Linh Khí Bức Nhân

Chương 148: Nắm mũi dẫn đi

Ngọa Ngưu Chân Nhân

16/11/2018

Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ

"Ngươi?"

Mã Hùng không nhịn được, phải cười lên, phất tay nói, " Sở Ca, những chuyện ngươi làm đã đủ nhiều a, hiện tại nhiệm vụ của ngươi chính là nghỉ ngơi thật tốt, chờ chúng ta đánh bại địch nhân, lại uống rượu ngon, ăn mừng.

"Đừng lo lắng, Linh Sơn mặc dù chỉ là thành phố cấp 2 cấp 3 không có danh tiếng gì, nhưng cũng không phải là chỗ để tổ chức Thiên Nhân muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, nếu như là đã nắm được cái đuôi của địch nhân, chẳng lẽ chúng ta sẽ trơ mắt nhìn bọn hắn chạy?

"Hiện tại, vô luận khu phố cũ hay là khu vực mới khai phá, trong mỗi một cái hang động, mỗi một chỗ khu vực đông dân cư, mỗi một khu vực khả nghi là có linh mạch, đều có hàng loạt cao thủ tụ tập, áp dụng phương thức lục soát trải thảm, ta nghĩ, đối mặt với thiên la địa võng, nói không chừng địch nhân đã tự loạn trận cước, căn bản không chỗ có thể trốn, điều duy nhất phải lo lắng là đối phương sẽ chó cùng rứt giậu, ngọc thạch câu phần mà thôi.

"Cho nên, yên tâm 120%, hết thảy đều giao cho chúng ta!"

"Vậy là tốt rồi."

Sở Ca thở dài một hơi.

Ngẫm lại cũng thế, chính mình bất quá là một sinh viên, bởi vì liên tiếp cơ duyên xảo hợp mới một đường thẳng tắp như vũ bão chói lọi lên sàn trong thiên kiêu tranh bá, phá hủy âm mưu lớn của tổ chức Thiên Nhân.

Chiến đấu nguy hiểm và phức tạp như bắt thành viên của tổ chức Thiên Nhân, hay là giao cho những nhân sĩ chuyên nghiệp như Mã Hùng đi.

Dù sao, chờ Mã Hùng bắt được người hướng đạo, để Sở Ca hung hăng nện hai quyền, lại chụp ảnh gửi cho Hứa Quân nhìn, hẳn là có thể kích phát ý chí của hắn.

"Tốt, để cựu đội trưởng Tào đưa các ngươi đi về nghỉ, chuẩn bị sơ tán, có tin tức ta sẽ lập tức thông báo cho các ngươi, nếu như các ngươi nghĩ đến manh mối mới, cũng có thể tùy thời liên lạc với cựu đội trưởng Tào và ta." Mã Hùng nói.

"Chờ một chút, đội trưởng Mã, ta có một vấn đề." Hứa Nặc bỗng nhiên nói.

"A, Hứa Nặc, ngươi muốn hỏi cái gì?" Mã Hùng có ấn tượng không tệ với Hứa Nặc.

" tổ chức Thiên Nhân, thật, thật đáng sợ, ngài cảm thấy, nó đến tột cùng là một cái tập đoàn tội phạm, hay là một cái tập đoàn khủng bố đâu?" Hứa Nặc nghiêm trang hỏi.

"..."

Mã Hùng không biết nữ sinh cấp ba vì sao lại hỏi như vậy, suy nghĩ một chút, trả lời, " chúng ta một mực đóng quân tại Linh Sơn, thật ra thì rất ít khi va chạm với tổ chức tội phạm toàn cầu cấp tiến như này, bất quá từ tình báo do trụ sở chính của tổ chức X-men đưa tới, tổ chức Thiên Nhân vẫn là thiên về hướng phía tập đoàn tội phạm, thành viên trong tổ chức cũng đều là tội phạm nguy hiểm.

"Bất quá, linh khí khôi phục, đủ loại ngưu quỷ xà thần đều ào ào nổi lên mặt nước, tư tưởng của rất nhiều giác tỉnh giả đều sẽ phát sinh nhiễu sóng, thậm chí do tu tiên giả và ma pháp sư châm ngòi thổi gió, sẽ biến thành tràn ngập tín ngưỡng tà ác. Nói cho cùng, tổ chức tội phạm và tập đoàn khủng bố, cũng không có gì khác biệt, đều là địch nhân của Liên Minh Địa Cầu, là công địch của toàn dân!

"Hứa Nặc, vì cái gì hỏi như vậy, ngươi lại nghĩ tới điều gì sao?"

Chẳng biết tại sao, Mã Hùng lại có chút chờ mong, nữ sinh cấp ba không quá thu hút, còn có thể nói ra "Kiến giải độc đáo" gì.

Bất quá, Hứa Nặc nhìn quanh bốn phía, tất cả tinh tức trên máy tính và trên màn hình lớn đều thu hết vào mắt nàng, sau đó cười cười, lắc đầu nói: "Không có gì, tạ ơn ngài, đội trưởng Mã, nếu như muốn có bất kỳ manh mối gì, chúng ta sẽ liên hệ với ngài ngay lập tức."



Nàng nhẹ nhàng kéo góc áo của Sở Ca, ra hiệu Sở Ca có thể đi.

Khi ba người rời đi trung tâm chỉ huy tác chiến tạm thời, phương hướng của khu phố cũ vang lên tiếng cảnh báo trầm thấp trong thời gian dài.

Những người trưởng thành trong Kỷ Nguyên Tai Ách vô cùng quen thuộc với tiếng cảnh báo này.

Kia là điềm báo thiên tai đột kích.

Nhưng lần này, "Thiên tai" lại trở thành "Nhân họa".

Sở Ca dõi mắt trông về phía xa, nhìn về phía quân doanh ở phía đông thành phố, binh sĩ toàn thể xuất động, từng đoàn từng đoàn xe quân đội màu xanh,cuốn lên bụi mù đầy trời, không thể nhìn thấy điểm cuối, một khi tiến vào khu phố cũ, lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Tào đại gia cũng nhận được thông báo của tổ chức X-men muốn hắn tham dự công việc sơ tán và an trí người dân.

Không ít quân dự bị và thanh niên trai tráng trong các công ty nhà máy, đều nhận được điện thoại trong đơn vị, đồng dạng muốn bọn hắn cống hiến lực lượng của mình, duy trì trật tự.

Không có cách, muốn trong thời gian ngắn nhất sơ tán hơn trăm vạn người dân, thì quân đội, Bộ Đội Mũ Đỏ, tổ chức X-men, cục điều chỉnh đặc biệt, cảnh sát lại thêm toàn thể người dân phải đồng tâm hiệp lực mới được.

Trong lúc nhất thời, kêu loạn, náo ào ào, lòng người bàng hoàng, phảng phất lại về tới vài thập niên trước, thiên tai không ngừng.

Trước khi Tào đại gia vội vàng rời đi, đã nhắc Sở Ca và Hứa Nặc đi tìm Khương đại phu, và tạm thời di chuyển cùng tất cả mọi người trong bệnh viện đến phụ cận của quân doanh.

Hứa Nặc lại trèo lên nóc của một xe buýt, nhón chân lên, dõi mắt trông về khu phố cũ ở phía xa.

Nữ sinh cấp ba nhìn từng đoàn từng đoàn xe quân sự màu xanh, xe cứu hộ màu đỏ và xe Suv màu đen tiến vào khu phố cũ có nhà cao tầng san sát, như có điều suy nghĩ.

"Hứa Nặc, mau xuống đây, cần phải đi!" Sở Ca kêu lên.

"Chờ một chút."

Hứa Nặc bỏ kính mắt xuống, nhẹ nhàng xoa nắn huyệt Thái Dương, dùng bành tay mảnh khảnh che giấu ánh sáng màu hồng trong mắt nàng, nói, "Tiểu ca, giúp ta kiếm một ít, thật nhiều giấy, có bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, lại thêm hai cái bút."

"Giấy và bút?"

Sở Ca sửng sốt, "Hứa Nặc, ngươi muốn làm gì?"

"Chờ một lúc ta sẽ giải thích, tóm lại, nếu như ngươi muốn tóm lấy "Người hướng đạo", vì anh ta mà báo thù, liền nhanh tìm một chút giấy và bút."

Hứa Nặc đứng trên nóc xe, nhìn Sở Ca một chút, "Nếu không, dựa theo kế hoạch của đội trưởng Mã, tìm kiếm lung tung trong khu phố cũ, chưa chắc có thể bắt được người hướng đạo."

"Cái gì?"



Sở Ca trừng to mắt, do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Hứa Nặc.

Hắn thò đầu vào mấy gian lều vải chữa bệnh, vụng trộm tiến vào một lều vải chữa bệnh không có người, trộm một chồng giấy A4, thuận tay cầm hai cái bút.

Lúc trở lại xe buýt, Hứa Nặc tựa như lão tăng ngồi xếp bằng nhập định, hai mắt nhắm nghiền, con mắt nhanh chóng xoay tròn, giống như đang tính toán cái gì đó rất to lớn.

Khi vừa tiếp nhận giấy và bút, hai tay của nàng lập tức hóa thành hai đoàn sương mù màu xám, vậy mà tay năm tay mười, đồng thời nhanh chóng bôi trét lấy cái gì đó trên hai tấm trên giấy.

Sở Ca nổi lên lòng hiếu kỳ, bò lên trên xe buýt xem xét, Hứa Nặc tựa như là một, không, là hai cái máy đánh chữ hình người, hàng loạt tin tức có liên quan tới tổ chức Thiên Nhân đều được ghi lại ở trên giấy, thậm chí bao gồm bản vẽ thiết kế lắp đặt của Tụ Linh Trận, cùng bản đồ của khu phố cũ của Linh Sơn.

"Hứa Nặc!"

Sở Ca kinh hô, "Ngươi làm sao có thể có nhiều tư liệu cặn kẽ như vậy?"

"Ta vừa mới nhìn thấy ở trung tâm chỉ huy tác chiến tạm thời a."

Hứa Nặc cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục "Đóng dấu", "Cho nên, ta mới muốn ngươi nhanh chóng cầm giấy và bút tới, trí nhớ tốt không bằng ghi chép, không tranh thủ thời gian ghi chép lại, chờ một lúc ta sẽ quên."

"..."

Sở Ca cũng là thực hiện hơn hai tháng vật lý trị liệu cho mắt người, nhờ có thuốc biến đổi gien và năng lượng chấn kinh phụ trợ, bộ não đạt được khai phát cực đại, trí nhớ, năng lực tư duy logic, năng lực lý giải phân tích đều cao hơn rất nhiều.

Nhưng muốn hắn chỉ cần tùy tiện nhìn mấy lần, liền sao chép tất cả tin tức trong trung tâm chỉ huy tác chiến trong, đây là nhiệm vụ bất khả thi a.

Bỗng nhiên, Sở Ca nghĩ đến một cái khả năng, con mắt trừng càng lớn: "Hứa Nặc, ngươi ng đã thức tỉnh cái gì... siêu năng lực đặc biệt thông minh, chính là cái kia, cái kia, năng lực liên quan tới "Dao động sóng não"?"

"Ta không biết, có lẽ vậy."

Hứa Nặc rất nhanh sao chép xong tất cả tin tức, đem trải từng tờ giấy ra nóc xe buýt, cắn cán bút, nghiêm túc suy tư, thuận miệng nói, " yên tâm, ta không giống anh ta,kháng cự đăng ký ghi tên, mưu toan đối kháng toàn bộ liên minh, có thời gian ta sẽ đi đăng ký ghi tên, tiến hành kiểm tra toàn diện."

"Tốt a."

Hứa Nặc luôn luôn rất thông minh, Sở Ca tin tưởng nàng sẽ không làm việc ngốc, nhưng hắn vẫn không hiểu, "Hứa Nặc, ngươi sao chép nhiều tin tức như vậy làm gì, còn có, ngươi mới vừa nói, "Dựa theo kế hoạch của đội trưởng Mã chưa đã bắt được người hướng đạo", lại là có ý gì?"

"Chính là nghĩa đen đó, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy cả câu chuyện đều vô cùng đáng ngờ, "Chứng cứ" do đội trưởng Mã phát hiện, căn bản là không đáng giá nhắc tới, dựa theo phỏng đoán của hắn để phỏng đoán mưu đồ của tổ chức Thiên Nhân, tất cả mọi chuyện đều là nói không thông?"

Hứa Nặc thổi một sơi tóc, "Chẳng lẽ ngươi thật sự không nhìn ra, đến tận bây giờ đội trưởng Mã vẫn còn bị tổ chức Thiên Nhân nắm mũi dẫn đi?"

"Ây..."

Sở Ca sửng sốt nửa ngày, nói, "Ta, ta cũng nhìn ra một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Khí Bức Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook