Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 44: Ngày đoàn viên

Bình Quả Trùng Tử

14/01/2016

Hai tỷ muội đi tới chính sảnh liền nhìn thấy Dương thị đang ngồi trong chính sảnh dùng trà, nhị phu nhân hầu hạ bên cạnh.

Hiện tại tam phu nhân đang bị cấm túc, tứ phu nhân ốm đau trên giường, l.q.d ngược lại nhị phu nhân tương đối thoải mái. Nếu không có Dương thị, như vậy tất cả Bàng quốc công phủ này liền không phải thuộc về mình cùng Vũ nhi sao?

Bàng Lạc Vũ cùng Bàng Lạc Tuyết đi tới trước mặt Dương thị hành lễ: "Tham kiến mẫu thân." Rồi quay sang nhị phu hành lễ.

Dương thị cười nói: "Hai tỷ muội ngươi thế nhưng tới thật sớm, Băng nhi phái người đến nói thân thể mình không được thoải mái, trễ một chút mới tới, hôm nay người tới chắc hẳn sẽ không ít, Vũ nhi cũng cập kê, lão gia cũng có thể bắt tay vào bắt đầu tuyển chọn."

Bàng Lạc Vũ nghe nói như thế bị dọa làm rơi khăn tay xuống đất.

Nhị phu nhân nhìn về phía Bàng Lạc Vũ nói: "Vũ nhi? Không thoải mái ở chỗ nào sao?"

Bàng Lạc Vũ nhặt khăn tay lên, thái độ bình tĩnh nói: "Nữ nhi, nữ nhi chỉ là không muốn xuất giá quá sớm."

Dương thị nói: "Làm sao lại nói như vậy, ngươi đã cập kê, chẳng lẽ phải đợi thành lão cô nương sao, ngươi yên tâm việc này lão gia đã tính toán kỹ, ngươi cứ chuyên tâm ở nhà thêu trang phục cưới trước thì tốt rồi."

Bàng Lạc Vũ đang muốn nói chuyện.

Nhị phu nhân nghe đến việc thêu y phục liền bất mãn, ngón tay con gái của mình bị thương, viết chữ cũng miễn miễn cưỡng cưỡng, huống chi là thêu y phục? Chẳng lẽ Dương thị cố ý, muốn để nữ nhi của mình tùy tiện bị gả ra ngoài sao, thế là cười nói: “Đa tạ lão gia cùng phu nhân lo lắng, tuy nói Vũ nhi là thứ xuất, thế nhưng xác thực đã được quý phi nương nương chuẩn bị, nương nương nói hôn sự của Vũ nhi nàng muốn đích thân tự tay lo liệu.”

Tâm trạng Dương thị không vui, nàng chính là Quốc công phu nhân, thân là nhất phẩm cáo mệnh, lại là đương gia chủ mẫu trong nhà này, Bàng Lạc Vũ chỉ là cái thứ nữ, hiện tại lại lấy danh phận của quý phi đến áp nàng sao.

Bàng Lạc Tuyết nói: “Mẫu thân chẳng qua là lo lắng cho hôn sự của tỷ tỷ, nhị di nương đã quá mức nhạy cảm rồi, mặc dù tỷ tỷ là thứ xuất, nhưng rốt cuộc mẫu thân mới là mẫu thân chân chính của tỷ muội chúng ta, mẫu thân là vừa ý tỷ tỷ mới nói việc này với nhị di nương, nếu như di nương không coi trọng chắc hẳn trong lòng di nương cũng có tính toán rồi hay sao?”

Bàng Lạc Tuyết bất mãn với sắc mặt nhị di nương, vừa mới nắm giữ quyền lực trong nhà một chút liền muốn làm chủ hôn sự của nữ nhi mình, thiếp cũng chỉ là thiếp, nếu Dương thị tùy ý sắp xếp một nhà nào đó cho Bàng Lạc Vũ, cho dù là ai đi nữa cũng không thể nói cái gì.

Trong lòng nhị di nương phẫn hận, không khỏi ủy khuất nói: “Ta làm sao dám chất vấn phu nhân chứ, l.q.d chỉ là Vũ nhi vừa mới cập kê, quý phi nương nương liền tới ban chỉ nói là hôn sự của Vũ nhi nàng cũng muốn can thiệp, thiếp thân ta cũng không dám phản bác. Huống chi trong nhà ngoại tổ mẫu của Vũ nhi đều là con trai, chỉ có Vũ nhi là cháu gái, nên đau lòng lo lắng.”

Dương thị mỉm cười nói: “Vũ nhi vừa mới cập kê, chuyện này cũng không vội, quý phi nương nương đã ngỏ lời bận tâm, l.q.d ta có cái gì không vui chứ, dù sao nương nương cũng đau lòng lo lắng cho Vũ nhi nhiều nắm nay. Để ta đi nói với lão gia, chuyện hôn sự của Lạc Vũ hay là do muội muội làm chủ đi.”

Nhị phu nhân vội vàng quỳ xuống nói: “Muội muội làm sao dám xen vào quyết định của phu nhân chứ.”

Dương thị liếc mắt nhìn một cái, thân thủ nâng nhị di nương lên, nói: “Hôm nay là ngày tốt, muội muội lại không làm sai chuyện gì, quỳ ở đây thì còn bộ dáng gì nữa.”



Trong lòng Bàng Lạc Vũ rối rắm, mình một lòng muốn gả cho Tấn vương, thế nhưng phu nhân cùng dì đều muốn lo liệu mọi người sẽ không làm theo như ý nghĩ của mình. Nhưng nhìn mẫu thân bị Dương thị ép tới mức không nâng đầu dậy nổi, trong lòng cảm thấy không cam lòng, cũng vội vàng quỳ xuống nói: “Nhị di nương chẳng qua là lo lắng cho Vũ nhi nên mới có thể lỡ lời như vậy, mẫu thân ngàn vạn lần không nên tức giận.” Lại quay đầu nói với nhị di nương: “Di nương đừng nghĩ gì nữa, mẫu thân của Vũ nhi là đại phu nhân, thân là tử nữ, chuyện hôn nhân đại sự của mình đương nhiên là do mẫu thân làm chủ. Mặc dù quý phi lo lắng cho Vũ nhi, thế nhưng chuyện trong Bàng quốc công phủ này, cuối cùng vẫn là do phu nhân làm chủ, khi nào đến phiên di nương nói chen vào.”

Nhị di nương biết Bàng Lạc Vũ đang vì mình mà nói chuyện, nếu không phải là có Dương thị ở đây, chính mình cần gì phải để nữ nhi ruột thịt đến nói mình không phải mẫu thân như thế, đau buồn ập đến, nước mắt rơi xuống.

Bàng Lạc Tuyết ở một bên nhìn hai người kia diễn trò. Mà khách nhân đã sắp tới, bởi vì chuyện hôn sự của Bàng Lạc Vũ mà để cho nhị phu nhân khó chịu, mặt mũi của phu nhân cũng sẽ không tốt, lời truyền đi có thể bị người ta cho rằng là Dương thị ức hiếp nữ nhi thứ xuất, sẽ phá hủy thanh danh của Dương thị.

Bàng Lạc Tuyết đi lên phía trước nâng nhị phu nhân lên: "Trong lòng mẫu thân cùng di nương và quý phi đều là lo lắng cho tỷ tỷ như nhau, di nương đừng nên suy nghĩ nhiều, dù sao tỷ tỷ cũng vừa cập kê, l.q.d chắc hẳn di nương cũng muốn để tỷ tỷ ở lại thêm chút thời gian nữa. Việc này cũng không cần vội, di nương để việc này ở trong lòng là được, mẫu thân cũng không phải mặc kệ tỷ tỷ, nếu quý phi nương nương lo liệu việc này, cũng là chuyện tốt, ánh mắt của quý phi nương nương, chắc hẳn phụ thân cũng sẽ vừa lòng. Tân khách cũng sắp tới rồi, di nương chùi nước mắt một chút, ra chiêu đãi khách nhân mới được, đừng để mất quy củ.”

Nhị di nương khóc sướt mướt liền đi vào trong, Dương thị nâng Bàng Lạc Vũ lên nói: “Vũ nhi đứng lên đi, mẫu thân cũng là muốn ngươi ở thêm hai năm, chỉ là muốn ngươi chuẩn bị, muốn tìm người gia giáo đàng hoàn cũng thật khó, dù sao di nương ngươi cũng không vội, ngươi cũng không cần quá lo sợ, hôm nay là ngày lành, l.q.d chắc hẳn các công tử thế gia tới không ít, Vũ nhi nhà ta lại trổ mã xinh đẹp. Chắc hẳn người định cầu thân sẽ không ít. Phụ thân ngươi cũng là định để ngươi tìm một người, Vũ nhi tự mình lựa chọn.”

Trong lòng Bàng Lạc Vũ băn khoăn, cúi đầu đứng ở một bên nói: “Vũ nhi biết mẫu thân đều là muốn tốt cho nữ nhi, tất cả đều nghe theo phụ thân mẫu thân, nữ nhi không dám xen vào.”

Dương thị gật gật đầu.

Bàng Lạc Tuyết nói: “Hôm nay phụ thân đều gởi thiếp mời cho các vương gia, chắc hẳn cũng sẽ không làm phật ý mặt mũi của phụ thân, mà cho dù mấy vương gia kia không được, cũng còn có mấy vị tài tử, tỷ tỷ cần phải mở to hai mắt nhìn cẩn thận a.”

Bàng Lạc Vũ ở một bên cười lúng túng: “Muội muội sao lại nói vậy, cho dù vương gia nhìn thấy trúng ta, thân phận của tỷ tỷ cũng không xứng.”

Trong lòng Bàng Lạc Vũ hận chết Bàng Lạc Tuyết, ỷ vào mình là đích nữ liền giẫm lên chân đau của nàng, thực sự muốn nhào tới cho nha đầu này mấy bạt tai. Nếu không phải có sự tồn tại của ngươi, thì ta ngày hôm nay làm sao có tình trạng này.

Bàng Lạc Tuyết đứng ở bên cạnh Dương thị vẻ mặt cười ngây thơ, Dương thị dịu dàng vuốt tóc Bàng Lạc Tuyết.

Không bao lâu nhị di nương liền trở lại, có thể thấy nhị di nương đã trang điểm lại rất kỹ, trừ bên trong đôi mắt có chút hồng, không nhìn kỹ nàng quả thật nhìn không ra.

Nhị di nương tới cái gì cũng không dám nói, hành lễ xong đứng ở một bên.

Khi Bàng quốc công đến thấy ở đây bốn phía đều im lặng nói: “Làm sao lại yên lặng như vậy?”

Mọi người đứng dậy hành lễ, Dương thị nói: “Vừa mới chuẩn bị phái người đi mời lão gia thì lão gia đã đến rồi.”

Bàng Lạc Tuyết vội vàng xen vào nói: “Có thể thấy phụ thân cùng mẫu thân tâm linh tương thông nha.”

Dương thị dùng ngón tay điểm nhẹ lên trán Bàng Lạc Tuyết nói: “Con đó, nửa khắc cũng không cho người ta sống yên ổn.”

Bàng quốc công trái lại rất vui vẻ, kéo Bàng Lạc Tuyết qua, chính mình làm tổn thương phu nhân mấy lần, đang lo không có cơ hội làm phu nhân giảm bớt đau lòng, đương nhiên thuận nước xuôi dòng nói: “Lời này Tuyết nhi nói không sai nha, phụ thân cùng mẫu thân đương nhiên là như vậy. Vừa nãy các ngươi làm sao an tĩnh như vậy.”



Bốn phía yên tĩnh.

Bàng Lạc Tuyết nói: “Chắc là…”

Bàng quốc công biết nữ nhi này xưa nay thông minh lanh lợi, giọng điệu chầm chậm hỏi: “Tuyết nhi muốn nói cái gì?”

Bàng Lạc Tuyết như là hạ quyết tâm thật lớn nói: “Phụ thân, người xem trong nhà hôm nay khách đông, đại ca cũng đã trở về, chính là ngày lành để mọi người đoàn tụ.”

Dương thị cùng nhị phu nhân vừa nghe liền biết Bàng Lạc Tuyết muốn nói gì. Hai người đều cảm thấy kỳ quái, khi nào Bàng Lạc Tuyết cùng tam di nương, tứ di nương hòa hảo vậy.

Bàng quốc công gật gật đầu, bộ dáng kia chính là muốn nghe tiếp lời phía sau.

Bàng Lạc Tuyết nhìn Dương thị bình tỉnh không có biểu tình bất mãn gì lại nói tiếp: “Nếu là toàn gia đoàn viên, không bằng cho tam di nương cùng tứ di nương mời ra đây đi.”

Bàng quốc công nhíu mày tựa hồ như đang rối rắm.

Nhị di nương chỉ sợ Bàng quốc công đáp ứng, nếu như hai người kia đến đây, điểm quyền lợi kia trong tay mình cũng sẽ bị phân chia đi. Cười nói: “Sợ là thân thể tam muội muội hiện tại còn chưa khôi phục tốt, nếu như tứ muội muội thấy tam muội muội sợ là….”

"Sợ là cái gì?" Bàng quốc công không vui nói.

"Sợ là sẽ phải ầm ĩ cùng tam muội muội vì chuyện lần trước, dù sao hôm nay cũng là ngày của đại công tử, sao có thể bởi vì những chuyện nhỏ nhặt này, mà làm công tử không vui.”

Nhị di nương quả nhiên thật thủ đoạn, Bàng quốc công nghe đến đó quả nhiên chần chừ.

Bàng Lạc Tuyết vừa muốn nói gì, Dương thị nhẹ nhàng lôi nàng lại, tiến lên kéo cánh tay Bàng quốc công: "Nhị muội muội chỉ là quá lo lắng, tam muội muội không phải cố ý, lão gia cũng đã trừng phạt rồi, tứ muội muội sao lại có thể không hiểu chuyện như vậy. Nếu hôm nay là ngày đoàn viên, sao có thể thiếu hai vị muội muội được, chắc hẳn nhị muội muội cũng muốn các nàng đến.”

Lời Dương thị nói ra chính là bát bỏ lời nhị phu nhân, thứ nhất là nói chuyện lần trước tam di nương chỉ là không cố ý, thứ hai là tứ di nương lại càng sẽ không bởi vì chuyện này mà oán hận tam di nương, hai người sẽ không chất vấn quyết định của lão gia, mình cũng đã không để ý, Vương Nhược Sênh nàng nói như vậy chính là nàng không hiểu quy củ.

Nhị di nương nói: “Phu nhân nói phải, thiếp thân xác thực cũng là nhớ hai vị muội muội.”

Bàng quốc công nói: “Phu nhân nói có lý, vậy thả tam phu nhân ra đi, thân thể tứ phu nhân chắc hẳn mấy ngày gần đây cũng điều trị không sai biệt lắm, Tuyết nhi nói rất đúng, nếu là ngày toàn gia đoàn viên, liền gọi các nàng đều đến đây đi. Phái người đi mời hai vị phu nhân, miễn cho hôm nay phá hủy quy củ.”

Dương thị gật gật đầu, nhìn Tử Tước liếc mắt một cái, Tử Tước liền lui xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook