Thực Hồn Đồ

Chương 1

Kim Cương Quyển

21/12/2017

Edit: meomoon86Quạt trên đỉnh đầu hữu khí vô lực chuyển động, tại đây đang là mùa hè nóng bức nên dường như một chút tác dụng cũng không có, lúc này Tống Quân ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy ánh sáng bên ngoài cửa sổ sáng ngời, lại có cảm giác độ ấm thân thể một chút lại một chút tăng trở lại.

Đây là trước một ngày hắn đến hệ pháp y trường C, chính xác mà nói cũng không phải là trình báo nhập học, bởi vì hiện tại mới tới đầu tháng bảy, trường học chính thức trình báo nhập học là vào tháng chín. Nhưng là hắn nhận được điện thoại trước của giáo sư để cho hắn trước tiên đến trường học trình báo nhập học, bởi vì muốn an bài hắn bắt đầu làm thí nghiệm.

Lúc ấy Tống Quân xấu hổ không biết mở miệng, kỳ thật khi hắn nhận được phong thư thông báo trúng tuyển có thư bên trong kèm theo nói mới không cần ở trước tháng chín trình báo nhập học, bởi vì nghiên cứu sinh còn ở lại lâu, tới quá sớm sẽ không có cách nào sắp xếp chỗ cư trú. Nhưng chính giáo sư yêu cầu hắn thì hắn lại xấu hổ nên không dám cự tuyệt, kết quả là ngày hôm nay khi tìm đến khu vực quản lý kí túc xá, quả nhiên là nói cho hắn biết không có biện pháp ở trước ký túc xá, nói hắn chính mình nghĩ biện pháp, hoặc là đi thuê phòng để ở.

Tống Quân nào có nhiều tiền như vậy ở bên ngoài tìm phòng cho thuê để ở, hắn không nghĩ ra biện pháp nào tốt, vì thế đành phải tìm giáo sư giúp hắn nghĩ biện pháp.

Tống Quân kỳ thật đối với cái này không chuyên nghiệp không quen biết, hắn chỉ là đối với học viện y học C hướng tới ghi danh nghiên cứu sinh, mà bởi vì khoa chính quy không phải y học chuyên nghiệp, cho nên không có kê khai lâm sàng. Ở trình báo nhập học phía trước, hắn giải quyết chọn lựa hướng nghiên cứu di truyền học, biết rằng kỳ thực chính là xem xét DNA hay còn gọi là vật chứng pháp y, vì thế liền không có quá nhiều tâm lý gặp nhiều chướng ngại. Thế nhưng vào thời điểm đầu tiên khi bước vào xem xét pháp y, vẫn là nhịn không được cảm thấy có chút lạnh.

Tòa nhà này tổng cộng có mười bốn tầng, kiến trúc của tất cả phòng đều quay về một hình, khi hắn tiến vào tầng một, ngay từ đầu tìm không thấy thang máy, vì thế đi vòng một vòng qua hành lang, phát hiện hàng lang chỉ có một đường chỉ giới hướng Đông Nam tây xám, hai bên hành lang đều có phòng, mà phương Bắc thì không có hành lang, dọc theo hành lang đều theo thứ tự hai cánh cửa với đồ vật này nọ, Tống Quân chú ý tới đường trước hai cánh cửa thẻ phòng giải phẫu, hai cánh cửa đại khái là tương thông, cả phía Bắc chính là một gian lớn phòng giải phẫu.

Bất quá thời điểm hắn đến phòng giải phẫu đang đóng cửa, cũng không có người, nhưng mặc dù là như thế, hắn vẫn là hoảng sợ, vội vội vàng vàng phản ứng, cuối cùng là tự mình tìm đường quay về thang máy cùng thang bộ.

Giữa thang máy và thang bộ gần sát một chỗ, bởi vì tầng chính ở giữa, bị bốn phương tám hướng là phòng cùng hành lang bao vây lại, cho nên hoàn toàn không ra ánh sáng, chỉ có thể dựa vào đèn điện đủ chiếu sáng, một khi tắt đèn sẽ là hoàn toàn một mảnh tối đen.

Có lẽ là bởi vì nghỉ hè, thang máy đưa Tống Quân đến tầng năm, tìm được văn phòng của giáo sư, dọc theo đường đi đều không gặp được người khác, hắn cảm thấy sau lưng có chút phát lạnh, thẳng đến khi hắn tiến vào bên trong văn phòng, hắn mới cảm nhận được ánh sáng bên ngoài sáng ngời.

Nhưng mà từ khi hắn bước vào, giáo sư của hắn một mực liền gọi điện thoại, còn chưa kịp tiếp đón hắn.

Giáo sư của Tống Quân là một phụ nữ, trình độ học thuật không thể hoài nghi, nhưng là nữ giáo sư nên luôn tránh không được đối với học trò yêu cầu càng nghiêm khắc hơn. Hơn nữa, Tống Quân là chàng trai tuổi đầu hai mươi, luôn luôn ngồi ở trong phòng làm việc của nữ giáo sư nghe điện thoại, hắn cảm thấy có chút xấu hổ.

Hắn ngồi trong chốc lát, hàn ý thối lui, lại bắt đầu cảm thấy được nóng bức. Hắn nhịn không được ngẩng đầu liếc mắt nhìn điều hòa trên tường, hắn không rõ vì cái gì vị giáo nữ này không có mở điều hòa thì không thể nào có tác dụng.

Một lúc lâu sau, giáo sư cuối cùng cũng sử dụng điện thoại xong, bắt đầu cùng Tống Quân nói chuyện.

Tống Quân đứng lên, khách khí kêu một tiếng: “Chu giáo sư.” Tiếp theo, hắn xuất ra thư tín của quản lý khu vực, nhờ đó lấy được thông tin vị này là phó giáo sư Chu Hoa Phùng Xuân.

Chu Hoa Phùng Xuân cau mày xem thư, lúc sau lại gọi cho quản lý khoa, sau thì lấy được kết quả giống với Tống Quân, hiện tại không có biện pháp an bài cho hắn ở ký túc xá.Tống Quân đứng ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Ta thuê không nổi phòng, tiền thuê nhà quá đắt.”

Học viện y học C là đại học lâu đời, nền tảng lại ở trung tâm chợ thành phố, phụ cận tiền thuê nhà không phải bình thường.

Chu Hoa Phùng Xuân nghe xong, nói: “Bọn ngươi xuống.”

Người là nàng gọi điện thoại gọi tới, hành lý của Tống Quân bây giờ còn gửi ở chỗ người gác cổng ở tầng một, không có đạo lý cấp người trở về. Hơn nữa nội dung thực nghiệm Chu Hoa Phùng Xuân đều đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần hiện tại Tống Quân bắt tay vào chuẩn bị.

Vì thế Chu Hoa Phùng Xuân lại gọi điện thoại cho học viên nghiên cứu sinh tới văn phòng.

Tống Quân nghe nàng hỏi: “Học viên chúng ta có phải hay không còn một người còn ngụ?”

….

“Ký túc xá có rảnh sao?”

….

“À, ta có một học viên trình báo nhập học, hiện tại ký túc xá nghiên cứu sinh của trường học không có biện pháp an bài, có thể an bài cho hắn một gian không?





“Tốt tốt, ta bảo hắn đi tìm ngươi, tốt, cảm ơn nhiều.”

Chu Hoa Phùng Xuân cúp điện thoại, đối với Tống quân nói: “Ta tìm cho ngươi một ký túc xá học viện bên này, bởi vì phòng học viện của mình, ngươi có thể tạm thời trước ở đó, đợi đến khi vào đầu tháng chín khai giảng, lại tới tìm quản lý kí túc xá của khoa là Tân An sắp xếp, ngươi xem thế nào?”

Tống Quân vội vàng nói: “Đương nhiên có thể”

Edit: meomoon86

Chu Hoa Phùng Xuân gật gật đầu, để Tống Quân tới tầng hai tìm Từ giáo sư phụ trách công tác nghiên cứu sinh, nói rằng đối phương sẽ giúp hắn an bài, lúc sau lại nói với Tống Quân rằng: “Ngươi trước tiên nghỉ ngơi chỉnh đốn xong thì đợi đến thứ Hai tới tìm ta, ta nói với ngươi công tác chuẩn bị thực nghiệm.”

Tống Quân vì thế nói: “Cám ơn Chu giáo sư.

Từ văn phòng Chu Hoa Phùng Xuân đi ra, Tống Quân cảm thấy có chút hơi mệt. Hắn không phải lần đầu tiên nhìn thấy Chu Hoa Phùng Xuân, nhưng lại cảm giác Chu Hoa Phùng Xuân người này tương đối nghiêm túc, cho nên đối đáp ứng xử luôn luôn thật cẩn thận.

Chính hắn vốn có tính cách cẩn thận, có đôi khi hắn cũng ghét chính mình sống mệt như vậy.

Nằm dưới thang máy đi tầng 2, Từ giáo sư hiển nhiên đã cùng vị kia nói chuyện rất nhiều, hắn đưa cho Tống Quân một cái chìa khóa, sau đó nói: “Ngươi chờ một chút, ta gọi điện thoại tìm đàn anh mang ngươi qua đó.”

Từ giáo sư lập tức gọi người tới đây.

Lúc sau, hắn lại nói với Tống Quân, “Hành Huy cũng sống ở ký túc xá, có vấn đề gì có thể hỏi hắn”

Tống Quân đợi hơn 10 phút thì thấy một nam sinh dáng cao nhìn gầy teo từ bên ngoài tiến vào, tới nói chuyện với Từ giáo sư, sau đó cười hì hì chào hỏi.

Nam sinh tự giới thiệu với Tống Quân: “Ta gọi là Hành Huy, khai giảng sẽ là nghiên cứu sinh năm thứ hai, là nghiên cứu sinh y học bệnh tâm thần.”

Tống Quân vội vàng hướng hắn chào hỏi: “Xin chào anh Hành Huy.”

Hành Huy là một người có tính cách hòa khí, là một người thích cười, hắn nói rất nhiều, theo Tống Quân cùng nhau đi xuống tầng một, còn chủ động giúp hắn xách hành lý.

Tống Quân dừng chân tìm hiểu tình huống của nhóm hắn.

Hành Huy nói: “Nói ngươi nghe về ký túc xá a, điều kiện không phải rất tốt, so với ký túc xá nghiên cứu sinh trường học tiện nghi, học viện chỉ có lấy bốn trăm đồng tiền ăn ở hàng năm, tuy nhiên trong phòng không có buồng vệ sinh, nhưng chỗ tốt là có thể chính mình phun nước lên, ngươi đi nhìn sẽ biết.”

Hành Huy vừa nói, một bên vừa mang theo Tống Quân đi ký túc xá.

Trong học viện y học C là cây cối cao lớn, xanh um tươi tốt, bởi vì là khu nhà cổ một trăm năm, có rất nhiều kiến trúc cũ kỹ, đã trở thành cảnh quan đặc sắc, được gia cố xử lý tốt như Tòa nhà Giáo học cũ đang được sử dụng. Vì để cảnh sắc nhịp nhàng thống nhất, trường học có rất nhiều tòa nhà mới cũng sẽ tận lực xây thành bộ dáng kiến trúc cổ như một bức tranh điêu lan. Kết hợp mái ngói muối xanh đỏ.

Khi Tống Quân theo Hành Huy tới tòa nhà ký túc xá kia, cũng không phải cái gì gọi là văn vật kiến trúc cổ, đây là một tòa nhà nhỏ hai tầng, đại khái là có bảy, tám mươi năm được xây dựng, mặt sàn xi măng, nhưng cầu thang vẫn là cầu thang gỗ, lúc giẫm lên để đi phát ra tiếng vang hắt xì.

Lầu một không có mấy người, các phòng toàn bộ đều được khóa, Hành Huy nói nơi đó là phòng chứa một ít tạp vật của học viện.

Tống Quân nghĩ đến học viện y học của bọn họ, nhất thời cảm thấy cái gọi là tạp vật này có chút âm trầm.

Từ cầu thang đi lên tầng hai, tổng cộng có bốn phòng, hành lang bên phải đối diện hai gian, Hành Huy nói một gian là của hắn, một gian khác là không, mà bên trái cũng có hai gian phòng, vẫn có một gian có người ở, một gian không.

Bên trái cuối hành lang, chính là phòng nước cùng buồng vệ sinh.



Hành Huy hỏi Tống Quân một gian phòng của hắn là thế nào.

Tống quân có chút mờ mịt, tỏ vẻ mình cũng không biết.

Hành Huy đem hành lý đặt ở trên hành lang, nói: “Đi lấy cái chìa khóa thử một chút đi.”Tống Quân thử đi tới phòng đối diện với Hành Huy trước, phát hiện cửa không mở ra, vì thế thử đi tới phòng bên trái hành lang, cửa phòng rất nhanh mà có tiếng mở.

Hành Huy đứng ở phía sau hắn, nói: “Ai nha, là ở đối diện với Hạ sư huynh.”

“Hạ sư huynh?” Tống Quân hỏi, nhìn thoáng qua cửa phòng đối diện đóng chặt.

Hành Huy nói: “Đúng vậy, Hạ sư huynh là tiến sĩ bệnh lý, rất lợi hại, ai cũng nói rằng đoán chừng hắn sẽ lưu lại học viện.” Vừa nói, Hành Huy một bên giúp hắn đem hành lý lấy tới, thúc giục hắn đi vào.

Căn phòng này không gian cũng không lớn, bởi vì nguyên nhân đối diện có tòa nhà che, có vẻ lấy ánh sáng không phải tốt, nhưng cũng không âm u quá đáng. Trong phòng có một cái trường hàng cửa cao thấp, một cái bàn, ghế hé ra, còn có một cái tủ quần áo, trừ đó ra thì cái gì cũng không có.

Quầy bàn thoạt nhìn đều rất cũ kỹ, mắt lần đầu tiên chứng kiến, Tống Quân cảm thấy cũng không phải vừa lòng, nhưng mà sống vẫn dễ chịu hơn là đi ra ngoài thuê phòng cho thuê để ở.

Trên giường trống rỗng, không có cái gì, trong phòng cũng không có quạt, càng đừng nói điều hòa.

Hai người như vậy đi tới, lại dẫn theo đồ vật này nọ, đều một thân mồ hôi, nhưng Tống Quân muốn bắt tay vào thu dọn phòng.

Hành Huy giúp hắn đem đồ vật buông liền chào tạm biệt, nói mình còn phải trở về bệnh viện, Tống Quân thế mới biết hắn còn học tại trường học đang là thực tập sinh ở Trung tâm Phụ Chúc Tâm Thần Vệ.

Tống Quân vội vàng nói cảm ơn, Hành Huy liền một mình rời đi.

Quét tước vệ sinh, thu thập hành lý, may mắn là Tống Quân chính mình còn dẫn theo đệm giường cùng chiếu, hắn đem trường cái hàng cửa kia hạ xuống và trải tốt cái giường, phía trên hàng cửa không dùng để chất đống hành lý.

Trong suốt thời gian cả buổi chiều, Tống Quân thu thập đem chỉnh lại gian phòng ký túc xá, mồ hôi ướt da đầu cùng quần áo toàn bộ ướt nhẹp. Nhưng mà vẫn còn thiếu rất nhiều đồ vật này nọ, hắn không rảnh nghỉ ngơi,hắn một chuyến đi ra siêu thị to bên ngoài trường học, sau đó mua đồ dùng cho cuộc sống trở về.

Mua tạm một bao cơm chiều để ăn, Tống Quân đi siêu thị, nhịn xuống đau lòng vì tiêu tiền, mua một cái quạt bàn nhỏ, bình đun nước, bình nước, cùng một ít linh tinh đồ dùng cần thiết cho cuộc sống rồi trở về ký túc xá, vừa đem đồ vật hướng để xuống mặt đất, chen vào quạt thổi cho mình, người thì hướng trên giường nằm xuống, tất cả đều rất nhanh mà cần được nghỉ ngơi.

Tống Quân nằm ở trên giường, bất tri bất giác ngủ một giấc, khi bừng tỉnh thì thời gian đã tới chín giờ.

Hắn bò xuống giường, cầm chậu cùng khăn mặt, tiếp tục mang theo một cái quần lót sạch sẽ, tính toán đi hướng phòng nước tắm nước lạnh.

Phòng nước không có cửa lớn, dựa vào tường có một hồ thoát nước, mặt sau còn lại là hai cái phòng riêng nhỏ là buồng vệ sinh, không có gương, ngọn đèn cũng không sáng.

Trong tòa nhà hiện tại chỉ có một mình Tống Quân, hắn do dự bước xuống, đem cửa sổ phòng nước lôi kéo, trực tiếp cởi đồ đứng ở bên hồ nước, dùng chậu nước lạnh dội người.

Tắm rửa xong, lau khô, Tống Quân mặc quần lót đi ra phòng nước, tính toán trở về phòng lấy quần áo tới đây để giặt.

Hắn vừa mới bước ra phòng nước liền nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang gỗ, chính mình còn chưa có trở về phòng liền nhìn thấy một thân ảnh thon dài từ cầu thang bước lên tầng hai đang hiện ra ở hành lang.

Đó là một thanh niên, mặc áo phông cùng quần bò đơn giản, nhưng Tống Quân nhìn thấy khuôn mặt hắn ngay đầu tiên liền lặng đi một chút. Thanh niên ngũ quan phi thường tinh xảo, dung mạo không phải là một câu anh tuấn đơn giản để hình dung, không nói lên lời mi mục như vẽ cũng không đủ. Chính là khí chất nhưng mà có chút lãnh, sau một lúc Tống Quân nhìn theo, nhưng cũng không có cười qua.

Tống quân chứng kiến hắn hướng một phương hướng chính hắn đi tới, vốn là sững sờ, sau đó kịp phản ứng, cà lăm một chút nói: “Hạ, Hạ sư huynh?”

Thanh niên đưa mắt nhìn thoáng qua hắn từ trên xuống dưới, đi đến gian phòng của mình cài chìa khóa vào ổ trước mở cửa, sau đó nói: “Đem y phục mặc lên.”

Tống Quân nhất thời mặt đều đỏ lên, vội vội vàng vàng trở về gian phòng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
đấu phá thương khung
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thực Hồn Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook