Trùng Sinh Yêu An Tử Thiên

Chương 60

Chi Hoãn

14/07/2017

Thời gian cứ trôi đi như nước chảy, trong lúc vô tình cứ thế mà trôi qua, ngày qua ngày thoải mái mà phong phú. Đây là cuộc sống mà kiếp trước Bạch Thấm không thể có, bận rộn một cách hạnh phúc làm cho người ta thỏa mãn.

Từ ngày đó Bạch Thấm gặp Trình Việt Vũ, hai người đều ăn ý không liên lạc với nhau nữa, giống như chưa từng quen biết.

Bạch Thấm cố gắng ưu thế được sống lại đầy vinh quang, rốt cục sau khi kết thúc năm thứ ba đại học, bắt đầu bước vào năm thứ tư, lúc xây dựng luận án tốt nghiệp cũng thành công trở thành nghiên cứu sinh, tiếp tục học tập dưới sự hướng dẫn của giáo sư Lê, bắt đầu lên kế hoạch hoàn thành chương trình nghiên cứu sinh trong vòng một năm.

Bạch Thấm chậm rãi thay thế được vị trí công tác của An Trì, trở thành trợ lý đặc biệt của An Tử Thiên, giúp anh tích cực phối hợp trị liệu với Lâm Mặc.

Bệnh tình của An Tử Thiên càng ngày càng tốt lên, lúc trò chuyện đã gần như không còn gặp chướng ngại, có thể giao lưu trao đổi bình thường với những người ở bên cạnh, cũng có thể nhớ kỹ một gương mặt dù không quá quen thuộc nhưng là người có ấn tượng sâu sắc. Anh bắt đầu có thể bị động tiếp xúc với những người khác nhưng vẫn không chủ động quan tâm người khác, ngoại trừ những người thân thiết bên cạnh bắt buộc phải tiếp xúc, An Tử Thiên chưa bao giờ chủ động tiến hành tiếp xúc trao đổi với người quen khác, chứ đừng nói đến là người xa lạ, anh từ chối có bất kỳ tiếp xúc gì với người lạ, bao gồm cả người khác chủ động nói chuyện anh cũng làm như không thấy, không rảnh để ý tới.

Trị liệu đang có tiến triển tốt đến đây thì lại không có thêm bất cứ tiến triển đột phá nào, khiến cho Bạch Thấm và Lâm Mặc vô cùng đau đầu.

Bạch Thấm cho Lâm Mặc biết An Tử Thiên từng nhắc đến việc mẹ anh chưa chết, mà là vứt bỏ anh. Lâm Mặc vô cùng kinh ngạc, vì vậy anh ta liền trở lại thành phố W, hỏi thăm ông cụ nhà họ An tình hình thực tế.

Lúc này ông cụ mới anh ta biết, năm đó mẹ của An Tử Thiên lợi dụng An Tử Thiên để giả chết, nhằm rời khỏi nhà họ An, bỏ trốn cùng tình nhân của mình, không phải thật sự chết.

Lâm Mặc hết sức kinh ngạc, lúc này anh ta mới phát hiện thì ra phương hướng trị liệu cho An Tử Thiên trong nhiều năm qua đều là sai lầm, khúc mắc của anh vốn không chỉ đơn giản là chính mắt chứng kiến cha mẹ mình qua đời, mà quan trọng hơn là biết được mẹ ruột của mình lại lợi dụng mình để giả chết, sau đó bỏ trốn mặc kệ không quan tâm đến anh!

Ông cụ nhà họ An cũng rất bất ngờ, ông cũng mới biết được thì ra năm đó An Tử Thiên đã sớm biết sự thật nhưng lại nhất quyết giấu ở trong lòng không chịu nói ra.

Thật ra Bạch Thấm cũng từng cẩn thận hỏi An Tử Thiên chuyện này, nhưng hoặc là anh ngậm miệng không chịu nói, hoặc là liền nói sang chuyện khác, mà cô lại không dám ép hỏi, mãi cho đến bây giờ mới biết được từ đầu đến cuối sự việc.

Tìm ra được nguyên nhân của vấn đề, Lâm Mặc bắt đầu thay phương án điều trị, tiến hành khơi thông tâm lý theo một phương hướng khác, hy vọng sẽ sớm có hiệu quả, có thể nhìn thấy chuyển biến tốt đẹp một lần nữa.

Một mặt khác, Bạch Thấm bắt đầu tiếp nhận chức vụ trợ lý tổng giám đốc, lợi dụng những kinh nghiệm có được ở kiếp trước mà đưa ra vài đề nghị cải cách hình thức quản lý khá lạc hậu trong An Thị, vì sự phát triển đổi mới mang đầy triển vọng của công ty, xúc tiến An Thị phát triển lên thêm một bậc.



Tuy nhiên sự nghiệp phát triển đến mức vĩ đại không phải là điều dễ thực hiện, nhưng so với việc An Thị cứ phát triển theo mức ổn định như ngày hôm nay, thì đây cũng là một bước tiến không nhỏ, khiến cô ở công ty thuận buồm xuôi gió, càng lúc càng thu được lòng nhân viên.

Ông cụ nhà họ An và An Tử Nguyệt cũng dần dần bắt đầu chính thức thừa nhận Bạch Thấm trở thành một thành viên của nhà họ An ở trong trong lòng, chứ không còn là người mà An Tử Thiên không thể rời bỏ.

Vì thế, trong sinh nhật của mình, ông cụ nhà họ An đã chính thức giới thiệu Bạch Thấm với mọi người bên ngoài, lời nói mặc dù chưa khẳng định rõ ràng nhưng ẩn ý trong lời của ông chính là: đây là cháu dâu của nhà họ An, về sau là vợ của người thừa kế nhà họ An, đây là sự thật không thể thay đổi, chỉ còn chờ ngày tổ chức hôn lễ là có thể biến tầng ẩn ý kia trở thành danh chính ngôn thuận mà thôi. Chỉ cần là người có chút đầu óc, vừa nghe xong liền biết Bạch Thấm đã được thừa nhận thân phận ở nhà họ An.

Thuận tiện, ông cụ cũng tuyên bố tin tức đính hôn của An Tử Nguyệt và Lâm Mặc với mọi người. Hai tin tức này vừa được tung ra đã gây nên một trận sóng to gió lớn, khiến mọi người bên ngoài bàn luận ầm ĩ một phen. Tất cả mọi người đều nghĩ nhất định An Tử Nguyệt làm đám hỏi với một cậu ấm nào đó có gia cảnh xứng vai xứng vế với nhà họ An, kết quả lại là bị ông cụ nhà họ An "hứa gả" cho một vị bác sĩ tâm lý có chút ít tiếng tăm. Mà thân là người thừa kế chính thống của nhà họ An lại cũng chỉ lấy vào cửa một người con gái nhà họ Bạch thấp kém hơn nhà họ An đến mấy bậc, nếu như thật sự so sánh gia thế của hai nhà thì đúng là không phải chênh lệch một cách bình thường.

Nhưng cũng nhờ vậy mà cũng sinh ra không ít ảnh hưởng đối với nhà họ Bạch vốn không có chút tiếng tăm, tin tức này vừa được tung ra, cửa lớn nhà họ Bạch thiếu chút nữa bị phá hỏng, khách tới thăm nối liền không dứt.

Có lẽ là vì đứng trước cảnh tượng vinh quang này, cha của Bạch Thắm là Bạch Vân Thiên cảm thấy công ty nhà họ Bạch có hy vọng có thể phát triển thêm một bậc, thậm chí bảo vợ mình chủ động liên lạc với Bạch Thấm. Ông ta âm thầm gảy bàn tính, lúc còn bé Bạch Thấm vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, bây giờ đã trưởng thành, cho dù đã lấy chồng, nhưng thân là con gái của nhà họ Bạch thì không thể quên công sinh thành và nuôi nấng, vì sự phát triển phồn thịnh của nhà họ Bạch mà đóng góp một phần cống hiến.

Đối mặt với việc người nhà họ Bạch đột nhiên thường xuyên liên lạc, Bạch Thấm vốn đã không ôm hy vọng gì đối với nhà họ Bạch lại vì chuyện này mà càng thêm hoàn toàn tuyệt vọng, thái độ của cô đối với họ cho tới bây giờ vẫn chỉ là hờ hững, không đáng để ý tới.

Bạch Vân Thiên không phải người ngu, rõ ràng ông ta cũng cảm nhận được sự lạnh lùng của Bạch Thấm, vợ ông ở một bên khuyên nên từ bỏ, từ khi năm bảy tuổi cô đã bị đưa đến nhà họ An, từ nhỏ đã được nhà họ An nuôi lớn cho đến tận bây giờ thì làm sao có thể nhớ đến nhà họ Bạch được cơ chứ? Nhưng ông ta vẫn muốn tiếp tục tranh thủ một phen, nói không chừng lại có thể đánh thức khát vọng tình thân sâu trong lòng của Bạch Thấm, để cô trở về Bạch gia.

Cho nên đến khi Bạch Thấm gặp được mẹ mình và một đứa bé trai được gọi là em trai của cô ở thành phố W, cô chỉ giương mắt nhìn họ, không ngừng cười lạnh.

Loại hành động này nên nói là da mặt họ thật dày, hay là nói da mặt của họ vẫn luôn dày đây?

“Tiểu Thấm, em trai nói nhớ con, mẹ liền thừa dịp thằng bé đang được nghỉ học liền đưa nó đến thăm con, để cho nó khỏi phải suốt ngày ở nhà nhắc đến chị làm phiền mẹ!“ Nếu như cố tình không để ý đến vẻ xấu hổ hơi lộ ra của mẹ Bạch, sự nhiệt tình thân thiết như vậy quả thật là khiến cho người ta phải cảm động đấy!

“Ba con còn bận chút chuyện ở công ty, ngày mai nhất định ông ấy sẽ đến! Đến lúc đó, cả nhà chúng ta phải cùng nhau ăn bữa cơm thật vui vẻ mới được!“ Nói tới đây, mẹ Bạch thấy Bạch Thẩm nhìn chằm chằm vào con trai nhỏ bên cạnh mình, liền cho là cô cũng có ý muốn thân cận.

Mẹ Bạch thầm vui mừng trong bụng, liền đẩy con trai nhỏ ra phía trước: “Đây là em trai con, hẳn là con vẫn còn nhớ rõ chứ? Nào, Phàm Phàm, mau gọi chị đi con!” Bạch Thấm chưa từng được thấy bà Bạch tươi cười đến mức rực rỡ như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Yêu An Tử Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook