Con Ngựa Quý



Hắc công tử vốn thích ngựa, thậm chí đi chơi bời, gặp các em chân dài tuổi Ngọ cũng chi bo đẫm. Năm nay là năm Giáp Ngọ, Hắc đánh tiếng muốn kiếm một con ngựa quí để chơi Tết. Bọn lái ngựa bèn ra sức tìm kiếm.

Có con phe ở Đằng Ngoài đem ngựa đến chào hàng. Y nói rằng đây là ngựa của ông Gióng từng phun lửa đánh đuổi giặc Ân. Hắc liền hỏi:

- Thế cụ Gióng bây giờ ở đâu?

- Dạ, vẫn ẩn cư trên núi Sóc nhưng bây giờ cụ “hoàn cảnh” lắm cho nên muốn bán con ngựa này.

Kìa trông cái tốt đang hư hỏng

Cái xấu đang khoe dáng mỹ miều

(Thơ Hoàng Như Mai)

Hắc nói:

- Không dám mua đâu. Rủi nó phun lửa bất tử thì tai họa khôn lường.

- Đừng lo. Mấy năm trước con ngựa này đứng ở công trường ngã sáu Sài gòn, ban đêm bị mấy đứa bụi đời rút trộm cái lưỡi đồng phun lửa đem bán ve chai mất rồi, không còn phun lửa được nữa.

Hắc khéo léo từ chối:

- Con ngựa này là di tích văn hóa lịch sử, mua đi bán lại là phạm pháp đấy.

Tiếp theo, có ông Hai Lúa ở miền Tây dắt đến một con ngựa đen, lông lá xơ xác có vẻ ốm đói. Hắc bĩu môi. Hai Lúa nói:

- Xin đừng coi thường. Đây là con ngựa Ô của Bạch công tử và nghệ sĩ Phùng Há. Ngày trước Bạch công tử mua nó cả trăm lượng vàng, thắng dây cương bằng bạc, lục lạc đồng đen… rồi đem khớp vô kiệu vàng để đưa nàng dâu Phùng Há về dinh.

- Sao trông nó nhếch nhác thế?

- Sau này Bạch công tử sa sút, cái gì cũng bán. Tui nhanh tay mua lại con ngựa này đem về cho nó kéo xe thổ mộ. Coi vậy chứ nó là dòng ngựa thuần Việt đấy.

Hắc vốn có hiềm khích với Bạch công tử nên ghét lây con ngựa Ô, bèn lắc đầu nói:

- Sao biết nó thuần Việt? Người sợ còn chưa thuần nữa là ngựa.

Cách mấy bữa, có người khách đến xin gặp, danh thiếp đề: Mã Giám sinh. Giám đốc Công ty hai thành viên N&M. Mã nói mình có con ngựa tên ENGIỒ - (Angel), thuộc loại “hàng Việt nam chất lượng cao” vừa mới đăng quang giải “chân dài quốc tế”. Nếu Hắc đồng ý, sáng mai Mã sẽ đưa ngựa tới ra mắt. Hắc mừng rỡ gật đầu. Cuộc ra mắt của ENGIỒ rất ấn tượng. Mở đầu là một đoàn mô-tô dẹp đường. Vây quanh ENGIỒ là 24 tay vệ sĩ bặm trợn. Vòng ngoài lố nhố đội quân truyền thông lá cải bao gồm các loại nhà báo, nhà đài, nhà mạng, quay phim, nhiếp ảnh và những tay paparazzi. Trong khu biệt thự của Hắc công tử có một ngôi nhà mát được sử dụng làm sàn horsewalk - (từ này cũng giống như catwalk là sàn biểu diễn thời trang). ENGIỒ đủng đỉnh bước lên sàn, hai vó bốc tiền chào quan khách. Mã giám sinh giới thiệu:

- Đây là con ngựa 9 hồng mao mà hồi đó chàng Sơn Tinh đã dùng làm sính lễ dâng lên vua Hùng thứ 18 để cầu hôn Mỵ Nương. Nó cùng với Voi 9 ngà, Gà 9 cựa thường đi chung với nhau một bộ ba gọi là “Văn lang tam bảo”.

Một nhà báo hỏi:

- Thế voi và gà đâu, sao không thấy đi cùng?

- Rất tiếc là cách đây không lâu, trong một trận cá độ, Gà 9 cựa bị một con gà Cao Lãnh có 2 cựa bọc thép tẩm thuốc độc đá chết queo. Còn Voi 9 ngà nay chỉ còn 1 ngà, 8 ngà kia đã bị kẻ gian cưa trộm. Trong “Văn lang tam bảo” hiện chỉ còn ngựa này thôi.

Lại có người hỏi:

- Theo sử sách thì cả 9 chòm mao và toàn thân ngựa đều một màu hồng, sao con này nhiều màu quá vậy?

- Chín chòm hồng mao thì đã nhuộm thành bảy sắc cầu vồng theo model Hàn quốc. Bộ lông toàn thân cũng đi thẩm mỹ viện tẩy trắng thành ngựa bạch.

- Như vậy bây giờ nó là ngựa đực hay ngựa cái?

- Nó nguyên là ngựa đực đã chuyển đổi giới tính giới thành ngựa cái. Chứ thời bây giờ mà làm ngựa đực có nước cạp đất mà ăn!

Một nữ phóng viên thắc mắc:

- Dây cương, lục lạc của nó toàn bằng vàng 9999. Bốn vó đều bịt vàng trắng gắn hột xoàn 12 li. Toàn thân toát ra mùi nước hoa Chanel số 5. Không biết con ngựa này làm gì ra tiền mà xài sang thế?

Mã giải thích:

- Trong truyện Tam quốc có nói chuyện Quan Vân Trường cỡi con Xích thố. Mỗi lần nhảy lên ngựa, Tào Tháo tặng một túi vàng, gọi là thượng mã đề kim. Nhảy xuống ngựa thì được tặng một túi bạc, gọi là hạ mã đề ngân. Con ENGIỒ này cũng vậy. Hễ đại gia nào muốn nhảy lên thì phải tặng nó một chiếc xe hơi, gọi là thượng mã đề ô (ô-tô). Nhảy xuống cũng phải bo thêm ba mớ USD gọi là hạ mã đề đô (đô-la).

Hắc công tử có vẻ vừa lòng, nhìn Mã giám sinh gật đầu nói:

- OK! Đây đúng là con ngựa quí mà ta cần.

Cuộc mua bán coi như xong. Con ngựa hình như hiểu được tiếng người. Nó quay đầu về phía Hắc công tử hí một hơi dài: HLMN…LLMMNN… Mã giám sinh hình như hiểu được tiếng ngựa, nói với Hắc công tử rằng ngựa vừa hát một câu để tặng công tử đấy.

- Ủa? Hát cái gì mà toàn phụ âm?

Mã cười:

- Thì hát tiếng ngựa - miễn có hát thì thôi. Ngựa quí thì chỉ cần “xì hơi” một cái cũng có khối đứa bốc thơm ngay.