Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 5: Đêm hội ngộ cùng Tứ ca

saybabysay

15/10/2016

Lúc này ta và Tỉnh Chi đã lên 7, tứ ca lên 8 tuổi rưỡi, Nhị ca Tam ca 10 tuổi, đại ca 12 tuổi, đại nhi tử của tam thúc là Bạch Mộng Chi đã lên 10 tuổi.

Phụ thân đã đem ý nghĩ của chính mình nói với tiên sinh, tiên sinh mấy ngày nay liền chọn thủ khúc để ta luyện tập. Ta nhìn người ngồi ở đối diện dùng ngón tay thon dài gảy đàn, hỏi "Tiên sinh hẳn cũng biết dụng ý sự kiện tiệc Trung thu kia đi?"

"Ồ? Tiểu thư không biết sao?"

"Phụ thân cũng không nói cho đệ tử "Hỏi thừa? Biết mà còn hỏi ngài sao, lão nhân gia?

"Ân. . . ."Tiên sinh trầm ngâm một chút, "Nghe nói mấy ngày qua, mấy thiên kim tiểu thư nhà danh môn trong thành hiện tại đang tìm cao nhân chỉ điểm nhạc khí, tài múa, phổ nhạc, ta còn không biết có ý gì, nguyên lai là năm nay Trung thu mười lăm này đại công tử Bạch gia Bạch thiếu chủ muốn dự tuyển thiếu phu nhân "Thanh âm tiên sinh bình thản. . . Cũng không gợn sóng...

"Là. . . Đại ca ta sao? Chính là đại ca năm nay trở về bất quá hắn chỉ mới mười hai tuổi nha "Ta hồ nghi.

"Người trở thành thiếu phu nhân phải vừa nhìn liền thấy hảo, lại cần thêm thời gian huấn luyện . Kỳ thật ta thấy bằng tài mạo của Đại thiếu gia hẳn là nhiều người muốn hắn làm con rể đi, chắc là hỏi Đại thiếu chủ trước chọn lựa một chút xem có hợp ý hay không, tăng tiến một chút tình cảm trước, quá vài năm là có thể đính ước . . . ."Nguyên lai là yến tiệc làm thân trước.

"Đúng rồi tiên sinh, đại ca trở về , cùng ta nên hiến khúc nào phù hợp đi "

"Tiểu thư, ngươi tuổi tuy nhỏ,đã khá vậy rồi,danh cũng nhiều người trong thành nghe thấy .Tuy danh cũng chỉ là chuyện thế tục,bái Liễu mỗ làm sư cũng là ủy khuất đi."Tiên sinh nói xong lắc đầu, chắc hẳn hắn là người coi thường những điều phù phiếm này. Ta biết hắn là bạn tốt của Nhị thúc, phỏng chừng khi dạy ta cũng là do mối quan hệ này.

"Tiên sinh sẽ cùng chúng ta than gia yến tiệc Trung thu sao?"

"Ha ha, tiểu thư có thể hiến khúc, Liễu mỗ tự nhiên cùng đi."Hắn nhìn ta cười.

Tiểu tứ ngày mai trở về đến đây. . . . Ta thật đúng là nhớ hắn, so với nhớ Tỉnh Chi thì chỉ có hơn . Không biết 3 năm không thấy ,tiểu tứ có còn là bộ dáng trước kia không. Hai tay ôm má ngồi trước giường, tiếp tục cân nhắc về trang phục, trang sức cho đêm mai,vậy vị tiểu thê tử được đề cử cho Đại ca chắc hẳn đều ăn diện trang điểm xinh đẹp , ta cũng không cần rêu rao đoạt nổi bật , dù sao nhân vật chính cũng không phải ta,mặc dù không thể tuyển chỉ dựa vào nhan sắc . . . . . Thật đúng là phiền toái đâu. . . .

"Chủ tử,hiện tại không còn sớm nữa, người đi ngủ đi "Tiểu Nguyệt giúp ta đem áo ngủ cùng dây lưng buộc chặt, Tiểu Bích lấy lược giúp ta vừa chải vừa nói "Trước tối ngày mai Liễu tiễn sinh muốn giảng bài một lần cuối, tiểu thư cũng đừng đến muộn đó."Đúng là nha đầu dài dòng, mắt ta trợn trắng, Tiểu Nguyệt hé miệng cười nói "A Bích nói rất đúng đó, tiểu thư "

"Biết rồi, các ngươi cũng nhanh chóng đem ngày mai chuẩn bị hoa nước, cùng đồ trong phòng lương ngân tốt một chút"



"Yên tâm đi tiểu thư, chúng ta đều dự bị rồi "Lại nghe Tiểu Bích tiếp tục nói "Tiểu thư thật sự là quái, không cần hồng phượng tiên nhúng chàm giáp dùng Nguyệt Quý còn chưa tính, lấy họa lương nước sơn làm cái gì?"Tiểu Nguyệt kéo nàng một phen liền cùng đi ra .

Nửa đêm, giường mạn bị nhấc lên nhẹ nhàng, từ áo ngủ bằng gấm ,có kẻ tiến vào giường, thuận thế ôm thắt lưng ta. Ta cả kinh, đang muốn đứng dậy lại bị áp chế "Nhã, là ta."

"Tiểu tứ? ?"Thiên a, đây là tình huống gì.

"Còn không phải là ta sao "Bên tai truyền đến thanh âm đều đều của tiểu tứ.

Ta lùi ra mạn giường, ánh trăng chiếu vào làm sáng lên khuôn mặt mang theo ý cười của tiểu tứ. Hắn, trưởng thành không ít,khuôn mặt mày nhìn ra góc cạnh hơn trước, trên trán còn mang theo một vết máu, "Như thế nào lại chảy máu?"

"Này, đừng đụng "Hắn cầm tay định vươn ra của ta hạ xuống "Trên đường về khi ăn xong cơm chiều, bọn họ ở lại khác điếm tá túc một lúc, ta không chờ bọn hắn, trực tiếp liền trở về gặp ngươi . Trong rừng tối, nhánh cây chọc vào "

Ta nhanh chóng xuống giường, Tiểu Nguyệt tiến vào đốt đèn vừa thấy liền hoảng sợ, ta mới nhớ tới, Tiểu Bích, Tiểu Nguyệt vào phủ đúng thời điểm tiểu tứ đã đi lên núi luyện tập .

"Đây là tứ thiếu gia mới trên núi trở về, hắn đi trước người khác một ít, vừa mới về đến phủ."Ta liếc hắn một cái, hắn tựa vào giường cười như không cười .

"Tiểu Nguyệt đi lấy thuốc mỡ lại đây. Nói cho Tiểu Bích đun chút nước ấm. . . ."

"Thôi, nửa đêm rồi, chỗ nào nhanh như vậy có nước ấm đâu, ngươi cùng ta ôn trì đi (suối nước nóng). Vừa lúc ta cũng muốn tắm."Hắn kéo ta lôi đi.

"Ngươi cũng biết là nửa đêm làm phiền ư ?"Ta rút tay ra, Tiểu Bích chạy lại phủ cho ta một thân áo choàng."Ngươi đây là không trở về viện ư ?"

"Trở về làm gì? Viện của ta giờ tốt lửa tắt đèn,thị nữ còn ở ngoài thành 10 dặm chưa về đâu , nếu không dùng khinh công,ngươi giờ này đã có thể thấy ta sao."Tiểu tứ vừa nói liền kéo ta vào vườn. (Phong: Ơ, trẻ con mà tự nhiên nhể=]])

"Bây giờ làm thế nào để xuất ngoại môn ? Ta trước kia thấy đằng sau viện này chỉ có ao sen. . . Á. . ."Ta còn chưa nói xong, tiểu tứ đem ta ôm chặt lấy, nhẹ giọng nói "Ôm lấy cổ ta "Liền trực tiếp dùng khinh công phiêu phiêu đến trên tường, ta vội vàng ôm hắn, lại nhảy đến ôn tuyền bên cạnh ao."Đúng là vài năm không gặp ngươi nặng lên không ít."

Ta vội vàng nhảy xuống, nguýt hắn một cái "Vô nghĩa, cũng không phải do ta béo ,là thân thể đang trưởng thành đi."

Hắn đi đến bên cạnh ao, bắt đầu thoát y, từng kiện quần áo ném tới trên cỏ, vốn là tiểu thân hình hiện tại cư nhiên có một thể xưng một chút là có cơ bắp, hắn lưu lại tiết khố trực tiếp nhảy vào trong nước.Nước mắt tung tóe làm ướt thân ta, ta dậm chân, ai ngờ hắn bơi tới bờ liền bất ngờ kéo ta,ta ngã xuống một chỗ bên cạnh ao, tóc dài trải ra trong ngực hắn. Tiểu tứ không có đẩy ta ra, ngược lại còn gối đầu lên trên đùi ta đầu khẽ thở dài..



."Nhã nhã, nhã nhã, ngươi cũng biết ta luôn nghĩ nhiều về ngươi. Ai cũng không biết ta vì cái gì mà liều mạng luyện khinh công, chỉ nói ta trời sinh là miêu tử (miêu:mèo), ai biết ta chỉ là muốn có thể thần không biết quỷ không hay xuống núi tới thăm ngươi. . . ."

Ta nhẹ nhàng vuốt ve đầu hắn, đem dây cột tóc của hắn cởi ra ,lại dùng ngón tay cắm vào đi lên nhẹ nhàng chải vuốt tóc hắn "Ta cũng muốn gặp ngươi a, ngươi cũng không biết bao năm nay ta cảm thấy nhàm chán thế nào đâu, Tỉnh Chi đệ đệ ta có khỏe không?

Tiểu tứ từ từ lui tiến vào trong ao, nói "Chờ Tỉnh Chi về rồi hỏi đi, tên kia từ nhỏ đến hiện tại vẫn luôn thích khóc,không biết có phải là nữ nhân gửi hồn vào không nữa , Nhị ca mỗi lần thấy hắn khóc liền đau đầu. May mà ta đã sớm quen "

Ta khanh khách cười rộ lên, thấy Tiểu Bích ,Tiểu Nguyệt cầm đồ vật lại đây, ta liền tiếp nhận khăn mềm trong tay Tiểu Bích đem đưa tiểu tứ rửa sạch miệng vết thương, Tiểu Nguyệt đem thuốc mỡ đến sau đó liền cùng Tiểu Bích đồng thời thu thập quần áo dưới đất, ta phân phó "Đem quần áo tới viện Tứ thiếu gia, thuận tiện mang y phục sạch sẽ liền trực tiếp đem tới viện chúng ta đi, chúng ta cũng chuẩn bị về đây. "

Nhìn các nàng đi đã xa, tiểu tứ nói "Hai nha đầu kia của ngươi cũng đủ lanh lợi, nghe chủ tử nói đem bẩn quần áo cầm đi, cũng không ngẫm lại xem tý nữa ta mặc cái gì đi ra ngoài."

Ta cũng không nghĩ ra, cười không được, "Là ta không lo lắng chu đáo, kia tứ thiếu cũng chỉ có thể khoác áo choàng của muội muội đi ra ngoài "Tiểu tứ bất đắc dĩ.

"Xuống đây tắm cùng ta "

"Không cần, không có quần áo thay "

"Ngươi không tới ta liền tới đó "

"Ngươi uy hiếp ta "

"Uy hiếp thì sao? Ta vì ngươi ngay cả đầu cũng bị thương "

". . . . . Được rồi được rồi "

Thấy ta lưỡng lựu hắn càng vặn vẹo. Tiểu Nguyệt Tiểu Bích che mạn giường,tắt đèn liền lui xuống. Tiểu tứ nằm ở bên cạnh ta, lôi lôi kéo kéo tay ta, xoa xoa mặt ta cọ sát , miệng lẩm bẩm "Nhã, thật không muốn rời khỏi ngươi...''

Nhanh như vậy đã ngủ, ta mỉm cười, mới vừa rồi nghe thấy hắn nói , 3 năm qua ngươi đã thành thục không ít, bớt đi rất nhiều tính trẻ con, thẳng đến bây giờ mới giống đứa nhỏ chưa đến 10 tuổi, nói vậy đã vài năm không ở bên cha mẹ, luyện tập trên núi có phải rất gian khổ không... nơi đó đối xử bình đẳng không có thiên vị thiếu gia. . . .Hẳn rất mệt mỏi đi

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook