Và Em Sẽ Đến - Chuyện Cổ Tích Trong Veo Giữa Thời Hiện Đại



Bao nhiêu người trong chúng ta đã để cơ hội vượt qua mình bởi những mặc cảm, tự ti, bởi những mối lo lắng vô định... Yêu mà không dám nói, thích mà không dám ngỏ lời, muốn kết hôn rồi mà lại sợ mình không đủ tốt với người kia... Nếu cả đời chỉ băn khoăn với những mối lo lắng ấy, thì sẽ chẳng dám làm gì hết!

Nhưng có nên chăng, hãy cứ tiến tới thay vì lo lắng. Hãy cứ sống với tất cả nhiệt huyết và đam mê, làm theo những gì trái tim mách bảo, chuyện tương lai, hãy để cho định mệnh sắp xếp.

Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi, nụ cười và đôi mắt chan chứa tình của mẹ Ji Ho như thể nói lên điều ấy khi cô dạy thằng bé cách sống tự lập khi không có mẹ ở bên. Sinh ly tử biệt là quy luật, dẫu có khiến người ta đau đớn, nhưng nếu đủ yêu thương, thì có thể khiến mọi thứ trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn.

Tận hưởng mọi phút giây để ở bên nhau, yêu nhau bằng cả trái tim khi còn có thể. Nếu được như vậy, thì 1 tuần, 2 tuần, 1 tháng, 2 tháng cũng đáng giá như thể 10 năm, 20 năm vậy!

Và Em Sẽ Đến ( Be With You ) là một câu chuyện buồn nhưng vẫn lấp lánh niềm vui, bi mà không hề lụy. Thế nên nó không khiến khán giả phải quá đau khổ, thay vì thế, nó giống như một cơn mưa mùa hạ mát lành giúp người xem cảm thấy thanh thản, nhẹ nhàng, mỉm cười an yên hạnh phúc cả khi bước vào lẫn khi rời chân khỏi rạp chiếu. Những cảm xúc về bộ phim chân thực đến nỗi, sau này khi ra đường mà bất chợt gặp mưa, có khi nào người ta lại chẳng phàn nàn nữa. Bởi trong cơn mưa ấy, bao nhiêu điều kỳ diệu có thể đã xảy ra.

Ai đã từng đi qua thời thanh xuân sôi nổi với những ký ức về mối tình đầu đều có thể tìm thấy một phần câu chuyện của mình trong Woo Jin - Soo Ah. Cái thời yêu đương vụng dại, thích một người mà chẳng dám nói, cũng chẳng biết cách tỏ bày, để rồi lặng lẽ chờ thời gian qua đi, một năm, hai năm, ba năm, đến cả ngày ra trường cũng chỉ dám len lén nhìn nhau trao vội đôi dòng lưu bút. Tay chưa nắm, môi chưa chạm, chỉ có trái tim yêu đương nhốt tất cả những nhớ nhung trong lồng ngực, thi thoảng lại nhói lên ám ảnh suốt cả những năm tháng trưởng thành.

Tuổi thanh xuân của họ đẹp quá, câu chuyện hẹn hò, yêu đương của họ thú vị quá, hài hước quá khiến người xem dần quên đi cái thực tại phũ phàng kia. Trong thực tại ấy, Soo Ah thực sự đã không còn nữa, cô chỉ giống như chú cánh cụt mẹ trở về thăm con và buộc phải rời đi khi mùa mưa kết thúc.