Quan Thanh

Quyển 7 - Chương 495: Trở về Quy Ninh (Phần 3)

Cách Ngư

22/04/2013



An Tại Đào ở tại khu kinh tế mới suốt cả buổi chiều. Hết tổ chức cuộc họp để kiểm tra công tác cơ bản của việc phòng chống dịch bệnh tại khu kinh tế mới, rồi lại xuống bệnh viện và các trạm y tế của thôn trong khu. Cuối cùng còn đến tham quan hạng mục sinh thái nông nghiệp của Tư Hà. Khi trở về thì màn đêm đã buông xuống.

Từ chối bữa tiệc chiêu đãi của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Quy Ninh vào buổi tối, đồng thời cũng không nể mặt lời mời của Tôn Hiểu Linh và Mã Hiểu Yến, An Tại Đào cùng với người của Văn phòng Giám sát xử lý Tỉnh ủy ăn một bữa cơm đơn giản tại nhà khách Quy NInh. An Tại Đào nói với Dương Hoa, sau khi ăn cơm xong sẽ quay về nhà của hắn ở Quy Ninh để dọn dẹp một chút.

Vừa vào đến tiểu khu, đột nhiên phát hiện dưới lầu một bóng dáng phụ nữ xinh đẹp, An Tại Đào trong lòng cười khổ một tiếng. Hắn biết Tôn Hiểu Linh chắc chắn sẽ ở nhà chờ hắn. Quả nhiên là không sai.

Bên trong căn nhà, đồ đạc phủ đầy bụi. Tôn Hiểu Linh ở một bên vừa phụ giúp An Tại Đào dọn dẹp, vừa than thở yêu cầu An Tại Đào để lại một cái chìa khóa cho cô. Về sau cô sẽ thường xuyên đến dọn dẹp cho hắn.

An Tại Đào do dự một chút rồi đồng ý.

Kỳ thật thì căn phòng này có dọn dẹp hay không thì cũng không quan trọng lắm. Dù sao thì cơ hội hắn ở lại Quy Ninh không nhiều. Căn phòng này chỉ giữ để làm kỷ niệm hoặc bán cho người khác cũng được.

Qua một thời gian nữa, hắn sẽ hỏi ý kiến của Hạ Hiểu Tuyết. Dù sao đây cũng là hôn phòng của hai người.

Buổi tối nay nhất định sẽ khác với những buổi tối khác.

Dưới ánh đèn dịu nhẹ trong phòng khách, Tôn Hiểu Linh dịu dàng bưng ra một chén canh gà, vẻ mặt quan tâm, dùng cái thìa đút canh cho An Tại Đào. An Tại Đào thì toàn thân thả lỏng, nằm trên sofa, vểnh chân xem TV.

Kỳ thật An Tại Đào không có thói quen như vậy. Nhưng Tôn Hiểu Linh và hắn khó có cơ hội gặp nhau như thế, cho nên hắn cũng không tiện từ chối cô.

Hình ảnh TV được chuyển sang một tin tức khác. Trong bóng đêm tối đen như mực, tiếng còi cảnh sát vang lên, ánh đèn lóe ra, nơi nơi đều là cảnh sát giao thông mặc sắc phục vàng nhạt. Một nữ phóng viên xinh đẹp xuất hiện trên màn ảnh:



- Kính thưa quý vị xem đài, tối nay, trên đường cao tốc từ Thiên Nam đến Lục Đảo Phòng Sơn đã phát sinh tai nạn xe cộ khiến một người chết và hai người bị thương. Theo như cảnh sát giao thông cho biết, người chết là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Phòng Sơn Khâu Phong. Còn người bị thương là Tiết Đức Bản, đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Phòng Sơn, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Bí thư Đảng ủy tập đoàn Vân Lan.

- Lái xe Vương Học Văn đã đâm vào đuôi một chiếc xe tải khiến cho Phó chủ tịch thành phố Khâu bị chấn thương sọ não, chết ngay tại chỗ. Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Vân Lan Tiết Đức Bản bị thương nặng, hiện đang được điều trị tại bệnh viện số một thành phố Phòng Sơn. Lái xe cũng bị thương nhưng tạm thời không nguy hại đến tính mạng. Trước mắt Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Tống Nghênh Xuân, Chủ tịch thành phố Đông Phương Du và các đồng chí lãnh đạo khác cũng đã đến bệnh viện để thăm hỏi người bệnh. Nguyên nhân gây ra sự cố đang được điều tra làm rõ.

An Tại Đào giật mình kinh hãi, lập tức ngồi dậy, kinh ngạc nói:

- Khâu Phong xảy ra tai nạn xe cộ? Còn có Tiết Đức Bản?

Tôn Hiểu Linh tất nhiên là cũng có biết Khâu Phong. Đột nhiên nghe được tin tức này thì cũng rất là khiếp sợ. Cô chậm rãi buông cái bát trong tay, nhíu mày lại:

- Ở thành phố xảy ra sự việc lớn như vậy, chỉ sợ là sẽ có loạn.

An Tại Đào không nói gì, trong lòng hơi có chút cảm thán. Mặc kệ nói như thế nào, Khâu Phong cũng coi như người quen của hắn. Một Phó giám đốc sở hào hoa, phong nhã. Thực tại này cũng khiến cho người ta phải tiếc thương. Chỉ có điều trong tai nạn xe cộ này còn xuất hiện Tiết Đức Bản, khiến cho An Tại Đào mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

Trước khi nhận được điện thoại Khâu Phong xảy ra tai nạn, Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Tống Nghênh Xuân đang cau mày tự hỏi một vấn đề quan trọng về An Tại Đào.

An Tại Đào cùng với người của Văn phòng Giám sát xử lý Tỉnh ủy đến Quy Ninh, nghe nói trước mặt mọi người tỏ ra rất thân thiết với Bí thư Thành ủy Lý Nam. Chi tiết bình thường này có lẽ người khác sẽ không để trong lòng, nhưng Tống Nghênh Xuân nghe xong đã thấy động trong lòng.

Bối cảnh của Lý Nam, Tống Nghênh Xuân biết rất rõ. Cha của Lý Nam là Lý Đại Niên tuy rằng không có cấp bậc cao, cũng không phải là lãnh đạo quan trọng ở trung ương, nhưng lại là thân cận bên cạnh Triệu lão, đã phục vụ cho Triệu lão hơn mười năm nay. Triệu lão đối với Lý Đại Niên nể trọng và tín nhiệm ai ai cũng biết.

Mà An Tại Đào không ngờ lại quen biết Lý Nam như vậy. Chuyện này có nghĩa gì? Chẳng lẽ tên tiểu tử An Tại Đào này lại có quan hệ nào đó với Lý Đại Niên? Nghĩ đến điều này, Tống Nghênh Xuân không khỏi hoảng sợ, nhưng chợt nghĩ lại cảm thấy không có khả năng đó.

Lý Đại Niên là người ra sao? An Tại Đào chỉ xuất thân từ một gia đình bình thường, như thế nào lại có quan hệ với Lý Đại Niên? Nhưng nếu không có khả năng đó thì An Tại Đào làm sao mà thân mật với Lý Nam như vậy?

Tống Nghênh Xuân trong lòng đang cảm thấy rối rắm thì liền nhận được điện thoại báo Khâu Phong gặp chuyện không may, thì cảm thấy sợ hãi, vội vàng chạy đến bệnh viện.



Một là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố, một là đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Phòng Sơn, một doanh nghiệp có sức ảnh hưởng rất lớn Tiết Đức Bản, hai người vừa mới gặp tai nạn xe cộ khiến một người chết, một người bị thương khiến cho quan trường Phòng Sơn chấn động thật lớn.

Buổi tối, Chủ tịch huyện Cốc Lan Chu Lệ Lệ bất chấp sự phản đối của Trương Hân, đã trực tiếp gọi điện thoại đến Trương gia ở Yên Kinh, hướng ông nội của Trương Hân là Trương đại tướng quân cầu viện.

Nghe Chu Lệ Lệ thuật lại tình hình, khác với tưởng tượng của Chu Lệ Lệ là Trương đại tướng quân phải nổi giận lôi đình, ngược lại ông cụ trầm mặc thật lâu, rồi phát ra một tiếng thở dài vô lực.

- Được rồi, Lệ Lệ, Trương Hân chung quy thì cũng đã thua. Tuy rằng kết quả đã nằm trong dự kiến của ông nhưng trong lòng vẫn cảm thấy chua chát. Nếu nó đã là con cháu Trương gia thì ông cũng đã cố gắng vì nó lắm rồi. Thua chính là thua, cũng không có gì ghê gớm lắm.

Trương đại tướng quân trầm giọng nói.

- Ông nội, nhưng Trương Hân đã bị thành phố tạm thời cách chức.

Trương đại tướng quân cười lạnh nói:

- Bí thư Thành ủy của các người tên là gì? Tống Nghênh Xuân phải không? Hừ, lá gan của y không nhỏ đấy, muốn Trương gia và An Tại Đào kia sống mái với nhau sao? Nếu tâm cơ đó của y mà ông không nhìn ra thì thật là uổng phí mấy chục năm làm người.

- Lệ Lệ, chỉ là tạm thời cách chức chứ không phải là miễn chức. Ông muốn xem thành ủy Phòng Sơn cuối cùng sẽ giải quyết việc này như thế nào.

Thanh âm của Trương đại tướng quân trở nên sẵng giọng:

- Các con cũng không nên gấp gáp. Hãy vững vàng! Lệ Lệ, bảo Trương Hân nghe điện thoại, bảo thằng nhóc đó nghe điện thoại cho ông.

Trương đại tướng quân ở trong điện thoại rống lên một tiếng giận dữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook