Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 56: Nháo tràng

Thanh Ngư Bất Bạch

07/12/2017

Kỳ Phi Nhiên lạnh lùng nhìn Kỳ cha một cái, năm đó Kỳ gia lúc còn đang dựa vào y Kỳ cha Kỳ mẹ nhìn y luôn là đầy mặt nhiệt tình, cho dù biết con trai nhà mình phản nghịch thích nam nhân này cũng không nói gì, ngược lại ngầm đồng ý Kỳ Việt cả ngày đi theo phía sau Kỳ Phi Nhiên, sau đó địa vị của bọn họ ở Kỳ gia từ từ vững chắc, Kỳ Nam cũng có thể một mình đảm đương một phía, Kỳ gia bắt đầu đem Kỳ Phi Nhiên bài xích bên ngoài, Kỳ cha Kỳ mẹ lúc này mới dùng thủ đoạn cường ngạnh đưa Kỳ Việt ra nước ngoài.

Kỳ cha chắc cũng cảm thấy trước mặt nhiều người như vậy cùng Kỳ Phi Nhiên làm bộ như quan hệ rất tốt có chút lúng túng, đừng nói chi là trong những người này có không ít đối với chuyện năm đó nhất thanh nhị sở, hắn hiện tại một mặt lo lắng thằng nhãi Kỳ Việt chết tiệt kia có bị Kỳ mẹ tìm được hay không, mặt khác cũng ở trong lòng nói thầm Kỳ Phi Nhiên có phải biết cái gì rồi hay không mới đến Kỳ gia.

Chỉ là Kỳ Phi Nhiên khuôn mặt hờ hững khiến hắn nhìn không ra cái gì, Kỳ cha trong lòng suy nghĩ hết lần này tới lần khác lại vẫn là đầy mặt tươi cười mời Kỳ Phi Nhiên qua.

Người Kỳ gia hôm nay mời không tính là rất nhiều, phần lớn là cùng Kỳ gia quan hệ khá tốt, giữa hai bên cũng coi như quen biết, vì vậy Lâm Tiểu Khởi người khá xa lạ này ở giữa bọn họ cũng có chút rõ ràng, đặc biệt là sau khi cậu nhận được tin nhắn của Ninh Hải càng là đi tới nơi bắt mắt nhất trong đám người.

Ở giữa đám người mấy người đang náo nhiệt tán gẫu đính hôn lần này của Kỳ gia, một thanh niên trừng đôi mắt to nước bọt tung bay nói tới hăng say: "Không biết Kỳ gia lần này muốn đính hôn với nhà nào, khó có được một đứa con nuôi vừa nhận về lại có thể để tâm như vậy, bất quá bọn họ nghĩ thế nào, rõ ràng có một đứa con trai ruột còn muốn một đứa con thừa tự nữa, đây là muốn đặt Kỳ Nham ở đâu?"

Vừa mới dứt lời một người khác liền tinh thần phấn chấn tiếp đề tài của cậu: "Cái này cậu liền không biết đi, nghe nói là quyền lực của Kỳ Nham ở Kỳ gia quá lớn, lão đầu Kỳ gia (cha của Kỳ Nham) sợ áp chế không nổi hắn mới tìm con trai khác, vốn nếu như Kỳ Việt còn sống cũng không tới mức như vậy, đáng tiếc tên mập kia ngược lại đi thật sớm, nói tới có chút hoài niệm, bọn tôi từ tiểu học tới đại học vẫn luôn là bạn học, không nghĩ tới nói không còn liền không còn."

Hắn vừa nói như vậy liền dẫn tới đau buồn của mọi người, mặc dù mọi người đều không thể nào đem Kỳ Việt coi như một chuyện lớn, nhưng thật sự đợi tới sau khi người đã chết vẫn là sẽ tránh không được có một loại tiếc nuối, bọn họ đều là người hai ba mươi tuổi, trong sinh mệnh thời gian đẹp nhất, qua đời của đồng bạn cũng làm cho bọn họ đối với sinh mệnh xuất hiện hoài nghi, thậm chí sẽ liên tưởng đến mình có thể có một ngày cũng giống như Kỳ Việt hay không.

Mọi người đang lúc vắng vẻ một giọng nói chen vào: "Các người nói Kỳ Việt đã chết? Chết lúc nào vậy? Tôi làm sao không biết?"

Nói chuyện chính là Lâm Tiểu Khởi ở một bên nghe lén bọn họ nói chuyện hồi lâu, vì cùng mấy người này góp chuyện cậu làm bộ như mình không biết chuyện Kỳ Việt.

Mấy người kia ngẩng đầu nhìn thấy người không quen biết có chút kinh ngạc, có người cẩn thận không muốn nhiều lời liền muốn rời đi, thanh niên mắt to kia nhịn không nổi nhanh miệng: "Cậu không biết a, cái này cũng không kỳ quái, Kỳ Việt nhưng là 3 năm trước ở nước ngoài qua đời, lúc ấy cha mẹ hắn khổ sở trong lòng cũng không có công khai, tới mấy hôm trước muốn tiếp tục nhận một đứa nhỏ làm con thừa tự mới nói chuyện này ra. Bất quá cậu là ai, nghe khẩu khí của cậu hình như biết Kỳ Việt?"

Lâm Tiểu Khởi làm bộ như không thể tin che miệng lại: "Làm sao sẽ...... Tại sao có thể như vậy? Tôi nhớ đại học còn chưa tốt nghiệp cậu ấy đã rời khỏi trường học, lúc này mới mấy nắm đã qua đời rồi!"

Ban đầu lúc Lâm Tiểu Khởi và Kỳ Việt ở trường học thường xuyên đi cùng một chỗ, trong mắt mấy người từ nhỏ đã biết Kỳ Việt này tự nhiên liền cho rằng cậu là tùy tùng của Kỳ Việt.

Tùy tùng liền tùy tùng đi, Lâm Tiểu Khởi nghĩ thầm vì tự do của Kỳ Việt bị người hiểu lầm một lần cũng không sao, cậu gật đầu một cái, trên mặt ra vẻ thương tâm muốn chết.

"Kỳ Việt tuổi còn trẻ như thế nào sẽ đột nhiên qua đời chứ, các người không lầm đi, tôi nhớ cậu ấy người này vừa lười vừa tham ăn, con nói mình đời này nếu như có thể luôn được ăn có bao hạnh phúc, tôi không tin cậu ấy sẽ chết, trong việc này nhất định có vấn đề!" Thanh âm Lâm Tiểu Khởi càng lúc càng lớn, đã hấp dẫn chú ý một số người chung quanh.



Người tinh thần phấn chấn kia phát giác có cái gì đó không đúng liền muốn ngăn cậu lại, lời thanh niên mắt to đối với Lâm Tiểu Khởi tỏ vẻ tán thành: "Cậu nói hình như rất có đạo lý, Kỳ gia vừa mới tuyên bố con mình đã chết liền lập tức nhận con nuôi, còn ngựa không ngừng vó vội vàng đính hôn, nghĩ như thế nào con cũng không thể như vậy đi, tôi nghe nói lão đại Kỳ gia Kỳ Nham hình như lúc cùng người khác tranh giành đất bị người khác chơi đểu một cái, hiện tại sống chết không biết, chẳng lẽ Kỳ Nham thật sự không được Kỳ gia mới gấp gáp nhận con trai như vậy?"

Lời này vừa ra tại chỗ một mảnh xôn xao, người tới tham gia tiệc đính hôn của Kỳ gia đều không nghĩ tới còn có thể nghe thấy loại bát quái này, bọn họ chỉ sẽ nghĩ tới Kỳ cha Kỳ mẹ không hi vọng Kỳ gia rơi vào trong tay mấy người chi khác, cho nên tiếp tục nhận con trai, nhưng chưa từng hoài nghi qua Kỳ Việt có phải thật sự đã chết hay không.

Còn có Kỳ Nham gặp chuyện không may cũng được Kỳ gia giấu tới rất tốt, bên ngoài có rất ít người biết, chỉ tiếc người hôm nay tới đều không phải người bình thường, cho dù hoàn toàn không biết cũng có thể bắt bóng bắt gió hiểu rõ một chút.

Kỳ cha vừa mời Kỳ Phi Nhiên đi qua trong lòng thở phào nhẹ nhõm lập tức liền nhìn thấy bên này lại đang huyên náo lên, hắn bước đi qua: "Xảy ra chuyện gì?"

Người bọn họ vây quanh cũng muốn xem náo nhiệt của Kỳ gia, kỳ thực mấy gia tộc hiển hách này nhà ai không có chút chuyện xấu, nhưng chân chính gây ra dù sao vẫn là số ít, khó được hôm nay chuyện của Kỳ gia bị người nói ra, bọn họ cũng rất tò mò Kỳ gia đây là ý gì.

Lâm Tiểu Khởi lặp lại lời vừa mới nói một lần, thanh niên mắt to kia còn mãnh liệt gật đầu phụ họa cậu, đem Kỳ cha vốn lo lắng đề phòng giận đến nổi trận lôi đình: "Hôm nay là ngày tốt của Kỳ gia ta, người nói ra lời như thế có ý gì vậy, trở lại nói với người sau lưng ngươi, bất kể khích bác thế nào Kỳ gia ta cũng sẽ không sợ hắn, cho dù ta thiếu đi một đứa con trai Kỳ gia ta cũng không sụp đổ được!"

Lời này Kỳ cha liền đem Lâm Tiểu Khởi định nghĩa vì đối thủ cạnh tranh phái người tới hắc Kỳ gia bọn họ, hơn nữa đem cái chết của Kỳ Việt cũng đẩy trách nhiệm tới trên người đối thủ, như vậy vừa có thể bảo toàn mặt mũi Kỳ gia ngăn chặn nghi vấn của bọn họ, có thể cho thấy lập trường của Kỳ gia.

Lâm Tiểu Khởi cũng không rảnh nhường thêm: "Ngài đây là ý gì? Tôi và Kỳ Việt là bạn học, nhưng cậu ấy 3 năm trước qua đời tôi lại mới vừa biết tin tức kia, tôi bất quá là trong lòng còn có nghi vấn lại bị ngài vu cáo nói lời mạc danh kỳ diệu, đã sớm biết Kỳ Việt không được người nhà chào đón, lại không nghĩ rằng cậu ấy mất ngay cả cha mẹ cậu ấy đều vội vội vàng vàng nhận một đứa nhỏ làm con thừa tự, thật là vì Kỳ Việt cảm thấy bi ai!"

Trong khách khứa hôm nay có người đoạn thời gian trước cùng Lâm Tiểu Khởi thảo luận hợp tác qua, người nọ suy nghĩ hết lần này tới lần khác nghĩ tới Nguyên Uyên sau lưng Lâm Tiểu Khởi mới đứng ra: "Lâm tiên sinh! Thật không nghĩ tới hôm nay ở chỗ này nhìn thấy anh, hóa ra anh và Kỳ Việt là bạn học, cũng là sinh viện đại học Aesop, tôi còn cho rằng anh là học đại học ở nước ngoài cơ."

Lâm Tiểu Khởi cười cười với hắn: "Tôi đại học vừa tốt nghiệp liền xuất ngoại, so với Kỳ Việt chậm một năm, vừa trở về nước chưa kịp tới Kỳ gia thăm hỏi, hôm nay mới biết được Kỳ Việt đã không ở nhân gian rồi, thật là nhân sinh vô thường a."

Những người khác thấy người này đối với Lâm Tiểu Khởi có chút ý vị cung kính ngược lại ý vị sâu xa, theo bọn họ biệt nghiệp vụ chủ yếu của Kỳ gia đều ở trong nước, người ta mới từ nước ngoài trở lại có thể có cừu hận gì với Cừu gia, hơn nữa còn là bạn học đại học của Kỳ Việt, Kỳ gia trong chuyện Kỳ Việt qua đời này làm cho lòng người tồn tại nghi hoặc, một nháo này Kỳ gia càng thu không được trận.

Lâm Tiểu Khởi ngược lại nói với Kỳ cha: "Tôi và Kỳ Việt dù sao cũng là bạn học, ngài đã nói cậu ấy qua đời vậy cũng nên nói cho tôi biết cậu ấy chôn cất ở đâu, tôi cũng muốn đi thăm cậu ấy chút."

Lời nói dối này vốn là Kỳ gia thuận miệng thêu dệt, đâu lâm thời tìm ra mộ địa, hơn nữa người Kỳ gia đều cho rằng Kỳ Việt nhân duyên không tốt, không mấy bạn bè, mà tính cách Kỳ Việt là tất nhiên không dám gây ra rắc rối, bọn họ cũng nghĩ tới sau này tiếp tục toàn vẹn lời nói dối này.



Tràng diện nhất thời có chút loạn, mọi người đều ở sau lưng bàn luận xôn xao, hơn nữa thời gian đã không còn sớm nhân vật chính muốn đính hôn cũng không có ra sân, có người chạy tới bên cạnh Kỳ gia ở bên tai hắn thì thầm nói vài câu, Kỳ cha trừng Lâm Tiểu Khởi một cái vội vã đi.

Lâm Tiểu Khởi đưa mắt nhìn Kỳ cha rời đi, nhận ra điện thoại di động truyền đến chấn động, sau đó quay đầu lại hỏi thanh niên mắt to: "Xem ra Kỳ gia không quá hoan nghênh tôi, anh biết Kỳ Việt chôn cất ở đâu không?"

Người nọ lắc lắc đầu, Lâm Tiểu Khởi ra vẻ đau thương thở dài, sau đó mất mát rời khỏi Kỳ gia.

Trở lại trên xe Ninh Hải, Lâm Tiểu Khởi liếc mắt liền thấy Kỳ Việt thân thể suy yếu, quần áo bẩn thỉu.

"Nha! Xác chết vùng dậy a! Đừng nói với tớ cậu từ trong mộ địa bò ra!" Cậu run run tay chỉ vào Kỳ Việt.

Kỳ Việt tức giận nhìn cậu, Ninh Hải "xì" cười một tiếng, lại nhìn Kỳ Việt một chút quả nhiên có loại cảm giác từ "Mộ địa" bò ra, lập tức cười đến ngửa tới ngửa lui.

Thân thể Kỳ Việt còn đặc biệt suy yếu, hắn vẫn luôn bị tiêm vào loại thuốc làm cho người ta mất đi khí lực, hiện tại còn chưa có khôi phục.

Ninh Hải cười đủ rồi nhìn hắn từ trên xuống dưới: "Tớ nói tiểu tử cậu là càm chuyện người người oán trách gì, ngay cả cha mẹ cậu đều nhìn không được nhất định muốn nguyền rủa cậu chết hả? Tuyên bố bên ngoài cậu chết thì chết đi, lại còn đem cậu đổi lại thân phận nhận về, vụ này là thế nào, tớ sao chưa từng nghe qua?"

Ninh Hải thử giơ một cánh tay lên, sau đó đưa tới eo sau gãi ngứa, không nhanh không chậm nói: "Phi Nhiên còn chưa có đi ra?"

Vừa nãy vì hấp dẫn lực chú ý người Kỳ gia, đầu tiên là Kỳ Phi Nhiên gióng trống khua chiêng vào Kỳ gia, nhiễu loạn tâm Kỳ cha Kỳ mẹ, sau đó chính là Lâm Tiểu Khởi nói một vài chuyện nhiễu loạn lòng người, thừa dịp lúc người Kỳ gia cùng khách khưa đều bị hấp dẫn Ninh Hải mới mang theo Kỳ Việt lén lút đi ra ngoài, lúc này Kỳ Phi Nhiên còn ở lại Kỳ gia.

Lâm Tiểu Khởi cầm lấy điện thoại di động quơ quơ: "Tôi gọi điện thoại cho anh ấy rồi, chúng ta đi trước, anh ấy đợi lát nữa mới đi, xem Kỳ gia kế tiếp xảy ra chuyện gì."

Ninh Hải lái xe trước tiên chở Kỳ Việt tới bệnh viện tự mình kiểm tra cho hắn thân thể một lần, cũng may không có vấn đề gì lớn, chờ dược tính trên người hắn không còn là được, sau khi kiểm tra qua Ninh Hải phải một lần nữa cảm thán: "Nói như thế nào cũng là người một nhà, có thù hận gì không giải được nháo thành như vậy?"

Kỳ Việt yếu ớt nằm ở trên giường giả bộ ngủ, có lẽ là rời nhà đi thờì gian quá dài, ngay cả chút thân tình còn sót lại kia cũng vô cùng mỏng, lúc hắn bị Kỳ cha tiêm thuốc vào bắt về chỉ là có chút kinh ngạc, nhưng sau khi bọn họ nói ra mấy ý đồ kia Kỳ Việt lại chỉ cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ vì chút ích lợi trước mắt kia bọn họ liền có thể làm tới loại trình độ này?

Kỳ thực nếu như bọn họ nói thẳng ra có cái gì khó khăn mình chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, cho dù dốc toàn lực cũng sẽ giúp một lần, nhưng bọn họ lại không rõ nguyên nhân trói con trai ruột của mình về đổi thân phận để cho hắn và người hắn không thích đính hôn, kết hôn, sinh con!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hữu Tử Sự Cánh Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook