Giấc Mộng Ngàn Năm

Chương 2: Chương 2

Thiên Kha

01/12/2017

“Tao không biết tên người ấy.” Quý Trần Lăng hồn bay phách lạc nói.

“Không biết tên? Chú chưa biết tên đã yêu người ta? Người đó không biết chú là ai sao? Không những không quen biết chú mà còn là người đã khuất?” Lan Lễ lần này hết chỗ nói.

Quý Trần Lăng hung hăng nhìn Lan Lễ một chút, lấy điện thoại tra tên. Lan Lễ bị cậu nhìn chăm chú đến run lên, nhưng vẫn không kiềm chế được tò mò mà nhìn vào.

Tuy rằng hiện tại khoa học kỹ thuật rất phát triển, đã có thể bảo tồn các dữ liệu đã cũ, nhưng tư liệu của một ngôi sao màn bạc đã qua đời 300 năm trước không nhiều, Quý Trần Lăng phải rất vất vả mới tìm được vài thông tin vụn vặt.

Hóa ra anh ấy gọi là Lý Lạc Tân, Quý Trần Lăng tham lam nhìn cái tên ấy một hồi lâu, rồi mới lưu luyến di chuyển tầm mắt.

Đột nhiên, ánh mắt Quý Trần lăng dừng lại, Lý Lạc Tân sinh ngày 21 tháng 8 năm 2024, mất ngày 14 tháng 2 năm 2056. Nguyên nhân cái chết: Tai nạn giao thông. Trần Quý Lăng nhìn chòng chọc vào cột thông tin ấy, muốn bóp nát điện thoại di động tại chỗ. Tại sao, người đẹp như vậy mà chỉ sống được đến năm 32, lẽ ra anh ấy phải sống lâu trăm tuổi mới đúng. Nhưng khi nhìn thấy cột thông tin kết hôn vẫn còn để trống, tâm trạng Quý Trầm Lăng mới tốt lên đôi phần.

Lan Lễ nhìn điện thoại, lại nhìn lên sắc mặt khó coi của Quý Trần Lăng, không khỏi khó hiểu: “Đừng nói đây là người chú thích?”

Quý Trần lăng đột ngột đem điện thoại giấu đi. Lý Lạc Tân của cậu! Không cho ai xem: “Đúng thế thì sao?”

“Này, đầu óc chú em tỉnh táo không đấy, người này đã chết ba trăm năm trước…” Lan Lễ nhìn thấy sát khí từ thằng bạn lập tức ngậm mồm lại. Thoạt nhìn Quý Trần Lăng có vẻ dễ nói chuyện, nhưng thực chất là người tàn nhẫn khó nắm bắt. Cậu không muốn bị kẻ điên này chỉnh cho một trận, nhất là vì một người đã chết từ ba trăm năm trước!

Quý Trần Lăng hít một hơi, cố gắng kiềm chế sát khí xuống, cầm lấy chìa khóa trên bàn, lấy xe phi ra ngoài.

Lan Lễ nhìn cậu cũng không dám cản trở. Thực sự khó tin, Quý nhị có phải phát điên? Lan Lễ nhún nhún vai, không muốn để ý, đứng dậy đi về phía một mỹ nhân. Còn với người thiên cổ kia không phải là chuyện to tát lắm đối với Lan Lễ, để một thời gian nữa, Quý nhị sẽ thông suốt và mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.

Quý Trần lăng buồn bực không biết trút vào đâu, liền phóng xe với tốc độ cao nhất. Đột nhiên, một ánh đèn lóe lên, khiến cậu không phản ứng kịp dẫn đến va chạm mạnh. Một loạt âm thanh hỗn độn vang lên, Quý Trần Lăng từ từ nhắm mắt lại.

Lý Lạc Tân…

Leng keng keng…Quý Trần Lăng bị một chuỗi chuông điện thoại đánh thức: “Alo?”. Quý Trần Lăng theo bản năng nghe điện thoại. Nửa ngày mới phản ứng được: “Không phải mình bị tai nạn giao thông sao? Chuyện này là thế nào?” Quý Trần Lăng kiểm tra thân thể mình, không bị thương, cậu lại đánh giá xung quanh, mọi thứ bình thường, không có cái lạnh lẽo của bệnh viện, cũng không có robot phục vụ. Thời đại bây giờ, dù trong nhà hay ngoài phố đều có người máy phục vụ, nhưng gian phòng này lại không có. Cảm giác như khoa học kỹ thuật đã tụt hậu đi nhiều năm…

“A lô? Quý Nhị? A lô?” Bên kia điện thoại là giọng nói mất kiên nhẫn.



Quý Trần Lăng nghe giọng nói có vẻ quen thuộc, nhìn màn hình điện thoại, là Lan Lễ. Nhưng Quý Trần Lăng vẫn thấy có gì đó không đúng, cũng lười không để ý tiếng gào của Lan Lễ, cúp điện thoại, nhìn đồng hồ.

Đây là năm 2052! Mình xuyên qua? Quý Trần Lăng nhớ tới mấy chuyện xuyên qua huyền huyễn mà mấy cô gái vẫn hay nói với nhau.

Chờ đã, năm 2052? Năm 2052! Lý Lạc Tân!

Quý Trần Lăng không thể chờ được nữa mà mở điện thoại di động ra. Khi thấy những thông tin của Lý Lạc Tân tràn ngập. Quý Trần Lăng hạnh phúc đến cười híp cả mắt, mặc kệ xung quanh, cậu chú tâm xem những tin tức về các mối quan hệ tình ái của Lý Lạc Tân.

Lý Lạc Tân mới quay xong phim truyền hình “hoàng đế quyền uy”, tuần sau sẽ công chiếu. Lý Lạc Tân cùng với minh tinh Ngải Thu Như đang yêu nhau tha thiết, Lý Lạc Thân sẽ đến Lan thành quay phim vào tháng sau, bộ phim “Chiến cổ phong vân”…Lý Lạc Tân, Lý Lạc Tân, Lý Lạc Tân!

Quý Trần Lăng siết chặt nắm đấm, bắt đầu đánh giá tình thế xung quanh. Qua một hồi lâu, Quý Trần Lăng mới bình phục tâm tình kích động, bắt đầu suy xét lại những thông tin còn đọng lại trong đầu.

Cơ thể này gọi là Quý Trần Lăng, gia thế không khác cậu là mấy, thậm chí là cả những người quen cũng giống hệt, chẳng khác gì ba trăm năm sau, chỉ là có thêm một Lý gia, một Lý Lạc Tân. Nhớ đến Lý Lạc Tân, ánh mắt Quý Trần Lăng không khỏi nhu hòa lên. Ái tình theo đó mà càng trở nên mãnh liệt.

Quý Trần Lăng kiểm tra thân thể, thân thể ba trăm năm sau giống như đúc, dù sao cũng là thân thể đã dùng 26 năm, không lý do gì không nhận ra, nhìn lại ký ức, những chuyện xảy ra cũng thật giống nhau…Quý Trần Lăng mơ hồ thấy điều gì đó không đúng, thế nhưng theo bản năng không muốn suy nghĩ sâu xa.

Không bao lâu, Quý Trần Lăng cũng tiêu hóa xong tất cả ký ức, cũng không có ý định hành động gì, bởi hiện tại cậu đã có mục tiêu, Lý Lạc Tân, em đến đây!

Hiện giờ, Quý Trần Lăng 26 tuổi, Lý Lạc Tân 28 tuổi.

Lúc này Lý Lạc Tân còn không biết đang có con sói đói khát đang đến tìm mình, Anh dựa vào đầu giường, tay ôm tình nhân, tay kia còn rút ra một điếu thuốc.

“Lạc Tân, vai diễn đấy để cho em nhé.” Ngải Thu Nhi vuốt ve lồng ngực Lý Lạc Tân, rồi từ từ trượt xuống tìm đến dục vọng của anh.

Lý Lạc Tân bị Ngải Thu Nhi kích thích làm dục vọng nổi lên, một tay dụi tắt điếu thuốc, rồi vươn mình đè lên: “Cái này còn phải xem biểu hiện của em, bảo bối.” giọng điệu trầm thấp mang theo từ tính vang tới, Ngải Thu Nhi thở gấp một tiếng, cánh tay như thủy xà quấn lấy anh.

Đêm còn rất dài

Con người của Lý Lạc Tân, người người đều nói anh bạc tình, mà một khi bị con mắt bạc tình ấy nhìn trung, lập tức đem người ta đóng băng, nhưng cũng mê hoặc khôn tả, đó là lý do mà già trẻ gái trai đều chạy theo anh, chưa bao giờ anh thiếu bạn tình, chỉ cần hợp mắt thì anh không ngại tình một đêm, đương nhiên, nếu kẻ đó có gì đó mạnh mẽ mới mẻ, Lý Lạc Tân không ngại có mối quan hệ lâu dài, có điều nếu để anh phát hiện dám sau lưng anh cặp kè với kẻ khác. Lý Lạc Tân sẽ không do dự mà đá văng. Cho nên đối với Lý Lạc Tân, không ít người giống như thiêu thân lao vào, chỉ cần có cơ hội thì sẽ tìm mọi cách tiếp cận anh, không kiêng dè bản tính lạnh lùng, bạc bẽo của anh.

Lý gia là một gia tộc có thể lực, nhưng Lý Lạc Tân chưa bao giờ dựa vào gia thế, một thân một mình xây dựng sự nghiệp, vì thế mọi người đều tôn kính gọi anh một tiếng Lý thiếu, để chứng minh rằng anh không giống như một tên công tử bột.



Hai năm trước anh đột nhiên hứng thú với showbiz, vốn định đùa vui một chút vậy mà hai năm trôi qua vẫn chưa thấy chán. Nhìn cảnh tranh chấp đến đổ máu vì một vai diễn cũng thật thú vị.

Một mặt khác, Quý Trần Lăng nhanh chóng xác định được thực lực của bản thân, lập tức sai người tra xét lý lịch của Lý Lạc Tân. Rất nhanh các tư liệu cũng như hình ảnh của Lý Lạc Tân đều được đưa đến bàn của Quý Trần Lăng. Quý Trần Lăng chậm rãi lật lên, từng chữ từng câu nhìn, khi thấy anh có nhiều bạn tình thế nào, cậu lập tức đố kị hận không thể giết chết những người chạm vào người Lý Lạc Tân. Những bức ảnh được thái tử mang đến khá là đầy đủ hết, không chỉ có ảnh thường ngày của Lý Lạc Tân mà còn có ảnh giường chiếu của Lý Lạc Tân. Quý Trần Lăng nhìn thấy bức ảnh trần truồng của Lý Lạc Tân, cơ hồ cương cứng cả lên, nhưng khi thấy người dưới thân của anh lúc đấy, ngọn lửa đố kị cũng song song đồng hành.

Quý Trần Lăng không nhịn được ảo tưởng hình ảnh chính mình nằm dưới thân Lý Lạc Tân… Tay cũng không kiềm chế được mà sờ lên hạ bộ của mình, mọi thứ nhạt nhòa, lần thứ nhất xuất ra sau 26 năm. Tuy rằng cuối cùng cũng được xuất ra, nhưng Quý Trần Lăng không chút nào cảm thấy thỏa mãn, trái lại cảm thấy càng thêm trống vắng. Cậu lau khô tay, nâng bức ảnh lên, ở vị trí môi của Lý Lạc Tân mà hôn một cái.

Lý Lạc Tân của em!

Ở một nơi khác, trong một quán cà phê:

“Lạc Tân, nghe nói gần đây có người điều tra anh?” Vương Quân Thời ngồi đối diện Lý Lạc Tân hỏi.

Lý Lạc Tân lười nhác gật đầu.

“Ai lớn mật đến thế? Dám điều tra anh” Lý Lạc Tân nhìn có vẻ là một người dễ tiếp cận, nhưng nếu nghĩ là người dễ trêu chọc thì quả thật là sai lầm lớn.

“Quý gia lão nhị.”

“Cậu ta? Không phải chưa bao giờ gặp qua sao?”

“Càng khó hiểu càng thú vị sao, đúng lúc tôi đang có hứng chơi đùa.”

Vương Quân Thời lắc đầu, biết Lý Lạc Tân thích chơi, nên không nói lại chủ đề này nữa: “Nghe Trương Lập nói Niên Hoa có một nhóm người mới, còn không nhanh chân đến xem?”

“Đi.” Các mỹ nhân thuần khiết trong sạch luôn làm anh yêu thích.

Bình thường khi muốn tụ họp chơi bời, hội của Lý Lạc tân đều chọn Niên Hoa, nơi có hoàn cảnh tốt, nhiều mỹ nhân, lại còn sạch sẽ, ông chủ biết ăn nơi, vì lẽ đó bọn họ trở thành khách quen của nơi này.

__(੭ु´・ω・`)੭ु⁾⁾ Hết nha (੭ु´・ω・`)੭ु⁾⁾__

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Giấc Mộng Ngàn Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook