Chơi Game, Trói Đại Thần

Chương 37: Lớn lên như thế nào lại như vậy

Mèo Say Yêu Cà Phê

06/11/2013

Edit: tieuthu Nguyệt Nguyệt vốn lúc đầu cũng không sợ cái tên phía sau kia như vâỵ, trong lòng cô suy nghĩ, nếu không được sẽ dùng thành phù trở về, có cái gì phải sợ? Nhưng là dù cô cố tình mở ra vài cái thành phù trở về cũng chỉ thấy hệ thống thông báo: ngươi đang ở khu vực không thể sử dụng thành phù trở về! Chính vì vậy nên cô nôn nóng, nhanh tay mở ra kênh đội ngũ cầu cứu.

Ngay tại lúc Nguyệt Nguyệt chạy đi đã khiến mọi người sốt ruột, đột nhiên nhìn thấy Nguyệt Nguyệt cầu cứu, ở trong đội ngũ thất chủy bát thiệt, nhanh chóng hỏi cô đang ở nơi nào.

[ đội ngũ ] : “Nguyệt Nguyệt! Ngươi chạy đi đâu a? Chúng ta tìm khắp nơi đều không tìm được ngươi.”

[ đội ngũ ] : “tỷ tỷ, tỷ ở đâu? Là quái vật gì đang truy đuổi tỷ?”

[ đội ngũ ] <Đao Đao Kiến Cốt>: “ngươi mau nói bên cạnh ngươi là quái gì, chúng ta đi tìm ngươi.”

[ đội ngũ ] <Đại Nhạn Nam Phi>: “thật sự không được, ngươi nói rõ ràng tọa độ của ngươi, sau đó ngươi chạy tới tọa độ phụ cận kiên trì giữ cho đến khi chúng ta đến.”

Mọi người hết người này đến người khác nói một tràng, Nguyệt Nguyệt lại không dám dừng lại đánh chữ, đành phải ở trong đội ngũ chờ đợi.

[ đội ngũ ] : “…”

Nguyệt Nguyệt vừa chạy vừa nhìn trong đội ngũ mấy người sốt ruột nói một tràng, nhưng điều quan trọng là con ‘đại gia hoả’ đang đuổi theo phía sau cô kia, không cho cô có thời gian đánh chữ a, Nguyệt Nguyệt nghe tiếng bước chân nặng nề của con đại gia hoả phía sau, cảm giác màn hình đang run động, cô nhìn tảng đá lớn cao hai thước rộng bốn thước phía trước, nín một hơi dùng sức vọt tới, dẫn con đại gia hoả phía sau kia cùng cô chạy vòng quanh, vừa chạy cô vừa dùng tay trái đem tọa độ viết lên trong đội ngũ.

Mấy người trong đội ngũ nhìn thấy Nguyệt Nguyệt đưa ra tọa độ đều trợn tròn mắt, cô ấy rốt cuộc là chạy đi nơi nào? Bọn họ ở nơi này mấy ngày rồi, cũng không có đi qua toạ độ này, cuối cùng thật sự không còn cách nào, đành phải để mang theo bọn họ hướng đến nơi mà Nguyệt Nguyệt lúc vừa mới bắt đầu chạy đi.

Nguyệt Nguyệt kéo con đại gia hỏa kia ở tảng đá chạy vòng quanh, chính cô cũng không nhớ rõ chạy bao nhiêu vòng rồi, lúc này Nguyệt Nguyệt mới dám quay đầu lại liếc mắt đánh giá con quái vật đuổi theo mình trông như thế nào, kết quả vừa thấy, Nguyệt Nguyệt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Đây là cái gì?? Hoặc nói cách khác là động vật gì??? Lớn lên như thế nào lại trông như vậy chứ?

Thân hình trông giống tinh tinh, nhưng trên người lại không có lông rậm, cả người đen thùi lùi lại có màu xanh ở thắt lưng, đầu thật to, hai con mắt căn bản không có mí mắt, giống hệt như con cá mục, lại có cái đuôi nhỏ, ở phía sau vung qua vung lại, nhất, đáng sợ nhất là hai cẳng tay của nó cư nhiên cùng Đường Lang giống nhau. Nghe phía sau thỉnh thoảng truyền đến tiếng động của kim khí chạm lên mặt đất, Nguyệt Nguyệt quay đầu cẩn thận nhìn một chút cánh tay của nó, má ơi… cánh tay của nó so với Đường Lang cao cấp hơn nhiều, cánh tay kia của nó tuyệt đối là kim loại.

(A Tử: Đường lang = cào cào)

Nhìn đến cánh tay của nó sắc mặt của Nguyệt Nguyệt trắng bệch, tốc độ chạy càng thêm nhanh, cô thật sự không muốn để cho cái cánh tay khủng bố kia đánh lên trên người chính mình, nếu quả thật nện vào trên người cô… ách, Nguyệt Nguyệt dùng sức lắc đầu, không dám tưởng tượng. Không biết Tiểu Kim bọn họ khi nào thì có thể chạy tới a??

Mà biên này Tiểu Kim cùng bốn người bọn họ trên đường đi tìm Nguyệt Nguyệt lại gặp phải chuyện phiền toái, thời điểm bọn họ theo tọa độ đi lên phía trước, lộ trình căn bản là không giống với bình thường, phía trước hết lần này đến lần khác là ngã ba, đi bên nào a??



[ đội ngũ ] : “tỷ tỷ, ở trên đường chúng ta gặp phải cái ngã ba, lúc đó tỷ đi lối nào??”

Nguyệt Nguyệt nhìn đến {kênh đội ngũ} lóe sáng, nhanh chóng mở ra, nhìn thấy hỏi mình vấn đề kia, cô cố gắng hồi tưởng lúc ấy đuổi theo con quái kia là đi bên nào? Nhưng nghĩ như thế nào cũng không thể cho câu trả lời chính xác. Đành phải vừa chạy trốn vừa cho một cái đáp án trung trung.

[ đội ngũ ] : “Không phải bên phải thì là ở giữa, dù sao không thể nào là bên trái.”

Nghe được lời nói của Nguyệt Nguyệt, tính hiếu kỳ của Tiểu Kim bị khơi mào.

[ đội ngũ ] : “vì sao không phải bên trái?”

Kết quả lời vừa mới hỏi, đã bị ba người kia đồng loạt nhìn bằng ánh mắt sắc như dao, hiện tại là lúc nào? Nguyệt Nguyệt đang chờ bọn họ qua cứu mình, đứa bé này còn ở nơi đây Bát Quái, hơn nữa hắn còn dùng nhân vật để Bát Quái, thấy thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên.

[ đội ngũ ] : “bởi vì ta là nữ nhân. . . Đụng tới lựa chọn như vậy ta tuyệt đối sẽ không đi bên trái.”

Nguyệt Nguyệt đang chạy trốn cư nhiên còn không quên trả lời vấn đề của Tiểu Kim, chẳng qua bốn người thấy đáp án của cô đều không có gì để nói. Cuối cùng thật sự không có biện pháp, đành phải chia ra hai đường, và Tiểu Kim đi bên phải, <Đao Đao Kiến Cốt> cùng Jack đi ở giữa.

Lúc này Nguyệt Nguyệt đang mang theo con đại gia hỏa kia chạy vòng quanh, đột nhiên nhân vật của Nguyệt Nguyệt không chạy nữa, cư nhiên ở đó chậm rãi tiêu sái đi bộ, làm cho Nguyệt Nguyệt muốn khóc, nhìn đến phía sau chính mình đại gia hoả đang đuổi đến, Nguyệt Nguyệt ở trong phòng ngủ thét to: “Cứu mạng ~! Vì sao tớ đột nhiên không chạy mà lại bước đi? Có quái truy đuổi tớ a!”

Nghe thấy tiếng thét chói tai của Nguyệt Nguyệt, Chung Đình đang xem tiểu thuyết sợ tới mức nhanh chân chạy tới, hỏi cô ấy xảy ra chuyện gì, Nguyệt Nguyệt nhìn sắp bị con đại quái kia đuổi kịp, kích động nói với cô sao nhân vật của mình đang chạy lại dừng lại.

Chung Đình nhìn xuống, cô ấn nút kiểm tra thuộc tính nhân vật trên bàn phím của Nguyệt Nguyệt, cư nhiên phát hiện sự chịu đựng là 0, nha đầu Nguyệt Nguyệt này chẳng lẽ không biết ăn này nọ để bổ sung sức chịu đựng sao? Nhìn phía sau quái vật càng ngày càng gần, Chung Đình quyết đoán mở ra bao đồ của Nguyệt Nguyệt tìm kiếm, hy vọng có thể tìm được một chút đồ ăn gia tăng sức chịu đựng, dù sao hiện tại cũng không còn biện pháp khác, nếu không thể chạy, như vậy kết quả chỉ có bị quái vật phía sau kia giết chết.

Chung Đình lo lắng ở trong bao đồ của Nguyệt Nguyệt xem xét, rốt cục ở phía dưới của bao, phát hiện vài cái măng mùa đông, đoạt lấy con chuột trên tay Nguyệt Nguyệt, liên tục nhấn phim để ăn vài cái, nhìn nhân vật lại chạy lên phía trước, cô cùng Nguyệt Nguyệt đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đưa tay lên xoa xoa cái trán, mới phát hiện vừa rồi nôn nóng đến nỗi một đầu đầy mồ hôi lạnh.

Vốn con quái vật kia trên màn hình, mắt nhìn thấy chính mình rốt cục sắp đuổi kịp người mang mình chạy vòng quanh kia, làm cho người ta cảm giác bước chân của nó lộ ra một chút hưng phấn, ngay tại thời điểm nó muốn trêu chọc nhân vật bị mình truy đuổi kia, thân ảnh hồng nhạt kia cư nhiên lại dùng sức chạy lên. Nó há hốc mồm nhìn bóng lưng đã cách nó một khoảng, rống ~~!!!

Nó hoàn toàn phẫn nộ rồi, nó cũng không đuổi theo nữa, trực tiếp ngừng lại ở nơi đó dùng sức đạp chân phải xuống đất, cổ họng không ngừng tru lên!!



Nó như vậy là làm sao? Nguyệt Nguyệt cùng Chung Đình không quan tâm đại gia hỏa kia. Chung Đình khống chế được con chuột giúp Nguyệt Nguyệt chạy trốn kịp thời, nhìn con quái vật phía sau kia không có đuổi theo, cô xoay người hướng Nguyệt Nguyệt phân phó.

“Phiền toái cậu về sau nhớ ăn bổ sung sức chịu đựng gì đó, cậu cho là cậu giống chúng tớ mặc Hoàng Kim Sắc sao? Hay cậu cho là cậu giống đại thần mặc Bạch Vân Sắc? Nếu không cậu hãy ngoan ngoãn mang theo đồ ăn bổ sung sức chịu đựng, chờ tới thời điểm cậu không thể chạy dùng để cứu mạng đi!”

“Hoàng Kim Sắc? Bạch Vân Sắc? Là cái gì vậy?” Nguyệt Nguyệt đột nhiên nghe được hai cái gì đó chưa từng nghe qua, khó hiểu hỏi.

Nhìn bộ dáng Nguyệt Nguyệt giống như cái gì cũng không biết, Chung Đình thở dài: “Cậu không phát hiện ba người chúng tớ toàn thân đều mạ Hoàng Kim Sắc đấy sao?”

“Thấy a, tớ còn đang muốn hỏi các cậu vì sao thích Hoàng Kim Sắc như vậy đấy!” Cả người đều là màu vàng thoạt nhìn… trông rất quái dị.

“Cậu nghĩ rằng tớ không biết cậu nghĩ cái gì sao? Có phải cậu muốn nói chúng tớ mặc Hoàng Kim Sắc trông rất khó coi? Nhưng là không có biện pháp a, nếu về sau chúng tớ muốn mặc Bạch Vân Sắc lên người, nhất định phải mặc Hoàng Kim Sắc để nhuộm.” Chung đình nói tới đây, trên mặt cô cũng tràn đầy biểu tình chán ghét, không riêng gì Nguyệt Nguyệt cảm thấy xấu, chính các cô cũng biết là xấu.

Bất quá, tuy rằng Hoàng Kim Sắc là xấu, nhưng là mặc nó hiệu quả cũng không tồi, bởi vì chỉ cần mặc đủ một bộ 5 thứ trang bị Hoàng Kim Sắc, mặc kệ chạy như thế nào, tốc độ cũng không giảm bớt, cho nên nhóm cô cho tới bây giờ cũng không cần ăn đồ ăn gia tăng sức chịu đựng.

“Bạch Vân Sắc rất tốt sao?” Nguyệt Nguyệt không rõ, không phải là một thân đều nhuộm màu sao? Như vậy rất phiền toái a.

Chung Đình nghe được ngữ khí của cô ấy, bất đắc dĩ giải thích: “Bạch Vân Sắc, nếu mặc đủ một bộ 5 thứ, cũng chính là áo, quần, giầy, tóc, đai lưng, nếu đều mặc vào, như vậy thuộc tính phụ gia sẽ gia tăng, ví dụ như cậu uống một bình máu sẽ thêm 100 máu, khi mặc Bạch Vân Sắc uống một bình máu tương tự là có thể thêm 150 máu, như vậy cậu còn cảm thấy không tốt sao?” Aiz~! Chung đình thầm than, xem ra hiểu biết của Nguyệt Nguyệt về trò chơi này vẫn không đủ a, cần phải bảo cô ấy lên trang web để nghiên cứu một chút về giới thiệu vật phẩm và giới thiệu võ công. Miễn cho về sau chịu thiệt, chính cô ấy cũng không có phát hiện!

Nghe lời giải thích của Chung Đình, Nguyệt Nguyệt chỉ kém không có chảy nước miếng, không nghĩ tới một thân bạch y ngoại trừ soái, lại còn có thuộc tính biến thái như vậy a ~~ chờ đến khi cô có tiền, nhất định phải kiếm một thân Bạch Vân Sắc mặc vào.

Nguyệt Nguyệt vẻ mặt hướng tới nơi nào đó YY, cho đến khi Chung Đình hỏi một tiếng, mới giật mình tỉnh khỏi mộng đẹp.

“Cậu ở trong này chạy như vậy cũng không phải biện pháp a, chờ đến khi đồ ăn gia tăng sức chịu đựng ăn xong, không phải giống như trước bị nó đuổi đến sao? Hơn nữa cậu xem nó hiện tại vẫn đứng ở chỗ đó ngu ngốc tru lên, nếu không dứt khoát thừa cơ giết nó đi?” Chung Đình vừa nói xong đã quay đầu hướng đại gia hỏa kia đi đến, Nguyệt Nguyệt sau khi thấy cuống quít hô ngừng.

“Đợi một chút, người trong đội ngũ đi tìm tớ rồi, chờ bọn họ đến rồi giết đi, tớ một người đi giết không phải chịu chết sao? Hơn nữa nó hiện tại không truy đuổi tớ không có nghĩa là khi tớ giết nó, nó cũng ngốc đến mức không động thủ đi?” Nguyệt Nguyệt làm cho Chung Đình đang thao tác con chuột đánh dấu lên con quái vật kia hướng đi, miễn cho nó đánh về phía chính mình, chính cô trên bàn phím đánh ra vài chữ.

[ đội ngũ ] : “các ngươi ở đâu rồi? Ta không chống đỡ được nữa rồi, ta không có đồ ăn gia tăng sức chịu đựng.”

Kết quả Nguyệt Nguyệt vừa nói ra, ở giao lộ đối diện với cô liền xuất hiện hai người. Người tới nhìn đến một màn quỷ dị trước mắt, choáng váng, Nguyệt Nguyệt nhìn đến hai người đứng ở phía sau quái vật cũng choáng váng. Quái vật vẫn đang dậm chân ở nơi đó tru lên nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của Nguyệt Nguyệt, nó chậm rãi quay đầu, mắt nhìn hai người phía sau mình! Rống ——!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chơi Game, Trói Đại Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook