Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 52: Đàm điều kiện

Thanh Ngư Bất Bạch

07/12/2017

Kha lão gia tử sau khi ngồi xuống không nhanh không chậm nói: "Hôm nay mạo muội mời Lâm tiểu tiên sinh, nếu như có chỗ nào thất lễ thỉnh thứ lỗi, tiểu bối nhà ta ăn nói vụng về, so không được Lâm tiểu tiên sinh nhanh mồm nhanh miệng, nhớ năm đó Lâm lão gia tử cũng từng ăn nói khéo léo, ở trên thương trường khẩu chiến quần nho (*), người Lâm gia ngoài miệng công phu luôn luôn lợi hại, không biết bao người hâm mộ."

((*) nho ở đây là nhà nho, nho gia)

Kha lão gia tử lúc trẻ tuổi cũng cùng Lâm gia có lui tới, chỉ tiếc hai nhà ngầm nhìn lẫn nhau không thuận mắt, Lâm lão gia tử sau khi qua đời liền không tiếp tục lui tới nữa.

Lâm Tiểu Khởi nhìn Kha lão gia tử bao che khuyết điểm như vậy, ngược lại đối với Kha Tòng có vài phần hâm mộ, bất luận hắn người này như thế nào, tối thiểu lúc hắn gặp phải khó khăn bị người khác khi dễ còn có người nhà bảo vệ hắn đúng ra vì hắn nói chuyện, mà Lâm Tiểu Khởi từ nhỏ đến lớn trong nhiều năm như vậy vẫn luôn là mình mình không nơi nương tựa, chưa từ trước tới không không có ai vì cậu nói chuyện qua giống như Kha lão gia tử vì Kha Tòng nói chuyện vậy.

Mặc dù đã sớm đoán 8, 9 phần mười, nhưng người Kha gia không có nói rõ ràng cậu cũng không nói, liền xem ai kìm nén được.

Lúc này Kha Tòng quả nhiên nhỏ giọng giống như làm nũng gọi một tiếng "ông nội", hắn nhưng là khẩn cấp chờ xuất hiện này, trước kia lúc Tần Tễ vừa mới trở về nước hắn còn trông cậy vào hai người có thể liên thủ để đuổi Lâm Tiểu Khởi đi, đáng tiếc thiên toán vạn toán cũng không nghĩ đến Lâm Tiểu Khởi còn chưa ra sân Tần Tễ đã tự động rút lui, ngày đó hắn và Tần Tễ cùng nhau ở nhà hàng ăn cơm trong lúc vô tình bắt gặp Lâm Tiểu Khởi cùng một nam nhân khác dây dưa còn tưởng rằng cơ hội khích bác ly gián tới, đáng tiếc hình hắn gửi cho Nguyên Uyên đối phương lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Dựa vào cái gì?! Dựa vào cái gì Lâm Tiểu Khởi liền có thể nhận được ưu đãi đặc biệt của Nguyên Uyên, Kha Tòng không phục!

Sau sự kiện kia Nguyên Uyên chẳng những không có cùng Lâm Tiểu Khởi có bất kỳ ngăn cách nào, ngược lại chính mình ngã vào nấm mốc, hôm sau tiểu thúc hắn kính sợ nhất liền từ nước ngoài trở lại hảo hảo giáo huấn một trận, ở Kha gia hắn sợ nhất không phải ông nội, mà là tiểu thúc đứa con về già ông nội hắn có được, tiểu thúc vẫn luôn không tán thành hắn chủ động theo đuổi Nguyên Uyên không buông, lần này sau khi trở về lại càng hung hăng mà dạy dỗ hắn một trận, lý do là Nguyên Uyên đã có bạn trai, hắn tiếp tục chen một chân vào tính là cái gì, vứt hết mặt mũi người Kha gia!

Kha Tòng tức giận, ngay cả ông nội đều ủng hộ hắn theo đuổi Nguyên Uyên, tiểu thúc có cái gì không thể đồng ý, hắn đã sớm nói ra đời này nhất định chỉ thích một mình Nguyên Uyên, hiện tại bị Lâm Tiểu Khởi đoạt Nguyên Uyên đi chẳng phải là đánh mặt hắn!

Kha lão gia tử đương nhiên biết tâm tư cháu trai nhà mình, ông âm thầm thở dài, vốn tưởng rằng lấy gia thế nhà mình thông gia với Nguyên gia là chuyện ván đã đóng thuyền, coi như Nguyên Uyên ban đầu chướng mắt cháu trai nhỏ nhà mình, nhưng người trẻ tuổi nha, tình cảm chính là phải ma sát một chút, Kha Tòng là cháu trai nhỏ ông thích nhất, ông không muốn để cho hắn ở trên nhân sinh đại sự chịu ủy khuất, cũng liền tùy hắn nháo ầm ĩ.

Sau đó từ chỗ Kha Tòng biết được Nguyên Uyên coi trọng người khác, hơn nữa ngay cả con đều đã 4-5 tuổi, Kha lão gia tử vừa mới nói một câu "Xong rồi đi" Kha Tòng liền lắc tay ông không thuận theo không buông tha, nghĩ tới dù sao cũng là cháu trai nhỏ mình thương yêu nhất, liền đáp ứng hắn chứ còn có thể làm gì, hơn nữa đứa nhỏ này thích Nguyên Uyên nhiều năm như vậy cũng không phải là một chốc liền có thể nghĩ thông suốt, Kha lão gia tử không thể làm gì khác hơn là hạ thủ từ chỗ Lâm Tiểu Khởi.

Vốn tưởng rằng Lâm Tiểu Khởi cùng Nguyên Uyên ở chung một chỗ cũng bất quá là vì tiền, nhưng ông ta điều tra mới biết được thanh niên tuổi không lớn này thế nhưng so với mấy cháu trai trong nhà ông ta đều lợi hại hơn, còn nhỏ tuổi bị Lâm gia đuổi ra ngoài cũng không có xiêu vẹo, ngược lại là khỏe mạnh trưởng thành, trong tâm tư Kha lão gia tử ngược lại đối với cậu có mấy phần hảo cảm.

Bất quá hảo cảm thì hảo cảm, Lâm Tiểu Khởi dù tốt thế nào cũng là cháu trai nhà người ta, là người đoạt nam nhân với cháu trai ông.

Nghĩ tới đây Kha lão gia tử lên tiếng: "Nghe nói Lâm tiểu tiên sinh có một đứa con đi nhà trẻ, thật là không thể nhìn bề ngoài, Lâm tiểu tiên sinh nhìn qua cũng bất quá vừa mới tốt nghiệp đại học, không nghĩ tới con đều lớn như vậy rồi, nhớ năm đó lúc Lâm lão gia tử còn sống cậu cũng chỉ có mấy tuổi, thời gian trải qua thực nhanh a."

Lâm Tiểu Khởi đoán không ra ông ta muốn nói cái gì, cậu đối với tâm tư người khác luôn luôn không rõ, trước kia cũng rất ít cùng người lui tới, cũng liền không đi đoán tâm tư người khác.



"Lão gia tử gọi tôi tới đây đến tột cùng chuyện gì vẫn là nói rõ đi."

Kha lão gia tử thấy cậu không mua mặt thở phì phò trừng cậu một cái, nhưng lại nghĩ tới chính mình một trưởng bối lớn tuổi như vậy lại muốn cùng một thanh niên hai mươi mấy tuổi đàm luận vấn đề ai đoạt nam nhân của ai liền một trận tức giận, đều do mình nghe lời cháu trai nhất thời kích động liền phái người đi gọi Lâm Tiểu Khởi tới đây, vì vậy Kha lão gia tử liền mang theo cháu trai cũng không hài lòng, không phải là một nam nhân sao, chẳng lẽ cháu đời này chưa từng gặp qua nam nhân?! Còn không phải hắn ta thì không thể!

Lão gia tử mang theo một chút tức giận liếc nhìn cháu trai gây thất vọng nhà mình, song dù sao ở trước mặt người ngoài ông cũng không tốt tại chỗ phát tác, vốn nghĩ rằng người dụ dỗ Nguyên Uyên hẳn là nhìn thấy ông nên cúi đầu, đáng tiếc người ta căn bản không mua mặt ông, không trách được Kha Tòng thua dưới tay cậu ta.

Kha lão gia tử thanh thanh cổ họng: "Cậu cũng biết Kha gia chúng tôi và Nguyên gia đều là danh môn vọng tộc, tuy nói họ Lâm, nhưng cậu dù sao cũng là bị Lâm gia đuổi ta ngoài, cậu muốn dựa vào tâm thái Nguyên Uyên tôi hiểu, nhưng cùng cậu ta ở chung một chỗ cậu có thể trấn được cậu ta sao? Phải biết nam nhân nhưng sẽ không chung thủy, thời gian dài a còn phải nhìn môn đăng hộ đối, Kha Tòng nhà chúng tôi từ nhỏ đến lớn vẫn luôn đều rất ưu tú, nó cũng vẫn luôn hi vọng có thể cùng Nguyên Uyên ở chung một chỗ, ở thành phố Hải Lam hai nhà Kha, Nguyên chúng tôi giao tình luôn luôn không tệ, thông gia đương nhiên hai nhà có thể song doanh, nếu như cậu thích Nguyên Uyên không phải nên vì tốt cho cậu ấy sao?"

Ngụ ý chính là Lâm Tiểu Khởi nếu quả thật thích Nguyên Uyên liền nên vì việc này vứt bỏ anh để cho anh và người khác kết hôn giành phú quý lớn hơn nữa.

"Cho nên, ngài chuẩn bị điều kiện gì để tôi rời khỏi Nguyên Uyên?" Bình thường tới lúc này gia trưởng đối phương đều sẽ tung ra một khoản tiền gì ấy, Lâm Tiểu Khởi cũng muốn xem một chút Nguyên Uyên trị giá bao nhiêu tiền.

Kha lão gia tử và Kha Tòng không nghĩ tới cậu sẽ nói lời như thế, Kha Tòng rốt cuộc tìm được nhược điểm của Lâm Tiểu Khởi: "Tôi liền biết cậu ở chung một chỗ với Nguyên đại ca là vì thứ khác, hiện tại quả nhiên lộ ra bộ mặt thật của cậu."

Sau đó hắn lấy ra bút ghi âm trong tay đắc ý giơ giơ, hỉ sắc trên mặt không cần nói cũng biết.

Kha lão gia tử không nghĩ tới cháu trai nhà mình dễ kích động như vậy, đối phương bất quá nói một câu mà thôi nó liền hớn hở ra mặt không có nửa điểm che giấu, đứa nhỏ này bình thường thoạt nhìn còn rất chững chạc, như thế nào đến thời khắc mấu chốt liền tuột xích, điều này khiến cho Kha lão gia tử đau đầu không thôi, ông ta đột nhiên phát hiện đánh giá cháu trai nhỏ nhà mình tựa hồ cũng không đạo lý.

"Kha Tòng thoạt nhìn là công tử cao quý, kỳ thực trong lòng không nửa điểm tính toán trước, nếu như không phải là có Kha gia che chở sớm đã bị người lừa đi bán tám trăm về rồi, cậu ta và Nguyên Uyên không thích hợp."

Nhưng là không nói đến Kha Tòng rốt cuộc có đầu óc hay không, không nói hắn và Nguyên Uyên rốt cuộc có thích hợp hay không, Kha lão gia tử cũng không cho phép Kha Tòng ở trên địa bàn nhà mình bị Lâm Tiểu Khởi khi dễ.

Nếu như Lâm Tiểu Khởi biết ý nghĩ của ông ta nhất định coi thường, rõ ràng là người Kha gia "mời" cậu tới đây, còn dám nói khoác nói lác bị cậu khi dễ.

Kha lão gia tử không trả lời thẳng, hỏi ngược lại: "Cậu muốn cái gì?"

Lâm Tiểu Khởi cười cười: "Cái này phải xem trong suy nghĩ của ngài Kha Tòng và Nguyên Uyên trị giá bao nhiêu tiền."

Lời này vừa ra Kha Tòng lập tức nhảy lên: "Lâm Tiểu Khởi, mày đừng khinh người quá đáng! Vậy mà vũ nhục tao và Nguyên đại ca như vậy!"



Hắn sống lớn như vậy rồi không nói mọi người đối với hắn hòa hòa khí khí, tối thiểu cũng không ai dám trắng trợn khiêu khích hắn, nhưng Lâm Tiểu Khởi này chẳng những đoạt Nguyên Uyên còn nhiều lần khiến hắn khó xử như vậy, thật là không biết trời cao đất rộng!

Nói xong hắn liền xông lên động thủ. Cũng là bởi vì nguyên nhân bầu không khí quá mức hắn không có kêu người khác động thủ, mà là muốn tự mình đánh cậu.

"Dừng tay!" Kha lão gia tử ngăn hắn lại.

"Ông nội!" Kha Tòng không thuận theo không buông tha, không rõ ông nội tại sao gọi hắn lại, khó khăn tới trong nhà mình hắn còn muốn bị Lâm Tiểu Khởi khi dễ sao?

Kha lão gia tử quát lớn hắn: "Người bao lớn rồi bộ dáng giống cái gì, tiếp tục gào gào thét thét như vậy liền ném cháu cho tiểu thúc của cháu, dù sao ta quả không được!"

Kha Tòng vừa nghe Kha lão gia tử muốn ném hắn cho tiểu thúc lập tức ngừng công kích, nếu để tiểu thúc hắn biết hắn xúi giục ông nội gọi Lâm Tiểu Khởi tới trong nhà để ép cậu rời khỏi Nguyên Uyên, kết cục của mình có thể nghĩ tới mà gặp phải sẽ rất thảm.

Khiển trách xong Kha Tòng, Kha lão gia tử ngược lại hòa khí nhìn về phía Lâm Tiểu Khởi, lúc này ông đối với Lâm Tiểu Khởi triệt đổi thay đổi cách nhìn, người dám ở trước mặt ông không cúi đầu không cao ngạo đã ít lại càng ít, mà người trẻ tuổi nhìn có vẻ non nớt thế nhưng không có một tia sợ hãi, ngược lại mở miệng cùng ông nói điều kiện, người này cũng không phải bằng ông uy hiếp dụ dỗ liền có thể rời khỏi Nguyên Uyên.

Nhìn một chút cháu trai nhà mình một lòng chỉ muốn kết hôn cùng Nguyên Uyên, lại nhìn một chút Lâm Tiểu Khởi ổn trọng, Kha lão gia tử cũng cảm thấy thật muốn lựa chọn Lâm Tiểu Khởi mới là người được chọn tốt nhất, dù sao một người tính cách ngoại hình đều không tệ lại thật sự có tài ai không thích chứ.

Bất quá: "Cậu ngược lại rất có tự tin, nhưng người trẻ tuổi vẫn là khiêm nhường một chút mới tốt."

Tôi chỗ nào không khiêm nhường, nếu như không phải các người nhất định muốn gây khó dễ tôi có thể nói như vậy sao? Lâm Tiểu Khởi oán thầm.

Lúc này một thanh âm trầm thấp truyền tới: "Có tôi ở đây em ấy liền không cần phải khiêm nhường!"

Lâm Tiểu Khởi ngẩng đầu nhìn lên, Nguyên Uyên trầm mặt đi đến, phía sau lão quản gia đi theo vội vàng hấp tấp, "Lão gia tử, thật xin lỗi, tôi không thể ngăn cản......"

Lão quản gia lo lắng nhìn một chút lão gia tử và tiểu thiếu gia, tầm mắt chuyển dời đến trên người Lâm Tiểu Khởi và Nguyên Uyên, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng cái gì cũng không nói, nhẹ nhàng thở dài sau đó lui ra.

Lâm Tiểu Khởi nhìn thấy Nguyên Uyên nói không cảm động đó là không có khả năng, khoảng cách từ công ty cậu đến Kha gia không tính là ngắn, mà từ công ty Nguyên Uyên tới đây lộ trình lâu hơn chút, vì vậy mặc dù Lâm Tiểu Khởi vừa đi trợ lý liền gọi điện thoại cho Nguyên Uyên, nhưng lúc Nguyên Uyên chạy tới vẫn là chậm chút.

Vừa nãy cậu còn hâm mộ Kha Tòng có thể có Kha lão gia tử bảo vệ, hiện tại cũng có một người kịp thời chạy tới bên cạnh cậu để bảo vệ cậu, Lâm Tiểu Khởi trong lòng ấm áp, cậu không còn là một mình, cậu cũng không cần cùng Bồng Hao sống nương tựa lẫn nhau nữa, trong sinh mệnh của cậu có nhiều hơn sắc thái sáng lạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hữu Tử Sự Cánh Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook