộc bình nguyên.

Cũng có thể nói là Lãng Mộc đế quốc rất may mắn. Ngay tại nơi tiếp giáp giữa Hoa Dung đế quốc và Lãng Mộc đế quốc, dãy Thiên Lang sơn trở thành một giới tuyến thiên nhiên. Cả ngọn núi lớn cơ hồ kéo dài ba phần tư biên giới giữa hai đế quốc. Còn một phần tư còn lại, dưới sự nỗ lực nhiều năm, Lãng Mộc đế quốc đã tạo nên một tòa thành kiên cố, dựa vào vị trí địa lý thuận lợi, tại đây Lãng Mộc đế quốc trú đóng hai mươi vạn quân lúc nào cũng có thể dàn trận để nghênh tiếp công kích của Hoa Dung đế quốc.

Cũng bởi vì Lãng Mộc đế quốc phòng thủ nghiêm ngặt nên từ trước tới giờ Hoa Dung đế quốc không hề có cơ hội tiến vào chiếm đoạt lấy Lãng Mộc bình nguyên. Nhưng, tình trạng đó cuối cùng đã kết thúc.

Một tháng trước, Hoa Dung đế quốc đột nhiên tập kích Lãng Mộc đế quốc. Toàn bộ quân đội của Hoa Dung đế quốc tại bắc phương không hề có chút động tĩnh, nhưng từ trong hậu phương bỗng nhiên xuất hiện mười vạn đại quân, sau đó bắc phương mới phái hai mươi vạn đại quân hành động, mọi chuyện diễn biến cực nhanh, cho thấy rõ ràng đã có âm mưu từ trước. Lần này quân đội xuất chinh do Dung Thân vương trực tiếp chỉ huy thống lĩnh Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn cùng khinh, trọng kỵ binh tinh nhuệ. Mười vạn đại quân toàn bộ đều do kỵ binh hợp thành. Trang bị của nhóm quân này cơ hồ như tương đương với một nửa quân phí của Hoa Dung đế quốc.

Bốn đạo quân của Hoa Dung đế quốc biên chế tổng cộng có ba mươi vạn, trong đó mười vạn đại quân do chính Dung Thân vương tự thân thống lĩnh, dùng tốc độ nhanh nhất tấn công vào Thiên Lang sơn. Mười vạn đại quân do Dung Thân vương thống lĩnh đi trước nhưng bọn họ tuyệt không hề tập kích vào trọng địa do Lãng Mộc đế quốc kiến lập mà lại chọn lấy một phương hướng khác. Cũng chính bởi như thế đã khiến cho Lãng Mộc đế quốc trở tay không kịp.

Hoa Dung đế quốc sử dụng phương pháp quá bí mật khiến cho tới khi chiến tranh kết thúc, Lãng Mộc đế quốc mới biết Hoa Dung đế quốc đã làm cái gì. Bọn họ đã sử dụng phương pháp đơn giản nhất nhưng cũng là phương pháp khó nhất, nổ núi.

Mấy trăm hỏa hệ ma pháp sư dưới sự thống lĩnh của Dung Thân vương dùng hỏa hệ ma pháp mạnh nhất tấn công vào nơi yếu nhất của Thiên Lang sơn liên tục công kích, đặc biệt đích thân Dung Thân vương tự phát động cấm chú. Vì vậy chỉ trong một ngày đã san bằng ba ngọn núi cao ba trăm trượng, tạo nên một con đường rộng trăm trượng. Xuyên qua con đường này, Dung Thân vương thống lĩnh đại quân kỵ binh trực tiếp tiến vào bên trong Lãng Mộc bình nguyên.

Đến khi Lãng Mộc đế quốc phát giác thì đại quân của Dung Thân vương đã liên tiếp trùng phá ba đạo phòng tuyến, tiến vào nơi đất đai phì nhiêu của bình nguyên. Lúc này, hai mươi vạn quân còn lại của Hoa Dung đế quốc cũng đã sớm tiến nhập vào Lãng Mộc đế quốc, do trưởng tử của Dung Thân vương Dung Việt thống lĩnh. Dung Thân vương ngoại trừ dẫn quân chiến đấu ra thì không lúc nào ngừng lại, chỉ cần cướp đủ tài nguyên là tiếp tục tiến vào sâu bên trong Lãng Mộc bình nguyên. Còn Dung việt thì thống lĩnh hai mươi vạn đại quân đi phía sau thu thập tàn cục, tất cả các tài nguyên cướp được đều dùng tốc độ nhanh nhất thông qua con đường mới mở vận chuyển về Hoa Dung đế quốc. Hành động như vậy chỉ còn có thể dùng hai từ cường đạo để hình dung.

Lúc này cả Lãng Mộc đế quốc đều bàng hoàng kinh hãi. Quốc vương Lãng Mộc đế quốc tức thì điều phái đại quân ra trận chống cự mười vạn đại quân của Dung Thân vương. Nhưng Dung Thân vương là người thế nào? Thiên hạ của Hoa Dung đế quốc quá nửa là do ông ta đánh chiếm về. Luận về hành quân đánh giặc mà nói đương thế có mấy ai có thể qua được ông ta? Dựa vào sự linh hoạt của kỵ binh, Dung Thân vương tránh phần lớn quân của Lãng Mộc đế quốc mà chỉ tìm từng nhóm quân nhỏ đế tiến hành tập kích. Hơn nữa đấu pháp của ông ta lại rất quỷ dị. Chỉ bức quân đội đối phương đầu hàng chứ không hề giết. Sau đó yêu cầu lưu lại toàn bộ tư trang, ngựa rồi thả cho binh sĩ mất hết trang bị cùng binh dân chạy đi khắp nơi. Chính vì vậy lúc này khiến cho cả Lãng Mộc bình nguyên chìm trong hỗn loạn.

Lãng Mộc đế quốc không phải vì có Dung Thân vương cử quân xâm nhập mà không đem quân phản công lại Hoa Dung đế quốc. Chỉ là khi quân đội mà bọn họ lưu để trấn giữ bình nguyên tiến lên bắc phương thì nhận ra mười lăm vạn quân đông bắc đã sớm nhập vào tập đoàn bắc phương kiên quyết phòng thủ. Lúc này đừng nói là trùng phá phòng tuyến mà trong khi giao chiến, Lãng Mộc đế quốc lại tổn thất gần năm vạn quân, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải lui về trấn thủ. Nguyên soái của Hoa Dung quả rất xảo trá khiến cho Lãng Mộc đế quốc nếm đủ khổ sở.

Nhưng Lãng Mộc đế quốc dù gì cũng là một cường quốc gần sánh bằng Hoa Dung đế quốc trên đại lục. Trải qua nửa tháng hoảng loạn, bọn họ cuối cùng cũng tổ chức phòng tuyến phong tỏa khắp nơi, quy tụ gần bảy mươi vạn đại quân dùng hình thức bao vậy từ từ bao vây mười vạn đại quân của Dung Thân vương. Hơn thế nữa, Lãng Mộc đế quốc còn sử dụng sáu kỵ binh đoàn tinh nhuệ làm chủ lực cộng thêm ma pháp sư phụ trợ. Quốc vương Lãng Mộc đế quốc hạ một đạo tử lệnh, dù bằng mọi giá cũng phải lưu Dung Thân vương cùng Hỏa Diễm Sư Tử kỵ binh đoàn lại Lãng Mộc bình nguyên.

**

*

“Báo cáo!”

Thám tử chạy nhanh vào đại trướng quỳ xuống trước mặt Dung Thân vương.

Dung Thân vương bình tĩnh bảo:



“Nói!”

“Dạ bẩm vương gia, đại quân của Lãng Mộc đế quốc còn cách chúng ta chưa tới trăm dặm. Trong đó Phong Hỏa, Thứ Hổ, Nộ long, Ngân Giáp, Huyết Sát sáu kỵ sĩ đoàn cách chúng ta chưa tới năm mươi dặm.”

“Tốt, tiếp tục theo dõi!”

“Dạ.”

Thám tử tức thì lui xuống.

Hai vị ma đạo sư đồng thời là anh em, nhị đệ Dung Niên cùng tam đệ Dung Phi của Dung Thân vương lúc này cũng ở trong đại trướng, nghe thấy thám tử hồi báo, Dung Phi lên tiếng:

“Đại ca, phải chăng chúng ta cũng nên có hành động. Năm mươi dặm với tốc độ của kỵ binh tinh nhuệ thì không tới một canh giờ là có thể tới. Không thể ngờ bọn họ lại cách chúng ta gần như vậy.”

Dung Thân vương lãnh đạm cười:

“Ta hạ lệnh nghỉ ngơi ở đây hai ngày chính là đợi bọn họ tới đây. Bằng không thì bọn chúng sao có thể tìm ra chính xác vị trí của chúng ta chứ? Các ngươi cứ yên tâm. Hỏa Diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn không phải ai cũng dám công kích đâu. huống chi binh lực của cả sáu kỵ binh đoàn lại không bằng chúng ta. Nếu như ta đoán không sai thì trước khi đại quân của Lãng Mộc đế quốc tới đây, bọn họ sẽ không dám vọng động. Dung Băng, tình huống quân đội chúng ta hiện tại thế nào?”

Lần này đại chiến, Dung Thân vương đặc ý mang hai người đời thứ ba xuất sắc nhất Dung gia là Dung Băng, Dung Cực theo bên người. Dung Băng chính là phụ trách tiếp tế phía sau.

“Hiện chúng ta còn tám vạn bảy ngàn ky binh có thể tác chiến, trong đó trọng kỵ binh là hai vạn, còn lại đều là khinh kỵ binh, binh sĩ chết trận cùng bị thương đều đã được đưa về nước. Người của Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn vì ít xuất kích nên thương vong không đáng kể. Những con số này là không kể đến quân đội đặc biệt.”

Dung Thân vương gật đầu nhìn mười mấy tường lĩnh cao cấp trong trướng lãnh đạm cười:

“Đệ nhất nhiệm vụ của chúng ta sớm đã hoàn thành. Ngày hôm qua, Dung Việt truyền tin đến nói tài nguyên cướp được lần này so với chúng ta tưởng tượng nhiều hơn gấp đôi. Lãng Mộc đế quốc đúng là một quốc gia giàu có a! Hiện tại quân đội của Dung Việt sớm đã theo con đường chúng ta khai thông trở về đế quốc, đó cũng chính là đường chúng ta lui binh khi thành công. Nhị đệ, tam đệ, quân đoàn của chúng ta khôi phục như thế nào?”

Dung Niên nói:

“Lần trước khai sơn chúng ta tiêu hao rất nhiều sức lực. Nhưng từ đó tới nay bọn họ không hề gia nhập chiến đấu, vì vậy hiện tại cơ bản đã phục hồi hoàn toàn. Đại ca, lần trước huynh phát động cấm chú, pháp lực tiêu hao không ít. Không biết hiện giờ đã hồi phục lại chưa?”

Dung Thân vương lãnh đạm nói:

“Ta không sao, nếu tất cả chúng ta đã sớm hồi phục thì có lẽ lúc này cũng nên cho bọn họ xuất kích rồi. Đồng thời, quân đội bí mật cũng phải chuẩn bị tùy thời tấn công, trước khi ly khai khỏi bình nguyên màu mỡ này, ta muốn Lãng Mộc đế quốc nhớ kỹ rằng chúng ta đã từng đến đây. Ta nghĩ trong lịch sử không dài tương lai tới của Lãng Mộc đế quốc sẽ luôn nhớ đến cuộc chiến này đó.”

Dung Niên cười nói:

“Chỉ sợ bọn họ sẽ mãi ghi nhớ thôi. Dung Việt tên tiểu tử này thật không đơn giản, lần này cả thứ chôn dưới ba thước cũng có thể cướp đi, một chút cũng không lưu lại.”

Dung Thân vương cười nhẹ:

“Nếu như vậy thì lần cướp này có lẽ đủ quân phí cho chúng ta mấy năm. Lãng Mộc đế quốc đúng là một con dê béo. Được rồi, theo như kế hoạch đã định. Nhị đệ, tam đệ, các ngươi theo ta nghênh địch.”

Với không tới chín vạn quân mà đối mặt với bảy mươi vạn đại quân vẫn giữ bình tĩnh như vậy chỉ sợ chỉ có duy nhất Dung Thân vương.

Nửa canh giờ sau, Dung Thân vương dẫn Dung Niên, Dung Phi, theo sau lưng là vài lão giả trên ngực gắn huy hiệu kim sư tử sắc mặt âm trầm nhìn về phương xa. Đây là bình nguyên, cự ly khoảng vài chục dặm có thể nhìn thấy đại quân Lãng Mộc đế quốc đang cuồn cuổn kéo tới.

Gần bảy mươi vạn đại quân như tràn ngập khắp thiên địa tỏa ra như một cái võng thật lớn di chuyển cực nhanh áp tới. Sau lưng Dung thân vương lúc này chính là Hỏa Diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn vang danh đại lục. Đây chính là kỵ sĩ đoàn đệ nhất đại lục, trang bị chỉnh tề. Trong đội ngũ ngoại trừ hỏa hệ ma pháp sư ra thì tất cả các kỵ sĩ đều mặc giáp hồng sắc, trên tay cầm một thanh hồng sắc kỵ sĩ thương dài hai trượng cùng một thanh mã đao dài bốn xích. Ngay cả ngựa cưỡi cũng một màu hồng sắc đứng hàng ngũ chỉnh tề khiến cho một phiến bình nguyên như được phủ bởi một lớp hỏa vân.

Phía sau Hỏa diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn là hơn bảy vạn kỵ binh tinh nhuệ của Hoa Dung đế quốc. Trong đó hai vạn trọng kỵ binh chia làm hai bên, khinh kỵ binh đứng giữa, cộng thêm đội ngũ Hỏa Diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn phía trước tạo thành một hình tam giác với mũi tiến công sắc bén. Nhìn qua thấy rõ đây là một đội hình đột kích trận địch.

Đối diện với cường địch, Dung Thân vương tựa như không hề nghĩ tới cái gì đào tẩu mà ngược lại chuẩn bị trực diện nghênh chiến.

Tiếng quân địch đang tiến tới càng ngày càng rõ rệt. Dung Thân vương thản nhiên cười nói:

“Toàn quân chuẩn bị, ma pháp sư chuẩn bị Liệt hỏa liệu nguyên. Phương hướng ở phía trước.”

Âm thanh trầm hùng đồng thời vang lên. Gần năm trăm đại ma pháp sư cấp biệt hỏa hệ ma pháp sư cùng bắt đầu niệm đồng dạng chú ngữ. Theo đó một màn đỏ rực bắt đầu ngưng tụ, ngay phía trên đầu của Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn lúc này xuất hiện một phiến mây hồng cực lớn.

Dung Thân vương ngồi trên một con kỵ mã cao to. Mặc dù ông là một ma pháp sư nhưng từ nhỏ đã rất thích cỡi ngựa. Từ khi dẫn quân chinh chiến thì luôn ở phía trước, trên lưng ngựa đánh giặc.

Đại quân của Lãng Mộc đế quốc từ từ tiếp cận. Đầu tiên chính là sáu đội ngũ chỉnh tề, chính là sáu kỵ binh đoàn mạnh nhất của Lãng Mộc đế quốc. Bọn họ hiển nhiên rất e ngại quân đoàn của Hoa Dung đế quốc. Sáu kỵ binh đoàn tách biệt nhau ra, tốc độ di chuyển không nhanh mà từ từ đợi đại quân từ phía sau tiến lên.

Quân đội của Lãng Mộc đế quốc phía trước toàn là trọng kỵ binh và trọng bộ binh hợp thành. Nhìn qua giống hệt như một tòa thành sắt di động. Bọn họ từ từ ép tới, cả toàn quân phát ra một áp lực trầm trọng cho đối phương.

Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn không phải chỉ đơn độc một mình một ngựa. Năm trăm ma pháp sư cùng năm trăm kỵ sĩ tối tinh nhuệ trong kỵ sĩ đoàn cùng ngồi trên một loại ngựa được đặc biệt tuyển chọn. Hơn nữa trong kỵ sĩ đoàn còn dẫn theo năm trăm con ngựa không người. Một khi chiến tranh kết thúc thì ma pháp sư đều có thể trở về ngựa của mình. Chính vì vậy, trong chiến tranh mới có thể phát huy toàn bộ khả năng của bọn họ.

Hai quân từ từ tiếp cận. Lúc này, ma pháp bên phía Hỏa Diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn cũng đã hoàn toàn ngưng tụ thành hình. Dung Thân vương lãnh đạm cười :



“Nếu như bọn họ đã tới thì trước tiên tặng bọn chúng lễ vật ra mắt đi. Liệt hỏa liệu nguyên, phóng!”

Ngay dưới mệnh lệnh của Dung Thân vương, phiến hồng vân từ từ bay lên rồi chỉ trong nháy mắt bay qua bình nguyên phủ xuống đám địch nhân đang ở cách đó mười dặm. Lãng Mộc đế quốc tựa như sớm đã có sự chuẩn bị với ma pháp công kích của Hoa Dung đế quốc. Đủ các loại quang mang ma pháp màu sắc khác nhau từ trong hàng ngũ bay lên. Hiển nhiên ma pháp sư của bọn họ không chỉ đều là hỏa hệ tính. Đủ các loại ma pháp tạo thành các hào quang chắn trước đội ngũ. Còn ở phía đầu tiên, sáu kỵ binh đoàn tức thì chia làm hai mau chóng lui về hai cánh đại quân. Bởi vì bọn họ không có cách nào chống đỡ lấy ma pháp công kích của Hoa Dung đế quốc nên đành lui về nhường cho trọng binh cùng ma pháp sư chống đỡ.

Dung Thân vương thản nhiên cười nói:

“Mễ lạp chi châu đã phóng quang mang, chiến tranh quần thể ma pháp thì phải nói tới sự phối hợp hoàn mỹ.”

Dứt lời ông vội cùng hai đệ đệ bên cạnh bắt đầu ngâm xướng chú ngữ. Ba đạo tử sắc hỏa diễm bắt đầu tạo thành một mũi tên sắc bén từ Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn phát lên.

Mặt đất, tùy theo ma pháp tiếp xúc mà bắt đầu chấn động mãnh liệt. Quang mang ma pháp chói mắt va chạm nhau trong không trung tạo ra những vụ nổ rực rỡ. Đám mây hồng sắc không ngừng phá giải từng tầng của thất sắc quang mang, cứ phá được một tầng thì hồng vân lại tiếp xúc với mặt đất gần thêm một chút.

Lúc hai bên đang giằng co với nhau thì một đậm hai nhạt, ba con sư tử ma pháp dài hơn năm trượng chạy thẳng tới trước mặt quân đoàn của Lãng Mộc đế quốc. Ba con thiên hỏa chi sư này tựa như không hề gặp chút trở ngại, nhẹ nhàng phá vỡ từng lớp từng lớp phòng ngự rồi tiến thẳng vào trong trận địa của trọng binh. Đây chính là hai thập giai ma pháp cộng thêm một đạo cấm chú thập nhất giai. Ma pháp sư của Lãng Mộc đế quốc vốn đã không còn chi trì được bao lâu, nay lại đối mặt với công kích như vậy thì bọn họ làm sao mà chống đỡ?

Trong phút chốc, những nơi mà thiên hỏa chi sư đi qua đều lưu lại một khoảng trống. Hồng vân trên trời cũng nhân lúc địch nhân phân tâm mà hạ xuống. Tức thì toàn bộ quân tiên phong của Lãng Mộc đế quốc chìm trong biển lửa. Thật không hổ danh là Liệt hỏa liệu nguyên a.

Dung Thân vương từ từ đưa hữu thủ lên, hét lớn:

“Tiến lên!”

Ba kim sư lão giả đứng ngay phía sau ông ta liền xông lên trước. ông cùng hai đệ đệ tức thì theo sau. Gần chín vạn đại quân như một mũi tên không ngừng tăng tốc tiến thẳng vào đại quân của Lãng Mộc đế quốc.

Một quần thể ma pháp cộng thêm cấm chú, uy lực tuyệt đối là khủng khiếp. Tất cả đều là ma pháp công kích, vì vậy sớm đã kết liễu tính mạng ba vạn quân Lãng Mộc đế quốc, hơn nữa hoàn toàn là trọng binh.

Nhìn thấy kỵ binh đoàn của Hoa Dung đế quốc đang tiến tới, Lãng Mộc đế quốc tức thì có phản ứng cực nhanh. Sáu kỵ binh đoàn không hổ danh là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nguyên lai đang phân tán tức thì tụ lại một chỗ rồi không hề úy kỵ nghên đón Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn đang tiến tới. Mục đích của bọn họ rất đơn giản chính là hủy diệt Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn. Lấy sáu đạo kỵ binh đoàn tinh nhuệ đấu với một Hỏa Diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn, bọn họ nắm trong tay tới bảy phần thắng. Đặc biệt khi ma pháp sư của đối phương vừa mới phóng ra một ma pháp có diện tích quá lớn, trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể công kích một lần nữa như vậy.

Kỵ binh hai bên không ngừng tiếp cận nhau. Khoảng cách mười dặm dưới sự trùng kích của cả hai trong nháy mắt rút ngắn lại còn năm dặm, bốn dặm, ba dặm. Đúng lúc này thì dị biến chợt phát sinh. Một đoàn hỏa cầu chói mắt từ tay Dung Thân vương phát ra rồi nổ tung giữa không trung tạo thành ngàn vạn điểm hỏa tinh. Ngay lúc đó, Hỏa Diễm Sư tử đoàn đang hàng ngũ chỉnh tề đột nhiên chia đôi ra hai bên. Trận hình tam giác tức thì xuất hiện một lỗ hổng cực lớn.

Tiếng vó ngựa vang lên càng lúc càng lớn. Một đoàn hồng sắc cực lớn từ hậu quân tức thì tiến lên phía trước thay thế vị trí của Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn, còn Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn vừa mới tách ra tức thì nhập lại như cũ. Bất quá lúc này dẫn đầu trận hình không còn là bọn họ.

Dẫn đầu toàn quân Hoa Dung đế quốc lúc này là năm người, toàn thân mặc trọng giáp, trước ngực có ấn ký kim sắc. Mỗi người bọn họ toàn thân như bốc lên một đoàn hỏa diễm mang khí thế cường hãn hoàn toàn tán phát ra ngoài. Tối khủng khiếp nhất là cái bọn họ cỡi không phải là ngựa mà là rồng, địa long, chính là thiết bối địa long mà đã từng xém chút nữa lấy đi tính mạng của Niệm Băng.

Dài ba trượng, cao một trượng, toàn thân thiết bối địa long đều được bao phủ áo giáp. Chỉ là những cái này không hề ảnh hưởng gì tới năng lực cường hãn của bọn chúng. Bàn chân cự long mỗi lần dậm xuống đất đều mang tới một chấn động mãnh liệt. Đáng sợ hơn nữa là không chỉ năm người đứng đầu cưỡi thiết bối địa long mà theo sau bọn họ là ba ngàn con thiết bối địa long, trên lưng mỗi con đều có một trọng binh ngồi trên. Trên tay mỗi người đều cầm một thanh trường thương to bằng cánh tay dài ba trượng. Trên mũi trường thương có bốn cái móc sắc bén khiến cho nếu đâm trúng thì chắc chắn sẽ để lại cho địch thủ vết thương không nhẹ, trường thương đặc thù này gọi là long thương. Hơn nữa ba ngàn người này đều chính là ma pháp sư dày dạn kinh nghiệm, đều là chân chính vương bài trong tay của Dung Thân vương, chân chính đại lục đệ nhất kỵ binh đoàn, Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn.

Ba ngàn, con số này không lớn. Nhưng nếu ba ngàn mà thêm hai chữ địa long phía sau thì lại là một danh từ tối khủng bố. Thiết bối địa long bản thân đã có năng lực phòng ngự siêu cường, cộng thêm trên người có khải giáp cùng năng lực tự thân đề kháng ma pháp, tuyệt đối là ác mộng của bất kỳ đạo quân nào. Ngồi trên mỗi một con địa long là một kỵ sĩ có thực lực đại kiếm sư. Bọn họ mà hợp lại thành một mũi trùng kích thì con người tuyệt không thể chống đỡ.

Dung Thân vương trước đó dùng ma pháp công kích, sau đó chỉ huy toàn quân tiến lên tất cả chỉ là tạo ưu thế cho kỵ sĩ đoàn bí mật của mình, muốn bọn họ hoàn toàn đem hết lực công kích phát huy ra. Tiến nhập vào Lãng Mộc đế quốc đã lâu, đối diện với quân địch tinh nhuệ, ông cuối cùng cũng phái ra đội ngũ bí mật của mình. Đây có thể nói là một đội ngũ ma quỷ. Khi đội hình hoàn tất thì Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn chỉ còn cách đối phương trên dưới một dặm. Sáu kỵ binh đoàn của Lãng Mộc đế quốc lúc này hoàn toàn không kịp phản ứng.

“Trời ơi! Đó là cái gì vậy?”

Thống soái đại quân Lãng Mộc đế quốc ngây ngốc nhìn binh lính của mình giao chiến trực diện với Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn thất thanh kêu lên. Tiếp đó, hắn nhìn thấy một trận đồ sát thảm khốc diễn ra. Năm đạo quang diễm chói lọi từ năm thanh long thương dẫn đầu phun ra. Trong nháy mắt, Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn đã trùng tiến vào thẳng sâu trong đội ngũ sáu kỵ binh đoàn tinh nhuệ của Lãng Mộc đế quốc.

Kỵ binh đoàn dù tinh nhuệ thì cái bọn họ cưỡi cũng chỉ là ngựa. Nhưng đối phương cỡi chính là rồng. Thiết bối địa long khi ào lên, sức mạnh thật khủng bố, cộng thêm thân thể cứng rắn kết hợp với tốc độ nhanh như gió lao tới thì dù cho cao thủ có đầy đủ vũ trang cũng phải né tránh. Hà huống chi lúc này có tới ba ngàn con địa long đồng thời trùng kích.

Oanh… oanh…!

Cả chiến trường tràn ngập tiếng áo giáp bị chấn vỡ. Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn như một thanh đồ đao cực lớn tiến thẳng vào sâu trong đội ngũ sáu kỵ sĩ đoàn của Lãng Mộc đế quốc. Trong thời gian ngắn, huyết nhục văng tứ tung. Chỉ đơn giản long thương hoành khởi trùng kích mà phút chốc đã mang đi cả mấy ngàn sinh mệnh binh lính Lãng Mộc đế quốc.

Lần chiến đấu này đối với Hỏa Diễm Sư tử kỵ sĩ đoàn mà nói thật rất thoải mái. Bọn họ chỉ đơn giản phụ trách thu thập tàn dư địch quân ở hai bên Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn. Từng là đệ nhất kỵ binh đoàn trên đại lục, tố chất không hề thua kém một ai, đặc biệt trong trường hợp địch nhân đã khiếp đảm thì bọn họ làm còn thuận lợi hơn nhiều.

Ngay từ khi hai bên bắt đầu tiếp xúc cho tới khi Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn xuyên qua đội ngũ sáu kỵ binh đoàn tinh nhuệ của Lãng Mộc đế quốc trước sau chỉ khoảng thời gian dùng bữa cơm. Khi đám địa long đánh tới hậu phương đại quân của Lãng Mộc thì sáu kỵ binh đoàn đã sớm rơi vào kiếp bất phục, ngay cả một con ngựa cũng không còn tồn tại, tất cả hoàn toàn bị đại quân của Hoa Dung đế quốc thôn tính.

Đúng lúc này thì Liệt hỏa liệu nguyên thứ hai lại bay lên, mục tiêu chính là địch nhân ở hai cánh. Binh sĩ của Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn sớm đã phối hợp ăn ý với nhau, dù không có Dung Thân vương hạ lệnh thì bọn họ cũng biết phải làm cái gì tiếp theo. Hai cánh lúc này có Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn cùng ma pháp sư bảo vệ khiến cho Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn phát huy được lực tấn công tối đa. Dù cho có là trọng bộ binh quân đoàn của Lãng Mộc đế quốc cũng vô pháp chống đỡ tốc độ tấn công của bọn họ. Gần bảy mươi vạn đại quân a! Vậy mà bị đánh cho hồn siêu phách tán, căn bản không hề phát huy được ưu thế đông người của mình.

Chỉ trong thời gian bữa cơm mà quân đội của Dung Thân vương lại có thể chỉ huy thủ hạ đánh xuyên qua đội ngũ quân địch. Trong tiếng reo hò ầm trời, đại bộ phận quân lính của Hoa Dung đế quốc đột phá được vòng vây, nhưng, chiến tranh lúc này vẫn chưa kết thúc.

Quân đội của Lãng Mộc đế quốc ngay lúc khẩn cấp thì đều có thể tự lập thành từng khu vực phòng ngự dù cho không được hoàn chỉnh nhưng khi đồng thời xuất kích cũng không rối loạn. Chỉ là qua lần bị tấn công này, trận hình của bọn họ sớm đã bị phá vỡ, đặc biệt khi bọn họ chính mắt nhìn thấy uy lực của Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn thì càng sợ hãi chạy tứ tung, sớm đã không thể khống chế được nữa. Chỉ là vào lúc này, một lão hồ ly như Dung Thân vương sao lại có thể buông tha cho bọn họ.

Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn sau khi đột kích khoảng mười dặm thì bắt đầu dẫn kỵ binh quay ngược lại tàn sát. Lần này, sau khi trùng nhập vào đội ngũ của đại quân Lãng Mộc đế quốc thì mọi việc lại dễ hơn rất nhiều.

Đấy có lẽ chính là trận chiến nổi tiếng nhất trên đại lục, cũng chính là thời khắc ghi tên danh tự Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn, cũng ghi danh Hỏa diễm sư vương Dung Diễm. Trận chiến này được xưng là ma long xuất thế, cũng được mệnh danh là ác mộng của Lãng Mộc đế quốc. Dung Thân vương đích thân thống lĩnh hỏa Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn, Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn cùng gần tám vạn quân tinh nhuệ, cho tới khi trùng kích ra ngoài thì vẫn còn gần sáu vạn người vô sự. Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn mặc dù tiên phong đi trước nhưng chỉ tổn thất không tới ba trăm, Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn tổn thất hơn ngàn người. Ma pháp sư tổn thất gần trăm người, kỵ binh tinh nhuệ phổ thông tổn thất hơn hai vạn. Cái giá này không phải là không lớn. Chỉ là nếu đem so với Lãng Mộc đế quốc thì cái giá này chỉ có thể nói là nhỏ đến mức đáng thương.

Lãng Mộc đế quốc, tổng cộng sáu mươi tám vạn đại quân trong đó bao gồm sáu kỵ binh đoàn tinh nhuệ, tổn thất tất cả hai mươi sáu vạn, trong đó toàn bộ sáu kỵ binh đoàn tất cả toàn quân bị tiêu diệt. Dưới sự trùng kích của đối phương có hai mươi vạn binh sĩ chết dưới gót sắt của Hoa Dung đế quốc. Trận chiến lần này đã khiến cho nguyên khí Lãng Mộc đế quốc đại thương ngay cả ý niệm truy kích cũng không dám nghĩ. Cũng bắt đầu từ bây giờ, một Lãng Mộc đế quốc hùng mạnh càng ngày càng suy yếu, rốt cuộc không còn thực lực để kháng cự với Hoa Dung đế quốc.

Thắng lợi lần này có quan hệ rất lớn tới sự xuất hiện bất ngờ cùng sức mạnh kinh khủng của Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn, nhưng cũng không thể không nói Dung Thân vương mưu lược thâm sâu. Ngay khi chiến tranh mới bắt đầu, ông ta đã liên tục tạo ra các hình thế, ngay trong nội bộ Lãng Mộc đế quốc có thể tránh né hiệu quả, thủy chung không hề cùng thành thị đối phương quyết đấu. Tại cuộc chiến trên bình nguyên, dưới tình huống đối phương không hề có bất kỳ công sự phòng ngự nào thì kỵ binh tuyệt đối chiếm ưu thế. Bằng vào sự cường hãn của kỵ binh quân đoàn, ông ta đã nắm trong tay mấu chốt thắng lợi.

Lãng Mộc đế quốc thua trận.

Sau này khi Mộc Tinh cùng Mộc Vinh quay về đúc kết lại thì đều cho rằng thực tế Lãng Mộc thua không phải vì thực lực mà thua vì chiến thuật. Nếu như có thể dẫn dụ binh đoàn của Dung Thân vương vào một tòa thành hoặc dẫn tới một khu vực có địa hình đặc thù thì dù cho Hỏa diễm Ma long kỵ sĩ đoàn có cường đại hơn nữa cũng không dễ dàng tạo nên tổn thất lớn như vậy. Nhưng nói gì thì nói cũng đã muộn, sự thật đã hiện ra trước mắt. Dưới tình huống không phòng bị, dưới tình huống chiến thuật không bằng người, Lãng Mộc bình nguyên bị tẩy kiếp, trước sau hơn ba mươi vạn quân bị tiêu diệt. Kết quả như vậy đã trở thành mối sỉ nhục lớn nhất trong lịch sử Lãng Mộc đế quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Băng Hỏa Ma Trù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook