Long Huyết Chiến Thần

Chương 111: Chu Tước Chính Pháp

Phong Thanh Dương

27/09/2014

Lúc này, Lý sư huynh kia một bên vẫn hướng phương hướng Thực Tâm ma thú chạy đi, một bên quay đầu lại kinh ngạc nhìn thảm trạng hai người Trương, Vương, nhìn nhìn lại Long Thần đang hướng nơi hắn mà đến, vẻ mặt vẫn cười tà, làm cho Lý sư huynh sởn tóc gáy.

“Trời ạ, đây rốt cuộc là quái vật gì vậy?! Hôm nay ta gặp vận rủi gì thế này, thế nhưng lại chọc đến hắn”

Lý sư huynh triệt để mất đi ý chí chiến đấu, nhìn thấy Long Thần hướng mình đuổi theo, cái mông hắn căng thẳng, nhất thời dạt chân ra, bộc phát ra tốc độ mạnh nhất, chạy trốn thôi.

Mắt thấy Lý sư huynh cường đại nhất đều bỏ chạy thục mạng, tất cả mọi người đều ngừng lại, hai mặt nhìn nhau, cũng thấy được khiếp sợ và bi ai trong mắt đối phương, mà tiểu thiếu niên cuối cùng kia, thấy thương thế Vương sư huynh và Trương sư huynh, con ngươi ước chừng như muốn rớt ra ngoài.

“Hắn .. . hắn rốt cuộc là ai vậy …”

Hy vọng cuối cùng, Lý sư huynh bỏ chạy thục mạng, một bên chạy một bên gào thét tuyệt vọng: “Rốt cuộc ngươi là ai vậy? Ngươi là người ở đường nào? Giữa chúng ta không có thù oán, ngươi đã hại hai vị sư đệ ta, chẳng lẽ, ngươi còn không hài lòng sao?!”

“Ai nói không có thù hận hả, lúc nãy ngươi còn muốn cướp đoạt đồ của ta mà”

“Cũng chỉ là nói mấy câu thôi, ta … ta cầu ngươi tha cho ta đi? Tranh đoạt Thái Thanh kiếm kia, Thanh Phong đường ta thối lui, ta thối lui vẫn không được sao?"

Khi nói tới đây, cảm giác được khí tức trí mạng của Long Thần, đã cách mình càng ngày càng gần, Lý sư huynh cũng muốn xong đời rồi.

“Ngươi lui và không lui, ta quản cái lông gì chứ?”

Lúc này, hắn cách Lý sư huynh kia cũng chỉ khoảng hai ba thước mà thôi, thấy Lý sư huynh cái mông đầy đặn, di động quy luật ở trước mặt mình, cực kỳ động lòng người, con ngươi Long Thần quay ngược trở lại, nhất thời tốc độ nhanh hơn, nhanh chóng xẹt qua bên người Lý sư huynh, sau đó nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời.

Lần này, Lý sư huynh hoàn toàn giật mình, trong khoảng thời gian hắn sững sờ này, Long Thần đã không thấy đâu rồi.

“Tại sao? Tại sao hắn không có làm tổn thương ta?”

Lý sư huynh một thân mờ mịt, hắn đờ đẫn quay người lại, trong đầu là một mảnh trống rỗng, mặc cho hắn nghĩ như thế nào, cũng nghĩ không ra lý do Long Thần bỏ qua cho hắn.

“Chẳng lẽ hắn sợ Thanh Phong đường?”

Nghĩ tới đây, Lý sư huynh rốt cuộc cũng tìm được lời giải thích, rất nhanh hắn liền đi tới trước mặt các đệ tử khác, lại thấy ánh mắt dại ra của mấy tên đệ tử kia khi nhìn tới mình, nhất thời ngẩn ra, nói: “Các ngươi bày vẻ mặt kia, lại là có ý gì hả?”

“Lý … Lý sư huynh, ngươi, trên người của ngươi … không có quần áo”

Lý Sư huynh cúi đầu xuống nhìn lại, nhất thời phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa.

Thì ra, ngay khi Long Thần xẹt qua hắn, đã thuần thục, đem y phục của hắn kéo xuống …

*****

“Thực Tâm ma thú, đây là yêu thú Huyền giai tứ phẩm, tại phương diện lực công kích, mặc dù không am hiểu lắm, nhưng mà nó có một chiêu, tên là “Thực Tâm Ma”, có thể ảnh hưởng tâm trí con người, không giống loại tầm thường”

Long Thần tại trong đầu nhớ lại tư liệu Thực Tâm ma thú.

“Long Thần, ngươi thế nhưng đối với tên Lý sư huynh như vậy, ngươi … ngươi không phải là thích nam nhân đó sao …”

Tại bên trong Linh Hi kiếm, Linh Hi quấn quýt, thấp giọng hỏi.

Long Thần nhất thời một đầu mồ hôi lạnh, bĩu môi, không sao cả nói: “Cô nàng à, đợi một ngày lão tử đem ngươi lột sạch, đẩy ngã xuống giường, ngươi sẽ biết lão tử rốt cuộc là thích nam nhân, hay là thích nữ nhân …”

“Ngươi … lưu manh!”

Trong cười mắng, Long Thần đã cảm giác được, trong núi rừng phía trước, đã có khí tức rất nhiều người.

Một khu vực này, thổ hoàng đã hoàn toàn bất đồng.

Thổ địa nơi này xuất hiện màu đen, tương đối phì nhiêu, cho nên cây cối cao lớn không ít, tạo thành một rừng cây đan bện nhau, sơn thạch hỗn loạn, địa thế phức tạp, Long Thần tiến vào trong rừng cây này, đồng thời người tiến vào trong này như hắn, cũng có không ít.

Long Thần có thể ẩn tàng tung tích của mình, cũng không có mấy người nhìn thấy hắn. Rất nhanh, Long Thần cảm giác được tại phía trước, có một cỗ khí tức trầm trọng mà quỷ dị, đang ngủ đông tại chỗ sâu nhất trong rừng cây.



“Âm khí trong rừng cây rất nặng, vô cùng ẩm ước, Thực Tâm ma thú là loại yêu thú âm u, tất nhiên sẽ ẩn thân ở nơi như thế, và hoàn toàn ngược lại với Xích Viêm Kim Nghê Thú”

Theo khí tức kia, Long Thần nhanh chóng tiến vào, rất nhanh phía trước xuất hiện một khoảng trống trải, Long Thần núp sau một gốc cổ thụ cao lớn, quan sát tình hình bên trong.

Lúc này, không ngừng có người từ bên ngoài đi vào, đối với yêu thú đen nhánh ở giữa kia, hình thành bao vây bao quanh.

“Đây chính là Thực Tâm ma thú sao?”

Con yêu thú này, nếu so hình thể thì nhỏ hơn Xích Viêm Kim Nghê Thú một chút, là loại thú thuộc về bốn chân, toàn thân đen nhánh, trên da lông có đường văn màu máu quỷ dị, tạo thành ký hiệu phù văn, hơi nhô ra, nó có một đôi ánh mắt màu đỏ như máu, phảng phất như là mê vụ, chỉ cần nhìn sâu vào, rất nhanh sẽ lâm vào trong đó, không thể tự kiềm chế. tunghoanh ăn cắp truyện

Yêu thú này tựa như sói mà không phải sói, tựa như chó mà không phải chó, hình dáng dài nhọn, bốn trảo sắc bén, cái đuôi của nó vẩy lên cao, trên đó xuất hiện đầy dẫy gai nhọn, xem ra cũng là một loại thủ đoạn công kích cường đại.

“Thực Tâm ma thú này, quả nhiên so với Xích Viêm Kim Nghê Thú mạnh hơn không ít”

Lúc này, Thực Tâm ma thú bị nhiều người vây vào giữa như vậy, đã dần dần tức giận, thế nhưng những người này, có mấy nhân vật làm hắn tương đối kiêng kỵ, vì thế mới không lập tức động thủ.

Trí tuệ của Thực Tâm ma thú so với Xích Viêm Kim Nghê Thú còn muốn cao hơn nhiều.

Trong đám người kia, đều được một cao thủ đứng ở trước nhất, đến lúc này, trên cơ bản chỉ còn lại cao thủ bảy đường, và đều đã đến nơi này đông đủ.

Duy chỉ không có tới chính là Thanh Phong đường, lúc này, mọi người đã nghi hoặc, vì sao lại thiếu mất Thanh Phong đường, thế nhưng những người khác cũng lười để ý tới.

Ngoại trừ Thanh Phong đường, ở nơi này có công dụng, chỉ có Nhân Đan cảnh đại thành, trong hơn một trăm người, cao thủ Nhân Đan cảnh đại thành, chỉ có mười mấy người mà thôi, mà võ giả đạt tới Nhân Đan cảnh đỉnh phong như Phượng Vũ Thiên, cũng chỉ có một mình Sở Vân Dao.

Những Nhân Đan cảnh đại thành khác, mặc dù thực lực vô cùng tiếp cận, nhưng mà cách hai người bọn họ, vẫn còn có chút chênh lệch. Lúc này, Phượng Vũ Thiên cùng Sở Vân Dao chia ra trấn thủ trước sau Thực Tâm ma thú, uy hiếp nó.

Long Thần nhìn nhìn Phượng Vũ Thiên đang hưng phấn, nhất thời khóe miệng toát ra một chút cười lạnh.

“Bây giờ thì uy phong rồi, một khi lão tử xuất thủ, ngươi sẽ gặp phải bi kịch thôi”

Ở trong đám người kia tìm được Liễu Linh, vài ngày qua đi, Liễu Linh lúc này đã giống như không có chuyện gì xảy ra, ở trong đám người, đôi mắt đẹp khẩn trương nhìn chằm chằm Phượng Vũ Thiên.

“Không biết nơi đó của nàng, huyết thủ đại ấn của lão tử có tản đi không nhỉ …”

Long Thần vui thích nghĩ tới, sau đó nhìn về phía Sở Vân Dao.

“Tiểu cô nương này mặc dù tuổi không lớn, nhưng mà khí chất thành thục, ý nhị mười phần, nếu không phải có Linh Hi giám sát, lão tử nhất định sẽ hạ thủ với nàng”

Tại trong khi Long Thần đang còn ảo tưởng, Linh Hi đột nhiên nói: “Ngươi đang đánh cái chủ ý quỷ quái gì đó”

Long Thần sợ hết hồn, vội vàng cảm khái nói: “Ta đang suy nghĩ, tại sao cùng là nữ tử, nhưng mà Linh Hi nhà ta lại xinh đẹp như vậy, các nàng lớn lên đều xấu hoắc à?”

Lúc này, Thực Tâm ma thú rốt cuộc đã không nhịn được nữa muốn động thủ.

“Trước kia có chuyện gì đó, lão tử đều vọt tới trước nhất, hôm nay liền để cho các ngươi giết tới trước nhất đi, chờ các ngươi thành công, lão tử đến thò chân vào, xía vào, cho các ngươi tức chết cái coi”

Long Thần đánh chủ ý như vậy, liền an tâm ở một bên ẩn núp, chuẩn bị xem bọn hắn diễn một vỡ hài kịch cực hay.

Người ở trong chỗ này, ai ai cũng sẽ không nghĩ tới, lúc này vẫn còn có một cao thủ đang ngủ đông ở bên cạnh.

Lúc này đây, những võ giả Nhân Đan cảnh tiểu thành, dưới mệnh lệnh của người dẫn đầu, đã hướng bên cạnh thối lui, chỉ còn dư lại có mấy người thôi, đều là cao thủ Nhân Đan cảnh đại thành.

Mười mấy cao thủ Nhân Đan cảnh đại thành, đủ để đối phó với Thực Tâm ma thú, kỳ thật sớm đã đủ rồi.

Đối với bọn họ mà nói, giết chết Thực Tâm ma thú chỉ là một khâu trong đó, đợi khi giết chết Thực Tâm ma thú rồi, khi đó chính là lúc tranh đoạt Thái Thanh kiếm, và cũng là một khâu trọng yếu hơn. tunghoanh là lũ ăn cắp truyện

Đến lúc đó, trong Thanh tộc, cường giả kiệt xuất các đường, mới có thể tiến hành tự giết lẫn nhau!

Chiến đấu, vào giờ khắc này đã được bắt đầu.



Phượng Vũ Thiên và Sở Vân Dao đều không có động thủ, mà là có một võ giả trẻ tuổi Nhân Đan cảnh đại thành, hướng Thực Tâm ma thú công kích một quyền.

Đây rõ ràng cho thấy là một loại chiến kỹ Huyền giai sơ đẳng, tại trong tay cao thủ này, rất thành thục sử dụng ra ngoài, lực công kích khổng lồ kia, nhất thời mà cho Thực Tâm ma thú, phát ra một trận gầm thét trầm thấp.

Trong giây lát, trong giây lát này Thực Tâm ma thú liền hóa thành một đạo huyễn ảnh hắc sắc, lấy tốc độ mạnh hơn gấp mười lần trở lên so với võ giả Nhân Đan cảnh đại thành kia, hướng võ giả Nhân Đan cảnh này phóng tới.

Tốc độ Thực Tâm ma thú, cũng làm cho Long Thần vô cùng khiếp sợ.

“Quả nhiên không hổ là yêu thú Huyền giai tứ phẩm, tốc độ này, sợ rằng tên kia cũng muốn xong đời rồi …”

Ý niệm trong đầu Long Thần vừa mới dâng lên, sau đó tất cả mọi người đều thấy được, người xuất thủ lúc nãy, đã bị Thực Tâm ma thú chấn bay ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên nhận lấy va chạm cực lớn.

Điều này chỉ rõ Thực Tâm ma thú, chỉ là va đụng bình thường mà thôi.

Thấy cảnh tượng như vậy, chân mày mọi người sâu sâu nhíu lại, lúc này, Sở Vân Dao trong thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng bỗng nhiên vang lên: “Các vị, chúng ta cùng nhau vây công, nhìn súc sinh này ứng nghiệm vào người nào”

Long Thần phát hiện, thiếu nữ này có lực kích động vô cùng, nàng vừa dứt lời, những cường giả Nhân Đan cảnh đại thành còn lại, vội vàng hai mặt nhìn nhau, sau đó liên tục phát rống, phát ra từng chiêu công kích cường đại, vây bắt Thực Tâm ma thú!

Hơn mười chiêu công kích huyến lệ mà cường hãn, cho dù bản thân Long Thần gặp phải tình huống như thế, cũng sẽ bị thương, vậy mà Thực Tâm ma thú lúc này lại không chút hoang mang.

Nó lạnh lùng nhìn đám người kia, bỗng nhiên, từ trên người nó tản mát ra một cỗ khí tức quỷ dị, đột nhiên thét to, sau đó, tại nơi miệng nó, phun ra ngoài một đoàn khói đen đậm đặc.

Khói đen kia, giống như một con trường xà, hướng công kích mọi người càn quét qua, Sở Vân Dao vội vàng dịch chuyển, lập tức kinh hô: “Mau tranh ra, đây là ‘Thực Tâm Ma’”.

Phàm là người tới nơi này, đối với Thực Tâm ma thú hiểu rõ, khẳng định cũng không phải chỉ một chút xíu. Dĩ nhiên cũng nghe qua đại danh Thực Tâm ma thú này, cũng biết một chiêu nổi tiếng kia.

Lúc này, tất cả mọi người đều vội vàng thối lui.

Sở Vân Dao nói ra hai câu, hơn nữa thực lực bản thân nàng đã để cho Thực Tâm ma thú vào lúc này đã chú ý tới nàng.

Ánh mắt màu đỏ tươi kia, gắt gao nhìn chằm chằm Sở Vân Dao, chốt lát sau, thân thể của nó giống như một mũi tên rời cung, hướng Sở Vân Dao đánh tới.

Dưới áp lực khổng lồ kia, Sở Vân Dao lại không chút hoang mang, có thể thấy được, tố chất trong lòng nàng, không phải Liễu Linh có thể so sánh được.

Lúc này, Thực Tâm ma thú đã vận dụng móng vuốt, móng vuốt bén nhọn là vậy, trong khi huy động, yêu lực bàng bạc, từng đạo quang mang đen nhánh bám vào trên móng vuốt, hiển nhiên, đây là có thể so với chiến kỹ công kích, hơn nữa còn là chiến kỹ không kém.

“Đây chính là Yêu Hồn Thiết Trảo trong truyền thuyết của Thực Tâm ma thú …”

Sở Vân Dao sắc mặt không thay đổi, vào lúc này, Long Thần liền thấy, tại trong tay nàng xuất hiện một thanh kiếm trắng thuần, phảng phất như bạch ngọc mà cứng cỏi, đột nhiên nhấc lên, nhất thời từng đạo kiếm quang hướng Thực Tâm ma thú bức tới.

"Tố Tâm Kiếm Ảnh"

Từng đạo kiếm quang kia, giống như sóng triều, đột nhiên chặn trước mặt Thực Tâm ma thú, thấy công kích này, Long Thần chân mày cũng nhíu lại, thì thầm: “Thanh kiếm này, hiển nhiên là linh kiếm Huyền giai sơ đẳng, kiếm chiêu của tiểu nha đầu này, không biết ta có thể đỡ nổi hay không nữa …”

Long Thần cho là, người đang xem cuộc chiến từ xa xa, chỉ có mình hắn thôi, hắn lại không biết, trong rừng cây bên trái cách hắn một khoảng không xa, có tám người đang chuyện phiếm với nhau, cũng đang nhìn cuộc chiến bên này.

“Tố Tâm Kiếm Ảnh của Vân Dao tiểu thư, đã sử dụng đến trình trạng xuất thần nhập hóa rồi, tại bên trong Nhân Đan cảnh, trên căn bản là ở thế vô địch …"

Liễu Lam nhẹ nhàng phập phồng bộ ngực căn tròn, nói ra một câu như vậy, sau đó đôi mắt đẹp nhìn vào trong sân.

Đúng vậy, bọn họ chính là người dẫn đội tám đường, thí luyện Thiên Vũ cảnh lần này, trước đó bọn họ còn không có xuất hiện, đợi sau khi Thực Tâm ma thú xuất hiện, bọn họ mới ở xa xa xem tình hình ở bên này một chút. Đồng thời cũng là vì tình trạng phát sinh ngoài dự liệu.

“Cũng không nhất định, cũng không nhất định, Liễu chấp sự nói sai rồi, Phượng Vũ Thiên Thanh Dương đường, có được Chu Tước huyết mạch Chu Tước gia tộc, tương đối không đơn giản, hơn nữa còn lớn tuổi hơn Vân Dao tiểu thư một chút, kinh nghiệm chiến đấu càng sung túc hơn, nói vậy vô địch lần nầy, phải là Thanh Dương đường mới đúng”

Thấy người nói chuyện, một thân nóng bỏng nhìn thân thể của mình, Liễu Lam cười nhạt, không để ý đến gã thèm thuồng với mình, mà là nhìn về một người khác, nói: “Không biết người Thanh Phong đường, tại sao bây giờ còn chưa tới nhỉ?”

Người nọ nhìn chung quanh, thấy Liễu Lam hỏi mình, liền cố giả vờ bộ dáng trấn định, nói: “Đám nhóc kia, không biết đã chạy đi nơi nào rồi, đoán chừng rời đi có chút xa xa. Nói vậy qua không lâu nữa, là có thể đến”

“Thật sao? Ta cho là Thanh Phong đường đánh cái chủ ý, là chờ bọn hắn chiến đấu kết thúc, sau lại đến diễn trò ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi mới đúng”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Long Huyết Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook