Cảm Giác Đơn Độc Khi Không Được Là Người Bình Thường



Tôi 29 tuổi, đi siêu âm bác sĩ bảo tử cung nhi hóa, ngực không phát triển, từ trước đến giờ tôi chưa hề có kinh nguyệt. Liệu ai có thể yêu người con gái như tôi? Câu hỏi này tôi từng hỏi nhiều lần khi ấy vì vẫn còn niềm tin với tình yêu, rằng bản thân sẽ gặp được người ấy trong giấc mơ, nhưng thời gian qua nhanh đến nỗi giấc mơ ấy càng xa vời với tôi.

Từ bé, tôi luôn khao khát gia đình nhỏ của mình sau này sẽ thật hạnh phúc. Tôi vẫn giữ ước mơ ấy và phấn đấu từng ngày. Giờ vẫn loay hoay với giấc mơ ấy rồi chợt nhận ra mình đã đánh mất nhiều điều, chính là sự chờ đợi, chờ đợi tình yêu trong vô vọng. Thật sự tôi mâu thuẫn, bạn bè nhiều, cười và lạc quan nhiều nhưng có mấy ai hiểu tôi thật đơn độc khi trở về với chính mình. Bên ngoài mọi người nhận xét một cô gái gầy mong manh nhưng sôi nổi tươi vui như tôi chắc ít điều nghĩ ngợi. Lòng tôi mong manh đến dễ vỡ vì không dám tin vào sự thật ấy, những lúc chưa từng chấp nhận sự thật chính là khi tôi phát hiện bản thân thật ngốc nghếch.

Gánh vác gia đình với vai trò người chị lớn nên mọi người luôn nghĩ tôi có trách nhiệm, đáng tin cậy, nghị lực để rồi tôi không dám phá vỡ niềm tin ấy của gia đình. Có những lúc thấy những người yêu nhau tay trong tay mà lòng tủi vô cùng, nghĩ về tình yêu chợt thấy cay cay khóe mắt, đôi lúc tự hỏi tình yêu thật sự có trên thế gian này không nhỉ, hay tại tôi chưa đủ duyên phận để gặp gỡ ai đó, để yêu thương? Nhớ lại câu nói an ủi của vị bác sĩ nam đã khám cho tôi: "Rồi một ngày em sẽ gặp được người chồng của em thôi, em dễ thương thế mà, tại em chưa biết có những người chồng thật tuyệt vời".

Tôi cười buồn, trong lòng nặng trĩu. Tôi từng yêu, yêu chân thành trong mối tình đầu nhưng chưa dám một lần thổ lộ hoàn cảnh của mình vì thật lòng yêu người ấy. Tôi chỉ dám chúc cho anh gặp được người con gái may mắn yêu anh hơn tôi và có lẽ tôi không có can đảm để biết sự thật anh có yêu mình thật lòng không nữa, tôi ngại vì mình sẽ bị tổn thương. Liệu có ai sẽ dám yêu cô gái như tôi không? Chắc có, tôi biết ai cũng an ủi mình những câu nói như thế nhưng có lẽ tôi sẽ chờ đợi tình yêu của mình ở một thế gian khác khi được là cô gái may mắn hơn.

Tôi sẽ sống thật tốt, lạc quan và lấy tình yêu thương với gia đình lớn làm hạnh phúc của chính mình, dẫu biết sẽ có lúc trái tim mình cảm nhận sự chơi vơi thiếu vắng người chia sẻ từng niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống.